《Lancelot ghen.》
Thấy Tinh Mạc Già phát sốt hôn mê, gia đình y vô cùng lo lắng.
Từ bé Tinh Mạc Già đã hay bệnh, mãi đến lúc lên tiểu học thì tần suất bị bệnh mới dần giảm bớt, nhưng sau này không có nghĩa là y không bệnh, ngược lại mỗi lần bị bệnh đều rất nặng, thường phải nghỉ học từ ba đến năm ngày, thậm chí là một tuần.
Bây giờ Tinh Mạc Già lại phát sốt, điều này căn bản chính là giấy báo tử vong khi đi vào nơi nguy hiểm như Khu Vực Chết Chóc.
Và một điều quan trọng nữa...
Nam nhân dùng tư thế thân mật bế Tinh Mạc Già, còn hôn lên trán y là ai vậy?!
Tinh Lan không biết nội tâm dậy sóng của nhà ngoại tương lai của mình, hắn ôm chặt người thương trong lòng, ba bước thành hai đi đến phòng làm việc của Dạ Ưng.
Bác sĩ Dạ nhanh chóng mở cửa tiếp đón: "Đặt thằng bé lên giường, tôi kiểm tra cho nó."
Tinh Lan gật đầu, cẩn thận đặt Tinh Mạc Già lên giường.
Dạ Ưng đưa cho Tinh Lan cái nhiệt kế: "Đo nhiệt độ trước đã, sau đó cậu qua bên bàn ngồi chờ một chút."
Tinh Lan nhận nhiệt kế, kẹp nó vào dưới nách Tinh Mạc Già, sau đó đứng gọn qua một bên.
Trong lúc chờ Dạ Ưng kiểm tra cho Tinh Mạc Già, Yến Mạc Thù hỏi Tinh Lan.
"Tuy lĩnh vực của Christine rất phức tạp nhưng với thực lực của cậu đáng ra không nên lâu như vậy mới phá được chứ."
"Không gian trong lĩnh vực của cô ta không hề ổn định, dường như nó bị cái gì đó cưỡng chế mạnh lên nhưng chỉ được trong thời gian ngắn thôi.
Hậu quả của dục tốc bất đạt chính là lĩnh vực tùy thời đều có thể sụp đổ." Tinh Lan nói.
Yến Mạc Thù: "Lĩnh vực sụp đổ sẽ ảnh hưởng đến tinh thần lực, nghiêm trọng hơn là tinh thần chi hải còn bị sụp đổ, đầu óc hoàn toàn hỏng mất.
Christine có lẽ không biết điều này, nếu không sẽ không lựa chọn cách tiêu cực như vậy để tăng cường lĩnh vực."
Tinh Lan gật đầu: "Dù sao cô ta cũng là người yếu nhất trong số các bệnh nhân tâm thần nguy hiểm cao, lĩnh vực sụp đổ, đầu óc cũng hỏng, lúc đó cô ta sẽ thành miếng mồi ngon cho tất cả các bệnh nhân tâm thần ở đây."
Dạ Ưng rất nhanh đã kiểm tra xong cho Tinh Mạc Già.
Tinh Lan ngồi xuống bên giường, cầm lấy bàn tay đặt ngoài chăn đang cắm kim truyền dịch của người trên giường, hỏi: "Em ấy không sao chứ?"
"Trên người Cây Nhỏ kì thực cũng không có quá nhiều vết thương, nặng nhất cũng chỉ có vết bỏng trên vai trái, phồng rộp cả lên, nhưng nhìn tổng thể thì vẫn còn tốt chán.
Còn việc phát sốt thì là do vết thương không được xử lý ngay dẫn tới nhiễm trùng, nhưng đừng lo, nhiễm trùng không nặng."
Mọi người nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm.
"Cứ để Ace ở lại chỗ bác sĩ Dạ đi, chúng ta đi tìm manh mối." Isaac nói.
"Một nhóm đi tìm kế hoạch tạo thần chi tiết, một nhóm đi tìm thông tin về quỷ."
Mọi người gật đầu: "Được."
"Bác sĩ Yến." Dạ Ưng gọi.
"Trong số các bệnh nhân tâm thần nguy hiểm cao, anh hãy cẩn thận bệnh nhân tên Derek Wood, cậu ta rất có hứng thú với anh đấy."
"Hứng thú biến tôi thành búp bê của cậu ta?" Yến Mạc Thù đã điều tra kĩ thông tin của tất cả các bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần Hòa Bình, tất nhiên cũng biết bệnh nhân tên Derek Wood này rất thích đem người sống làm thành búp bê, nói thẳng ra là chế tạo con rối.
