Chương 14: "Đi ôm thế giới mới."
Cát Lượng chỉ thấy ánh mắt cả đám trong ký túc nhìn cậu ta hơi bị sai sai, cuối cùng tìm thời cơ, nghiêm túc thanh minh: "Tớ không có biến dị!"
Bên kia Nguyên Tư Tiệp từ từ phát biểu: "Trong vòng bảy ngày cậu cắn hư hết chín cây bút."
Cát Lượng: ".....Đó là do chất lượng cây bút không tốt! Mà cắn bút cũng đâu phải thói quen lạ gì đâu, nhiều người cũng có mà."
"Nhưng trước đó cậu đâu có vậy." Vương Dã nói xong bỗng nhiên thấy không chắc lắm, gắt gao nhíu mày cố nhớ lại một tí "Không có đúng không?"
Cát Lượng: "...."
Cho dù trí nhớ hắn kém, nhưng mà kiểu gì cũng đã chung sống với nhau dưới một mái nhà hơn một năm rồi, nhớ chuyện mình có thói quen cắn bút bộ khó lắm hay gì!
"Không có," Nguyên Tư Tiệp nói với Vương Dã, "Lần đầu tiên cậu ấy cắn gãy bút là một ngày trước khi vụ dị nhân hot trên mạng, tối hôm đó cậu ấy cắn gãy cả cây bút chì, ngày hôm sau vụ dị nhân mới hot lên."
Cát Lượng cạn lời: "Câu chuyện "vô cùng liên quan" của cậu mới là thứ khiến cho người khác nghĩ rằng tớ cắn gãy bút chì là biến dị đấy..."
"Cũng không có lố tới vậy," Nguyên Tư Tiệp nhìn nhìn, "Nhưng mà mấy cây bút chì bị cắn nát của cậu với vụ bùng nổ dị nhân trên toàn cầu rất là trùng hợp, thời gian ăn khớp như vậy mà muốn không nghĩ nhiều mới là lạ ấy."
Cát Lượng vẫn muốn tiếp tục đấu tranh, dù sao thì cậu ta trừ cái tật gặm bút ra, cũng chẳng có tật xấu nào mới cả, nhưng mà mới nói một chữ "tớ" thì đã bị Vương Dã cắt ngang.
"Không sao đâu, cho dù có phải là dị nhân hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe." Vương Dã cũng chẳng muốn đè đầu cưỡi cổ bắt ai thừa nhận điều gì, Cát Lượng cho dù có biến dị thì vẫn chẳng thay đổi, vẫn là anh em của hắn thôi, cho nên có biến dị hay không cũng chả sao. Nhưng vẫn còn một điều, "Cậu là kiểu động vật gì vậy, nói cho tớ biết với."
Cát Lượng: "....."
Oan ức ghê á!
"Không nha, tại sao mấy cậu lại vây ép một mình tớ vậy," Bây giờ Cát Lượng mới phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu, "Tớ mới là người bình thường nhất nguyên đám đó! Cùng lắm là tớ chỉ có cắn bút thôi," cậu ta nhìn sang Vương Dã, "Anh zai, anh thì ai cũng chả thích, chỉ thích nuôi mèo thôi," rồi nhìn sang Nguyên Tư Tiệp, "Cậu thì 365 ngày đều giống như con chim công xòe đuổi đi thả thính gái," rồi cuối cùng nhìn sang bóng dáng ngồi im lặng trên bạn học, "Còn Giang Đàm nữa, tới bây giờ tớ chưa thấy cậu ấy cười với ai bao giờ cả, mấy vụ này còn nghiêm trọng hơn tớ đấy?"
Giang Đàm đang yên bình đọc sách, vậy mà lại bị làm phiền, cho nên quay sang tám một chút.
Kẹp sách lại ngay chỗ đang đọc, sau đó đóng sách lại, Giang Đàm chậm rãi xoay người, trầm lắng nhìn Cát Lượng: "Loài Glires hoặc là loài chó."
Cát Lượng: "......Gì?"
"Đặc tính động vật của cậu ấy," Giang Đàm nói ngắn gọn, "Loài Glires có răng nanh sinh trưởng cả đời, mài răng là đặc tính của tụi nó...."
Cát Lượng: "Tớ nói là tớ không biến dị mà!"
Giang Đàm: "Loài chó thì sau khi trưởng thành không cần mài răng nữa, nhưng mà loài chó thì tràn đầy năng lượng, thường hay đi cắn phá đồ vật để giải phóng năng lượng...."
