《Chết rồi sống lại.》
Tinh Mạc Già đối với việc mình bị tấn công không có chút nào hoảng loạn, vô cùng bình tĩnh dùng Phong Đao cắt đứt dây thừng, nhào qua một bên tránh đi đòn tập kích của thợ săn, toàn bộ quá trình chưa đến một giây.
Thợ săn tựa hồ rất ngạc nhiên khi con mồi vốn đang ngoan ngoãn bị trói trên ghế lại có thể phản ứng nhanh như vậy.
Hắn liế/m đôi môi khô khốc, đôi mắt xanh lam tràn ngập thú tính nhìn thanh niên sắc mặt bình đạm gỡ dây thừng còn vướng trên tay xuống.
Những con mồi trước đây hắn từng gặp chưa có ai có thể phản ứng nhanh như thanh niên này, tất cả bọn chúng đều có chung một sắc mặt là tái nhợt, sợ hãi, kêu la thất thanh, chứ không phải vẻ mặt bình đạm không đổi như con mồi nhỏ này.
Thế này mới thú vị.
Những con mồi lúc trước cứ hét toáng lên khiến hắn thật khó chịu.
Thợ săn mặc áo bệnh nhân giơ hung khí trong tay lên, một lần nữa tấn công thanh niên.
Tinh Mạc Già nhắm mắt như không nhắm, cực kì tinh chuẩn tránh đi những đòn tấn công như vũ bão của thợ săn.
Vừa rồi y đã kiểm tra, cửa phòng sử dụng khóa điện tử, hơn nữa còn là cửa sắt cực kì dày, có thể chống cả đạn, muốn thoát khỏi phòng tạm giam bằng cách phá cửa căn bản là không thể.
"Katya, chị cùng một phó bản với em không?" Tinh Mạc Già khởi động thiết bị liên lạc ngụy trang hoa tai, hỏi.
"Chị nghĩ là có, chị đang bị bệnh nhân tâm thần nguy hiểm cao tấn công này." Ekaterina nói.
"Em có thể tạm thời định trụ tất cả các bệnh nhân tâm thần, nhưng không thể quá lâu.
Chị phá khóa đi, chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi đây tới cổng bệnh viện.
Cửa dùng khóa điện tử, nhanh."
"Được."
Tinh Mạc Già dừng bước chân, vung nắm đấm đấm thẳng vào hung khí của bệnh nhân tâm thần nguy hiểm cao.
Chỉ nghe thấy một tiếng "rắc" giòn tan, hung khí trước ánh mắt ngỡ ngàng của thợ săn mắt lam bị Tinh Mạc Già một đấm vỡ vụn.
"Là rìu sao." Giọng Tinh Mạc Già nhỏ đến mức không nghe thấy được.
"Ngưng!"
Thiên phú Nguyên Tố - Thời Gian, phát động!
Ngay lập tức, Ekaterina lấy máy tính luôn đem theo bên người ra, dùng tốc độ tay nhanh nhất phá khóa điện tử.
Qua một phút ba giây, khóa điện tử kêu "tích" một tiếng, cửa sắt nặng nề tự động mở ra.
"Ra ngoài! Đóng cửa ngăn bệnh nhân tám thần nguy hiểm cao lại! Dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới cổng bệnh viện! Ai chạy nhanh lập tức đi hỗ trợ những người chạy chậm!" Tinh Mạc Già ngay lúc cửa mở đã lao ra ngoài, đóng sầm cửa lại.
"Rõ!"
Tinh Mạc Già: "Phong nguyên tố, gia tốc!"
Quanh thân Tinh Mạc Già hiện lên vòng xoáy gió màu xám, cơ thể y như hòa làm một gió, với không khí, toàn thân đều hư hóa.
Y chạy trên hành lang bệnh viện với tốc độ không tưởng, như một cơn gió lướt qua, nhìn không thấy, bắt không được.
"Em không thể ngưng thời gian lâu hơn sao?" Ekaterina hỏi.
"Không thể.
Thời gian không phải là nguyên tố dễ dàng nắm giữ và sử dụng, nếu tùy tiện can thiệp vào thời gian sẽ phải chịu hậu quả khôn lường."
Thêm Phong nguyên tố phụ trợ, Tinh Mạc Già rất nhanh chạy tới cổng bệnh viện.
Cảm nhận được rất nhiều khí tức xa lạ trước cổng bệnh viện, sắc mặt Tinh Mạc Già phải nói là cực kỳ xấu.
Những thí luyện giả khác thì được truyền tống tới ngay cổng bệnh viện, còn thí luyện giả Trái Đất bọn họ lại phải đối mặt với bệnh nhân tâm thần nguy hiểm cao.