Dạ Ưng lắc đầu: "Không, cậu ta muốn lên giường với anh."
Yến Mạc Thù: "..."
Các thí luyện giả Trái Đất: "..."
Lancelot: "..."
Lancelot: "!!!"
Gì cơ?!
"Cậu đang đùa tôi đấy à?" Khóe mắt Yến Mạc Thù giật giật.
Dạ Ưng nói: "Tôi đùa anh thì được lợi ích gì.
Derek đã theo dõi anh từ lúc anh còn ở bệnh viện Bình An rồi."
Chẳng trách lại cảm thấy có ai đó theo dõi mình.
Yến Mạc Thù nghĩ.
"Cậu không thể quản bệnh nhân của mình à?"
"Khó mà làm được." Dạ Ưng nhún vai.
"Vì nếu tôi quản Derek thì cậu ta sẽ đánh chủ ý lên tôi, dù sao tôi với anh cũng là một mà."
"...!Vậy nên cậu mặc kệ tôi?"
"Tôi cũng không muốn bị bi.ến thái nhắm vào."
"..."
Điên ghê!
Tinh Lan vỗ vai Yến Mạc Thù an ủi: "Cố lên, coi như trải nghiệm cảm giác của Cây Nhỏ.
Mặc dù Cây Nhỏ gặp biế.n thái cuồng sát trước rồi mới gặp biế.n thái muốn kéo em ấy lên giường."
"Lũ biế.n thái muốn lên giường với Cây Nhỏ chẳng phải chính là mảnh nhỏ của cậu sao?"
"Đúng, thế nên tôi có thể khắc chế không tự ghen với bản thân.
Không giống anh, người đó nhà anh sẽ ghen lồng lộn cả lên."
Yến Mạc Thù trợn trắng mắt.
Tinh Lan nói: "Phải rồi, anh nhắc nhở người đó nhà anh một chút, cố gắng trong thời gian này ăn nhiều vào để béo lên, da dày thịt béo bị đánh mới đỡ đau."
Yến Mạc Thù thắc mắc: "Tại sao? Mà khoan, sao ngữ khí của cậu giống như tôi với anh ta là người yêu vậy?"
"Bộ không đúng hả? Còn vì sao người đó nhà anh phải béo lên thì là do anh ta tự ý tiếp cận anh mà không cho Cây Nhỏ biết, em ấy sẽ tức giận, tất nhiên sẽ lôi tên đó ra làm bao cát rồi.
Trong mấy năm nay anh ta bị Cây Nhỏ lấy làm bao cát trút giận cũng không ít đâu."
"Nhưng tại sao Cây Nhỏ lại tức giận?" Yến Mạc Thù thắc mắc.
"Em ấy sợ quá khứ sẽ tái diễn.
Anh mất trí nhớ nên tất nhiên không biết người đó nhà anh lúc trước khốn nạn đến mức nào.
Phải mất đi rồi mới biết hối hận."
Lancelot cười gượng.
Hắn tất nhiên biết kết cục của mình sau khi tiểu tổ tông Tinh Mạc Già phát hiện hắn sớm đã liên lạc được với Đêm Đêm.
Hắn của quá khứ quả thực rất khốn nạn, mất đi Yến Mạc Thù rồi hắn mới nhận ra tình cảm của bản thân, để rồi ngày ngày sống trong nỗi ân hận tột cùng.
Tiểu tổ tông rất quan tâm người anh trai Đêm Đêm, năm đó khi tin Đêm Đêm bỏ mình truyền tới tai tiểu tổ tông, đó là lần đầu tiên hắn thấy nhóc con này tức giận, không, không phải lần đầu tiểu tổ tông tức giận, mà lần đầu thằng bé phát hỏa lớn như vậy.
Trước đó cả hai sớm đã quen biết nhau thông qua Đêm Đêm, tiểu tổ tông đã từng nói nếu hắn cứ đối xử với Đêm Đêm như vậy rồi sẽ có ngày hắn hối hận.
Hắn lúc đó không tin, nhưng sau này mất đi Đêm Đêm rồi hắn mới nhớ ra điều tiểu tổ tông nói.
Lancelot khi phát hiện người hắn ngày nhớ đêm mong còn sống là cỡ nào vui mừng chứ, lại phát hiện hắn có thể thông qua giấc mơ đến bên cạnh Đêm Đêm làm hắn càng vui hơn gấp trăm ngàn lần, từ đó hắn luôn cố gắng giải quyết công việc nhanh nhất có thể để gặp Đêm Đêm.
Chuyện này hắn giấu tiểu tổ tông, tuy thằng bé sớm đã nguôi ngoai phần nào cơn tức và dần tiếp