《Lĩnh vực của bệnh nhân nguy hiểm cao - Nhện và sâu.》
Nguyên Tố Chi Linh vì có được sinh mệnh vĩnh hằng nên cuộc sống hằng ngày của họ rất nhàm chàn, họ đã chứng kiến vô số hưng thịnh vong suy trên khắp vũ trụ này, nhìn nhiều đến chán ngán, mỗi ngày trôi qua vô cùng buồn chán.
Vậy nên cứ cách một đoạn thời gian họ sẽ ngủ say, ngủ tầm mấy trăm năm rồi tỉnh, đi dạo chơi một vòng xem xem mấy trăm năm qua các hành tinh có thay đổi gì không để bắt kịp với thời đại, chơi chán rồi thì lại ngủ say.
Cuộc sống của họ vẫn luôn lặp đi lặp lại như vậy.
Hai trăm năm trước, các Nguyên Tố Chi Linh lại lần nữa ngủ say, nhưng mười một năm trước, Ám Chi Linh lại tỉnh sớm do sự kêu gọi khi có khi không đến từ một hành tinh đang phát triển tên Trái Đất.
Kể từ đó, Ám Chi Linh chẳng mấy khi trở về nhà, vẫn luôn sống cùng Tinh Mạc Già.
Sáu năm trước, khi Tinh Mạc Già mất kiểm soát lần đầu tiên suýt g.iết ch.ết Lancelot, Ám Chi Linh đã luôn gọi các Nguyên Tố Chi Linh khác tỉnh dậy vì nó biết một mình nó căn bản không thể áp chế được thần vị Tà Thần của Tinh Mạc Già.
Nó chỉ có thể miễn cưỡng áp chế, nhưng rất nhanh sẽ bị nới lỏng, cũng may Tinh Mạc Già sống trong thời bình nên cũng không cần quá lo lắng.
Nhưng Ám Chi Linh vẫn phòng xa, vẫn luôn cố gắng đánh thức anh chị của mình để phòng ngừa trường hợp Tinh Mạc Già lần nữa mất kiểm soát.
Lúc Tinh Mạc Già còn nhỏ Ám Chi Linh đã phải cố gắng lắm mới áp chế được sức mạnh của thần vị, nhưng theo sự lớn lên của Tinh Mạc Già, tu vi của y ngày càng nâng cao khiến cho Ám Chi Linh gần như không thể áp chế nổi thần vị Tà Thần nữa.
Khi Tinh Mạc Già mất kiểm soát lần thứ hai, Ám Chi Linh biết nó căn bản không thể nào áp chế nổi linh lực bạo động của Tinh Mạc Già nữa, càng đừng nói đến thần lực từ thần vị nằm trong trái tim Tinh Mạc Già.
Cơ thể phàm nhân không thể chịu tải được thần lực của thần, nếu lần này không thể gọi các Nguyên Tố Chi Linh khác dậy, Tinh Mạc Già chắc chắn sẽ mất mạng.
Thật may, cuối cùng Ám Chi Linh cũng gọi được anh chị của mình dậy.
Các Nguyên Tố Chi Linh bị Ám Chi Linh cưỡng ép gọi dậy từ trong giấc ngủ, những khí linh tính tình kém như Băng Chi Linh hay Kim Chi Linh sắc mặt cực kì xấu, nhưng họ còn chưa kịp ph.át tiết lửa giận thì đã bị tin tức Ám Chi Linh truyền tới khiến cho họ phải áp chế lửa giận xuống, ngay lập tức tới Khu Vực Chết Chóc.
Vừa tới Khu Vực Chết Chóc, các Nguyên Tố Chi Linh đã cảm nhận được sự áp bách khó lòng chống đỡ của thần.
"Chỉ mới ở bên ngoài thôi đã cảm thấy áp bức như thế này rồi, liệu đứa bé kia có còn sống không vậy?" Mộc Chi Linh cau mày hỏi.
Băng Chi Linh nói: "Hẳn là vẫn sống, nếu không giờ này Tiểu Ám đã chết mất xác rồi."
Thủy Chi Linh cười bất đắc dĩ: "Băng Băng à, đừng trù ẻo Tiểu Ám như thế chứ.