Cát Lượng: "Ý cậu là tớ là con ngáo đó hả?!"
Giang Đàm: "Trước mắt thì hai loài này đều phù hợp với biểu hiện của cậu, nhưng mà có mấy loài động vật khi còn nhỏ có thói quen mài răng, nếu như là bị biến dị không có hạn chế chỉ ở "động vật trưởng thành" thì phạm vi sẽ rộng hơn nữa."
"Không sao không sao," Vương Dã còn rất nghiêm túc, "Husky cũng được đó."
Cát Lượng: "...."
Đừng có mà thay tôi đưa ra quyết định được không anh zai!
Tiếng mưa rơi bỗng nhiên trở nên lớn hơn, các cành cây bên ngoài cửa sổ nhảy múa điên cuồng, lá cây cọ vào nhau kêu xào xạt.
Cát Lượng nhìn ra lớp nước mỏng ngoài cửa sổ, lòng thấy còn lạnh hơn cả trời đêm.
Không ngờ Giang Đàm lại bỗng nhiên mở lời nói với Cát Lượng: "Thật ra cậu không cần phải rối rắm vậy đâu, chắc là ba bọn tớ cũng sẽ giống cậu nhanh thôi."
Cát Lượng đang thất thần, dưới tiếng mưa to chỉ nghe được nửa câu cuối, mờ mịt nói với Giang Đàm: "Gì mà giống tớ?"
Vương Dã với Nguyên Tư Tiệp thì nghe được cả nguyên câu, nhưng cũng bối rối, mê mang nhìn sang.
Giang Đàm hờ hững hỏi: "Các cậu chưa đọc tin trên nhóm chat à?"
NHÓM CHAT MÁY MÓC
Đại ca xã hội: Phát hiện đáng sợ! Việc dị nhân bùng nổ có biểu đồ hoàn toàn trùng khớp với sương mù đầu tháng... [đọc thêm] @tất cả mọi người
Tin tức mới được đăng vài phút trước, khi mà Cát Lượng và Vương Dã, Nguyên Tư Tiệp đang mở một cuộc họp bàn về đặc tính động vật, mà mưa rơi lại rất to nên là ba người không có chú ý đến thông báo @tất cả mọi người này
Bây giờ thì đã có rất nhiều người chú ý đến tin tức rồi.
Quản Chinh: ??
Quản Chinh: Tìm ra nguyên nhân gây biến dị rồi à??
Đại ca xã hội: Đừng có hỏi, giành ra mấy phút ấn vào xem được không trời!
Quản Chinh: [OK]
Quản Chinh: [cậu là đại ca cậu nói gì cũng đúng.jpg]
Đậu Tiểu Bạch: Đm đm đm, vậy là tụi mình đều biến dị à?
Jack Dương: Điên rồi
Chu Sĩ Đình: Chết rồi, chết mẹ rồi
Thôi Hạo Hàn: Đừng có tự dọa mình, còn chưa chắc là thật mà
Jack Dương: Vậy mà còn chưa đủ hả?? Nhiều người bị biến dị như vậy, mà lại không biết đường lây bệnh, vậy là chỉ có thể là do môi trường ngoài thôi!
Thôi Hạo Hàn: Đừng tin, cũng đừng truyền đi lung tung, chờ tin chính phủ đi.
Lý Văn: Tớ chờ không nổi, đcm, bây giờ tối nào tớ cũng mất ngủ!
Mạnh Hàn: Chỉ cậu mất ngủ à? Tớ cũng ngủ không được, còn muốn chạy vòng vòng này!
Trần Tử Đông: Bây giờ tớ có thể tay không bắt muỗi đó cậu tin không? Đcm nó lại còn đập cái nào chuẩn cái ấy, tớ xong cmnr!
Cát Lượng đọc từ dòng từ trên xuống dưới, tuy là còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm xúc đã không còn ổn lắm rồi. Cậu ta nhanh chóng mạnh mẽ không đọc đống tin nhắn tuyệt vọng đó nữa, mà trở lên trên cái tin tức, ấn vào đọc xem thêm.
Vừa đọc tin xong, Cát Lượng rốt cuộc cũng hiểu vì sao mọi người tuyệt vọng như thế rồi.
Cậu ta bây giờ thì không tuyệt vọng, mà bùng nổ luôn rồi.
Cậu ta vẫn còn đang vắt hết óc nghĩ về vấn đề "bỗng dưng bị biến dị" thì bỗng nhiên kết quả lại trở thành "Tất cả mọi người, ai cũng không thể thoát được, biến