Lũ nền văn minh cấp cao này, có cho con cháu mình đi cửa sau cũng đừng trắng trợn như thế chứ.
Một sinh vật hai chân được thay bằng mấy cái xúc tu uốn éo nhìn phát ghê, thân mình cao to hơn hai mét, khuôn mặt biểu tình hung ác, đôi mắt dựng đồng tràn đầy thú tính, dùng ánh mắt không có hảo ý nhìn Tinh Mạc Già và nhóm Ekaterina vừa chạy tới cổng bệnh viện.
"Không nghĩ tới lũ thí luyện giả đến từ nền văn minh cấp thấp các ngươi nhanh như vậy đã ra được tới đây, còn không chết tên nào." Gã bạch tuộc hừ lạnh nói.
Tinh Mạc Già vuốt đầu Thanh Thiên, lạnh nhạt đáp trả: "Dù sao bọn ta cũng là thí luyện giả đứng đầu, không như các ngươi, còn sống được đến bây giờ đều là nhờ đi cửa sau."
Gân xanh trên trán gã bạch tuộc nổi lên.
Gã vung nắm đấm về phía Tinh Mạc Già: "Con kiến! Muốn chết!"
Thanh kiếm toàn thân đen tuyền xuất hiện trong tay Tinh Mạc Già, không ai thấy y xuất kiếm khi nào, chỉ thấy sau khi y thu kiếm lại thì một cánh tay rới xuống đất, kèm theo đó là một tiếng hét thảm.
"AAAA!!!!"
Gã bạch tuộc ôm lấy bả vai đầy máu, máu tươi màu xanh lam phun ra tung tóe.
Gã quỳ rạp xuống, khuôn mặt đầy đau đớn.
Tinh Mạc Già bước lên phía trước vài bước, giơ kiếm chỉ vào yết hầu của gã bạch tuộc: "Biết không, ta rất ghét cái tính cách coi bản thân là nhất, có thể tùy ý cướp đoạt sinh mệnh người khác của lũ nền văn minh cấp cao các ngươi."
"Ngươi không thể giết ta." Gã bạch tuộc rít từng chữ nói.
"Tại sao không thể?" Tinh Mạc Già nghiêng đầu.
"Ta có thể."
Nói xong, y không chút do dự đâm mũi kiếm xuyên cổ họng gã bạch tuộc.
Từ trên trời đột nhiên hạ xuống mấy đạo sấm sét, kèm theo đó là giọng nói đứt quãng của chủ hệ thống.
"Không thể giết hại thí luyện giả...!của nền văn minh cấp cao.
Thí...!luyện...!giả...!của Trái Đất...!không được...!giết hại...!thí luyện giả của nền...!văn minh...!cấp...!cao."
"Thí luyện...!giả đến từ...!Trái Đất...!không...không..."
Tinh Mạc Già vừa tránh sấm sét vừa bới tung cả mười tám đời tổ tung lũ nền văn minh cấp cao ra chửi.
Chúng cư nhiên trắng trợn đến mức thao túng cả chủ hệ thống!
Nhóm Ekaterina cũng cực kỳ tức giận.
Bất chấp việc giết thí luyện giả của nền văn minh cấp cao sẽ bị sét đánh, bọn họ không chút do dự ra tay giết mấy sinh vật ngoại hình kì lạ đến từ vũ trụ, giết rất hăng say, rất tàn nhẫn, như muốn lấy cái chết chúng để trút giận vậy.
Đột nhiên, sấm sét dừng bổ xuống thí luyện giả Trái Đất, thay vào đó chính là một màn sấm dày đặc bổ thẳng xuống thí luyện giả của nền văn minh cấp cao, kèm theo đó là giọng nói tức giận của chủ hệ thống.
"Tự tiện kéo thí luyện giả vào Khu Vực Chết Chóc khi chưa đến ngày thí luyện, trắng trợn đi cửa sau, cả gan thao túng chủ hệ thống! Trừ thí luyện giả đến từ Trái Đất, tất cả các thí luyện giả còn lại bị mạt sát ngẫu nhiên!"
Chủ hệ thống ngưng tụ thực thể, đứng lơ lửng giữa không trung, vẻ mặt tức giận nhìn thí luyện giả của nền văn minh cấp cao chật vật tránh né sấm sét dày đặc.
Những kẻ này, hắn càng nhân nhượng thì chúng lại càng được nước lấn tới! Giờ đã dám làm lơ quy tắc của Khu Vực Chết Chóc, cả gan thao túng hắn để làm loạn rồi! Có vẻ chúng đã quên bản thân chỉ là những kẻ xâm lược đáng