Chương 35: "Đcm anh, đều là hổ với nhau mà sao anh lại đánh tôi chớ—"
Chắc là, chắc là ảo giác nhỉ?
Lâm Vụ nhìn tay Đào Kỳ Nhiên thật lâu, gần như là nhìn cái móng vuốt sói màu xám bạc đó thành ảo ảnh luôn rồi.
Đại não hoàn toàn trống rỗng, tất cả suy nghĩ đình trệ lại, con người này theo bản năng tìm kiếm đồng bọn.
Chậm rãi quay đầu sang bên phải.
Vương Dã ở bên phải cũng làm y chang như thế.
Tầm mắt hai người giao nhau, cả thế giới đều lặng im, ở bên tai Lâm Vụ còn thoang thoảng câu mà Vương Dã vừa trả lời cậu không lâu trước đó—
[Bạn này, trên thế giới này có thứ gì mà khiến cho cậu cảm thấy thích không?]
[Động vật.]
......Sao mà miệng cậu thúi quá vậy!
Đào Kỳ Nhiên cũng cho hai người thời gian để phản ứng lại, nhưng bây giờ xem ra thì có vẻ không đủ rồi.
Anh cười khẽ một tiếng: "Nào, nhìn cậu nhỏ."
Lâm Vụ và Vương Dã đờ đẫn nghe theo lệnh, chậm rãi quay đầu về Đào Kỳ Nhiên.
Đào Kỳ Nhiên lại tiếp tục: "Nào, khép miệng lại."
Hai người nghe lời làm theo, nhưng mà mắt vẫn không khống chế được mà nhìn xuống, lần thứ hai gắt gao nhìn vào móng vuốt sói lông xù.
Thật sự là thú hóa sao?
Chỉ có tay mới biến đổi được hay là cả người đều biến đổi được?
Còn có thể biến trở lại ban đầu không?
Sao mà lại như thế chứ....
Vô số câu hỏi vì sao cũng nghi hoặc trong lòng mạnh mẽ trào ra trong lòng hai người, đầu thì hoạt động lung tung, điên cuồng như một bầy dã thú, như biển cả giông bão.
Hai người họ có nhiều chuyện để hỏi lắm, nhưng lại đang sợ quá độ nên là chả nói gì nên lời.
Đào Kỳ Nhiên bây giờ hiểu được hai người: "Cậu nhỏ biết hai đứa có nhiều thứ muốn hỏi lắm," giọng nói của anh thư giãn mà lại dịu dàng, mang theo một sự an ủi kỳ lạ, "Không cần vội, cậu nhỏ sẽ...."
Cửa thủy tinh của tiệm cà phê bị khóa đột nhiên vang lên tiếng.
Có một tiếng đập vào cửa thủy tinh "đùng đùng", cắt ngang lời Đào Kỳ Nhiên nói.
Bốn người ngồi ở ngay góc tiệm cà phê, cách cửa một bức từng và một giá sách nên là chẳng hề thấy "khách mời".
Nhưng Đào Kỳ Nhiên cứ như biết người đến là ai, ảo não lẩm bẩm một câu: "Nhanh thế."
Cùng lúc đó, vuốt sói đặt ở trên bàn cũng nhanh chóng khôi phục lại vẻ ban đầu.
"Tớ đi mở cửa," Anh nói với Triệu Lý, "Cậu dẫn mấy đứa ra cửa sau đi."
Triệu Lý ăn ý đứng dậy.
Lâm Vụ: "....."
Chuyện gì đây trời ơi!
Vương Dã không tò mò ai gõ cửa, còn chẳng nghe nói Triệu Lý dẫn hai người họ ra ngoài, toàn bộ lực chú ý của hắn hoàn toàn đặt ở hình dạng tay biến trở lại của Đào Kỳ Nhiên, cho nên là có thể chuyển đổi hai dạng hình thái khác nhau qua lại được?
Triệu Lý dắt hai vị đang mơ màng ra ngoài cửa sau dẫn đến một hẻm nhỏ, trầm giọng dặn dò: "Mấy đứa về trước đi, chuyện hôm nay đừng kể ai cả."
"Nhưng mà...." Lâm Vụ không chỉ tò mò thôi lại còn rất lo lắng cho Đào Kỳ Nhiên.
Người ở ngoài cửa là ai? Vì sao mà bọn họ phải chạy ra phía sau? Một mình cậu nhỏ đi xử lí không sao chứ?
Triệu Lý biết lo lắng của Lâm Vụ nên nói rằng: "Yên tâm đi, có anh ở đây."
Chỉ có 7 chữ như thế.
Nhưng trái tim đang treo lên của Lâm Vụ lại kì dị thả lỏng hơn phân nửa.
Có thể là do trước đây anh Triệu Lý đã để lại cho cậu ấn tượng về "thần hộ mệnh", cho dù là cậu nhỏ gây ra phiền toái như thế nào, hay gặp rắc rối ra sao, thì Triệu Lý đều che chở cho anh, cho nên trong tiềm thức, Lâm Vụ cũng vô điều kiện tin tưởng anh ta.
Xe việt dã đậu ở trước cửa bây giờ chắc chắn là không thể qua lấy được, Vương Dã và Lâm Vụ chỉ có thể bắt một chiếc taxi quay về nhà trọ Hoa Viên.
Trên đường đi hai người cũng chẳng nói chuyện.
Lúc đến khu nhà Hoa Viên, xuống xe, Lâm Vụ mới nhớ mà hỏi Vương Dã: "Cậu không cần về nhà à?"
