Chương 23: Vương gia – 509: Chúc mừng bạn thỏ.
Thông báo cấm đi đêm bỗng dưng đến, Lâm Vụ trong bóng đêm mới nhớ ra là hồi sáng cậu với Vương Dã, Nguyên Tư Tiệp lúc tạm biệt có nói câu cuối cùng là, buổi tối gặp.
Nguyên Tư Tiệp cũng nói thế với cậu.
Tên Vương Dã thì lại gật đầu, giống như mấy anh đại ca với đàn em vậy, gật đầu một cái xem như là "Ok", không nói thêm được chữ nào.
Lâm Vụ càng nghĩ càng thấy tức, cảm thấy miệng mình thối ghê.
Vấn đề là cậu không có cơ hội làm trò này nữa, cậu không thể nhắn WeChat cho Vương Dã bảo rằng, cậu nói "Buổi tối gặp lại" như tớ được không, để tớ gửi cho cậu một cái [Ok.jpg] với.
Nhưng mà cậu chẳng nhắn tin gì nhiều với Vương Dã.
Nếu như nói đi đêm như là "Hiệp hội đi đêm", thì cậu và Vương Dã, Nguyên Tư Tiệp là "Thành viên tạm thời hiệp hội đi đêm", chỉ cần rời khỏi cái hành lang bóng đêm đó, trừ cái hôm gặp nhau lúc kiểm tra sức khỏe ra, thì bọn họ thật sự là chẳng xuất hiện trong cuộc sống của nhau mấy.
WeChat thì add nhau từ lâu rồi, mà lại không nói chuyện một tí nào, cứ như là một người bạn mới add thôi.
Có đôi khi bạn còn phải bấm vào ảnh đại diện mở to ra, thậm chí là vào vòng bạn bè mới biết người kia là ai.
Tên kia bây giờ làm gì vậy ta?
Lâm Vụ không nhịn được nghĩ, chắc là đang chơi game.
Có thể là game thám tử Lộc tiên sinh, sau đó lại cảm thấy kết cục của game bị mình phá hư luôn.
Cũng có thể là game nhà hàng động vật, sau đó lúc phải đối phó với mấy vị khách khó nhai thì cảm thấy mình còn gắt gỏng hơn những vị khách ấy....
Trong vô giác, WeChat của cậu đã vào khung chat Vương Dã.
Lịch sử trò chuyện chỉ có một câu, thời gian là hai tháng trước, vào ngày thứ 6 được nghỉ lễ Quốc Khánh:
Tôi chấp nhận lời kết bạn của cậu, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện.
Lâm Vụ nhìn chằm chằm câu này, suy nghĩ lời chào đầu tiên, làm sao mà mới không đột ngột không xấu hổ cũng không ngu ngốc đây....
Nghĩ hoài, cậu chọn bỏ cuộc.
....Đúng là kết bạn xong thì nên tám ngay, nếu để lâu như vậy thì khó xử quá đi!
"Ong."
Điện thoại bỗng nhiên kêu một cái, Lâm Vụ thiếu chút nữa thả luôn xuống mặt.
Vương Dã: Ngủ không được
Vương Dã: Cậu làm gì đấy
Lâm Vụ: "...."
Cái gì mà đột ngột, cái gì mà xấu hổ, mấy cái này không tồn tại trong thế giới của anh Dã.
Không làm gì cả, chỉ nằm trên giường mở mắt thôi – Lâm Vụ trả lời.
Bên kia đánh chữ cũng rất nhanh: Cuộc sống về đêm chán thế
Lâm Vụ: Cậu thì phong phú quá, vừa quẩy bar vừa nhắn WeChat hay gì?
Vương Dã: Muốn được chỉ cách
Lâm Vụ: ?
Vương Dã: Để gϊếŧ thời gian
Lâm Vụ: Tớ mà biết thì tớ không cần với mở mắt nhìn rồi
Vương Dã: Hồi trước lúc cậu ngủ không được thì làm gì?
Lâm Vụ: Đó giờ tớ ngủ không ngon.
Vương Dã: Trước khi ngủ thì sao, không nghe truyện ma thời xưa hay gì hả?
Lâm Vụ: .....Sở thích của cậu sao zậy!
Vương Dã: Thú vị lắm, nhưng mà tớ chán nghe rồi
Vương Dã: Cậu thử đi
Lâm Vụ: [dân chủ giàu mạnh văn minh hài hòa.jpg]
Lâm Vụ: Không phải là cậu nhiều game lắm sao, chơi đi
Vương Dã: Không có âm thanh thì không có ý nghĩa
Lâm Vụ: Đeo tai nghe vào
Vương Dã: Không thoải mái
Lâm Vụ: ....
Sao mà khó chiều quá vậy nè!
Lâm Vụ: Vậy thôi, xem weibo Phòng Ốc Sơ Sài Thư Sơn đi.
Vương Dã: Nó là gì cơ
Lâm Vụ: ?
Vương Dã: Phòng Ốc Sơ Sài Thư Sơn ấy
Lâm Vụ: Diễn đàn của trường, cậu không biết à?
Vương Dã: [Ông đây một ngày bề bộn bao nhiêu việc thì sao có thể quan tâm việc nhỏ nhoi này chứ.jpg]
Lâm Vụ: .....
Tên này không tám gì hết hả trời.