Em ấy cũng đâu muốn đánh thức em đâu.".
ngôn tình sủng
Băng Chi Linh hừ lạnh, tính tình anh khi mới ngủ dậy vô cùng xấu, mới trù ẻo đầu sỏ gây tội là Ám Chi Linh thôi đã là hiền lắm rồi, đáng ra anh nên lôi cổ thằng oắt gan to bằng trời kia ra đánh cho một trận nhớ đời.
"Mau đi thôi, nếu không đứa bé kia sẽ thật sự chết đấy." Mộc Chi Linh nói.
Là nguyên tố đại diện cho chữa trị và sinh mệnh, tính tình Mộc Chi Linh cực kì ôn hòa và có lòng bao dung cực lớn đối với mọi sinh mệnh trong vũ trụ.
Anh thật sự không thể đứng nhìn đứa trẻ Tà Thần nhỏ tuổi kia chết được.
Chân mày Ám Chi Linh đã nhíu chặt lại, tuy Mạc Già đã bình tĩnh hơn nhưng linh lực vẫn cực kì cuồng bạo, không ngừng tàn phá trong cơ thể cậu ấy.
Những linh lực này thậm chí còn dần dung hợp với thần lực của thần vị Tà Thần, sức mạnh quá lớn khiến cho vết nứt trên cơ thể Mạc Già ngày càng nhiều và lan rộng ra, cậu ấy lại vẫn đang chìm trong ác mộng không thoát ra được, nếu cứ tiếp tục thế này, Mạc Già sẽ...
Đột nhiên, mười một đạo ánh sáng xuất hiện bao phủ lấy cơ thể Tinh Mạc Già, linh lực cuồng bạo chớp mắt được xoa dịu, bắt đầu bình tĩnh lại.
Hai mắt Ám Chi Linh sáng lên: "Anh chị tới rồi!"
Kim Chi Linh vẻ mặt khó ở cốc một phát lên đầu Ám Chi Linh: "Cho em dám phá giấc ngủ của chị!"
Ám Chi Linh hô một tiếng đau: "Chị muốn ngủ lúc nào chẳng được, nhưng tính mạng của Mạc Già mà mất thì em biết lấy cái mạng thứ hai cho cậu ấy ở đâu chứ!"
Kim Chi Linh hừ lạnh: "Nể tình em muốn cứu bạn mình, tạm tha cho em."
Mười một Nguyên Tố Chi Linh kết ấn, luồng sáng pha trộn mười một màu sắc hòa trộn với ánh sáng đen của Ám Chi Linh bao phủ lấy toàn thân Tinh Mạc Già, linh lực vừa ôn hòa vừa bá đạo dần dần bình ổn lại linh lực cuồng bạo trong cơ thể thanh niên đang hôn mê.
Ám Chi Linh thở ra một hơi: "Bình ổn được một cái rồi."
Tỉ lệ sống sót tăng thêm bốn mươi phần trăm.
Mộc Chi Linh quỳ xuống bên người Tinh Mạc Già, áp trán mình lên trán y, linh lực hệ Mộc ôn hòa xông vào thức hải của Tinh Mạc Già trấn an y.
Phải giúp Tinh Mạc Già thoát khỏi ác mộng, nếu không rất khó áp chế thần vị Tà Thần.
Tinh Mạc Già vẫn luôn chìm trong ác mộng không thể thoát ra, xung quanh y chỉ có bóng tối đen thui và cực kì đáng sợ, không hề ôn hòa như màn đêm hay nghịch ngợm như Ám nguyên tố.
Chính bóng tối này khiến cho y sợ hãi thiên phú của mình, mãi vẫn không thể nắm giữ hoàn toàn thiên phú Nguyền Rủa.
Cảnh trong mơ lặp đi lặp rất nhiều lần những cảnh tượng mười một năm trước, là cảnh y bị ném vào hầm đầy sâu và nhện, là cảnh y suýt nữa bị những tên bắt cóc bi.ến thái luyến đồng kia lăng nhục, là những tiếng hét thất thanh của những đứa trẻ cũng bị bắt cóc như y, là máu màu đỏ bốc lên mùi tanh tưởi khó ngửi.
Y lần nữa tự mình trải qua những