Mùng một Vương Dã qua nhà cậu chơi, bây giờ thì chắc cũng phải về rồi.
"Về cái gì mà về," Vương Dã bây giờ không còn tâm tư nghĩ chuyện khác, "Đầu tiên là phải hiểu cho bằng được chuyện này đã."
Bây giờ là thời đại tin tức, muốn điều tra việc gì, trừ việc hỏi chính chủ, thì có thể sẽ tìm thấy được những tin tức cung cấp manh mối trên Internet.
Gió Bắc kêu gào, đêm nay trời đầy mây, không thấy được sao và cả trăng.
Có lẽ do biết như thế, nên là hai người trong căn hộ bây giờ vô cùng bận rộn điều tra, căn bản là chẳng có tâm tư để ngắm trời.
Lâm Vụ ngồi trước cái laptop, con chuột không ngừng di chuyển click click.
Vương Dã ngồi trên ghế sô pha lướt điện thoại, nhưng không có lười nhác như thường ngày, một bên vẻ mặt chuyên chú xem điện thoại, một bên nhắc nhở Lâm Vụ: "Cậu đừng tìm kiếm các từ khóa, đầu tiên phải tra theo hai hướng, thứ nhất, tìm những ví dụ thức tỉnh dẫn đến thú hóa ở trong và ngoài nước, tin tức nhỏ cũng được, thứ hai, nghiên cứu khoa học về thức tỉnh có bước tiến mới hay kết quả nào không, không cần ví dụ thực tệ, thuần lý thuyết cũng được."
Lâm Vụ cũng tìm kiếm theo hai hướng này, nhưng mà Vương Dã nói rõ ràng trật tự như thế thì....
Lâm Vụ quay đầu nhìn sang sô pha: "Cậu vẫn là Vương Dã đấy à?"
Vương Dã mơ màng ngẩng đầu: "?"
"Lúc trước khi đi đêm, tớ giảng cho cậu cách quan sát cơ thể mình thay đổi, rồi thông qua đó có thể suy đoán phương hướng thức tỉnh của mình, cậu có lúc nghe có lúc không đó." Lâm Vụ nhớ lại chuyện cũ.
"Chuyện này không giống." Vương Dã chẳng cần nghĩ ngợi nói.
Lâm Vụ: "Có gì mà không giống?"
Vương Dã: "Lần trước là thức tỉnh, bây giờ là thú hóa."
Lâm Vụ nhanh nhảu phát hiện ra tốc độ nói của Vương Dã nhanh hơn bình thường.
Lúc mà Vương Dã hưng phấn thì tốc độ nói sẽ nhanh hơn bình thường, ánh mắt cũng giống như bây giờ, phát sáng mạnh mẽ, cứ như một con dã thú đang chờ được nhào tới.
Cả một đêm này, hai người cuối cùng cũng tìm ra được hai tin tức và một bài post trên diễn đàn có đề cập đến thú hóa, nhưng chẳng có gì chứng minh tính chân thật cả—
Tin tức 1
Thức tỉnh or thú hóa?
Từ thái độ bình thường hóa thức tỉnh dã tính, một số người lại đưa ra thuyết "thức tỉnh thú hóa". Người ủng hộ lý luận nói cho rằng, việc thức tỉnh nhân loại được tiến hành theo thứ tự, bây giờ A-A đang là giai đoạn đầu tiên, thuộc về "thức tỉnh trình độ thấp", khi mà gen được mở ra hoàn toàn thì trình độ thức tỉnh sẽ dần dần bộc lộ ra, cuối cùng thì con người sẽ không bị giới hạn bởi những thay đổi về thể chất và hành vi thói quen, mà thay vào đó sẽ hoàn toàn đi theo hình thái loài vật thức tỉnh.
Nhưng cho đến nay vẫn chưa có chứng cứ gì có thể chứng minh lý luận này.
Tin tức 2
Đáng kinh ngạc! Trên một hòn đảo nào đó ở Thái Bình Dương có một người nào đó mọc ra lông thú, thức tỉnh dã tính đang đi theo hướng thú hóa?!
Gần đây, trên một hòn đảo ở Thái Bình Dương xuất hiện một người thức tỉnh đặc biệt, người này công bố gen dã tính của mình đã thức tỉnh 100%.
Phóng viên đến đó dò hỏi, phát hiện rằng cả thân, mặt người này đều bị bộ lông dài tối màu rám nắng bao trùm, qua kiểm tra thì phát hiện bộ lông này thật sự là mọc từ trên người thức tỉnh.
Nhưng phóng viên nhanh chóng phát hiện người này thức tỉnh thành vẹt Macaw (1). Vẹt Macaw có bộ lông vô cùng diễm lệ, nhưng người thức tỉnh lại có bộ lông màu đen, có vẻ như là không phù hợp với phương hướng tiến hóa của loài vật thức tỉnh.
Rốt cuộc thì người dân địa phương giải thích. Hóa ra người thức tỉnh này từ nhỏ đã có bộ lông đen dài, được chẩn đoán mắc "Atavism" (3), nghĩa là trên cơ thể ngẫu nhiên xuất hiện một số đặc điểm của tổ tiên nhân loại. Nhưng biến dị đó không hề liên quan đến gen dã tính, người này nói rằng lông được mọc ra sau khi thức tỉnh là để thu hút sự chú ý.
"....." Lâm Vụ và Vương Dã vừa đọc xong tin tức thứ hai chỉ thấy cả người thật lạnh lẽo.
Sau này tin tức