Phòng ký túc 509.
Màn đêm an tĩnh như đã chìm vào giấc ngủ, ánh trăng mát lạnh, cứ thế mà chiếu sáng.
Đang load "Phòng ốc sơ sài Thư Sơn", Vương Dã chờ chán chết đi được, tầm mắt lơ đãng nhìn qua ba cái giường khác.
Nguyên Tư Tiệp không biết là đang nói chuyện với ai, tám với nhau cả nửa buổi tối rồi, ánh sáng điện thoại chiếu lên khuôn mặt cậu ta cười toe toét.
Giang Đàm nằm ngủ thẳng tắp, nhìn như là nằm nghiêm trên giường.
Cát Lượng gặm ôm nửa cái gối đầu, không biết là mơ gì nữa.
Đêm dài đằng đẵng, bực bội ghê á, chẳng trông cậy vào ai được.
Load xong Phòng Ốc Sơ Sài Thư Sơn rồi.
Vương Dã xoay người đổi sang một tư thế thoải mái, một bên mở app ra, một bên nghĩ rằng nắm được Lâm Vụ rồi.
Phòng ký túc 333.
Thấy Vương Dã yên tĩnh, Lâm Vụ nghĩ rằng người nọ chắc đang vào diễn đàn xem rồi.
Không một ai có thể chối từ drama từ diễn đàn trường, không một ai cả.
Nói một câu như thế với Vương Dã, Lâm Vụ cũng mở Phòng Ốc Sơ Sài Thư Sơn ra.
Sự hoảng loạn trong diễn đàn cũng bớt dần, nhiều người bắt đầu phô bày sự biến dị của mình, kêu gọi mọi người điều tra xem mình là loài động vật gì, cũng có một số ít vì biến dị mà cuộc sống thay đổi, chia sẻ cùng mọi người hoặc là xin được giúp đỡ.
Lúc này refresh lại thì bài post trên đầu là:
Chủ đề: Tôi như vậy có tra không?
Người post: Cá sấu tiên sinh.
Nội dung:
Tôi và bạn gái yêu nhau ba năm rồi (em ấy là người của trường, tôi sợ bị xử lắm nên đừng hỏi cụ thể), bọn tôi là mối tình đầu của nhau, tình cảm tốt lắm, định là tốt nghiệp xong rồi kết hôn, rồi ở lại Thẩm Dương luôn.
Nhưng bây giờ thức tỉnh, mâu thuẫn của bọn tôi ngày càng nhiều, tôi đột nhiên thích bơi, em ấy lại sợ nước, tôi thích ăn thịt, em ấy hồi trước lúc giảm béo thì ăn salad, còn bây giờ không cần giảm béo cũng ăn lá cây, nói thật thì tôi thích em ấy hơi có thịt một chút, bây giờ em ấy gầy quá...
Căn cứ theo đủ loại biến hóa, tôi cảm thấy như mình là cá sấu, còn em ấy chắc là thỏ, hai loại động vật như thế thì không có hợp nhau.
Gần đây tính cách của em cũng thay đổi, tôi thật sự cảm thấy bọn tôi không hợp nhau, tôi biết là không thể làm trễ tuổi thanh xuân của con gái được, suy nghĩ thật lâu rồi thì vẫn phải nói chia tay, hôm chia tay em ấy buồn lắm, nói rằng không muốn chia tay, tôi thật ra cũng buồn lắm, nhưng mà....
Lâm Vụ đọc mà thấy răng ngứa.
Dù sao thì người con gái không muốn chia tay, muốn níu lại, anh ta lại quyết đoán như thế, lại nhấn mạnh rằng mình không muốn làm làm trễ thanh xuân người con gái, cuối cùng thì hai người cũng đã chia tay thành công rồi, anh ta lại post bài lên nữa chứ, cứ như một đóa bạch liên hoa vậy, còn hỏi mình có tra không nữa chứ?
Bài post được đăng vài phút trước, ở phía dưới đã có năm trả lời.
Lâm Vụ thấy thật buồn bực.
Lầu 1: Chưa có kết hôn mà, thấy không hợp thì chia tay, tình cảm ba năm tuy là tiếc đấy, nhưng chả ai nghĩ tới đột nhiên thức tỉnh dã tính đâu.
Lầu 2: Đây chỉ mới là bắt đầu thôi, mai mốt càng khác nhau nhiều lắm, đau dài không bằng đau ngắn.
Lầu 3: .....
Tất cả đều đứng dưới góc độ lý tính để phân tích việc thức tỉnh dã tính là không thể tránh được.
Không tránh được cái đm nhà mày!
Này là không thích nữa nên nhìn người ta không hợp, đổ thừa cho dã tính thức tỉnh cái gì! Còn cái gì mà tính cách cũng thay đổi... Nói lắm, cậu có thấy tính ai xung quanh cậu thay đổi do thức tỉnh dã tính đâu.
Lâm Vụ trong lòng đầy lửa giận gõ một đống, ngoại trừ sự lên án mạnh mẽ thì có sự khinh bỉ nữa, gõ xong rồi, gửi.
Rồi hiện một thông báo, gửi tin thất bại.
Lâm Vụ: "....."
Cậu không có lưu nháp lại!
Ngay lúc này ở phía dưới, có một người mới trả lời:
[Lầu 6]
Vương gia