《Lĩnh vực của bệnh nhân nguy hiểm cao - Dụ.c vọng nguyên thủy.》
"Asmodeus thua chắc rồi." Nguyễn Nguyệt trong lúc làm bài thi còn có dư thời gian nhìn màn hình phát sóng trực tiếp, cười nói.
Thầy dạy toán hỏi: "Tại sao? Thầy nhớ Mạc Già xui xẻo lắm mà, khả năng cao là bên em ấy thua mới đúng."
Nguyễn Nguyệt chống cằm cười: "Đúng là Mạc Già rất xui xẻo, nhưng cậu ấy lại là cao thủ chơi xấu, có thể gian lận bất cứ lúc nào cậu ấy muốn mà không bị người khác phát hiện.
Hơn nữa Mạc Già chưa bao giờ là người chơi, mà cậu ấy là người khống chế trò chơi, là người hạ cờ, nắm giữ toàn bộ tiết tấu và bố cục trong tay, khiến cho người khác không thể không nghe theo sự sắp xếp của cậu ấy."
"Mạc Già biết bản thân sẽ không thắng, vậy nên cậu ấy không làm bản thân mình thắng, nhưng Mạc Già có thể làm bất cứ ai cậu ấy muốn thắng phải thắng, muốn ai thua thì người đó phải thua.
Ai thắng ai thua, hết thảy phải xem ý của Mạc Già.
Muốn thắng thì tốt nhất lấy lòng cậu ấy, làm cậu ấy không vui thì chơi mười ván sẽ thua cả mười."
"Đến mức đấy sao?" Thầy giáo dạy toán ngạc nhiên.
Nguyễn Nguyệt gật đầu: "Tất nhiên rồi, đây là lý do không ai thích chơi bài hay chơi bất kì trò chơi nào có Mạc Già bên cạnh, vì thể nào cả trò chơi đều sẽ bị Mạc Già nắm rõ trong lòng bàn tay và điều khiển nó theo ý mình."
"Mạc Già ấy, cậu ấy hiền, ít khi tức giận, nhìn qua ôn nhu như nước ấy, nhưng mọi người đều đã quên mất một điều, nước vừa nhu vừa cương.
Mạc Già hiền nhưng không có nghĩa là cậu ấy dễ bị bắt nạt, cậu ấy có tự tôn của mình, ngày thường không nói gì thôi chứ nếu chơi dại chọc đến giới giới hạn của cậu ấy thì sẽ gặp hậu quả xấu đấy.
Tình cảnh của lớp em bây giờ chính là như vậy, các bạn trong lớp ỷ vào Mạc Già hiền mà muốn nói gì thì nói, cuối cùng thì phải hứng chịu lửa giận của con thỏ nhỏ mà bọn họ vẫn luôn tùy ý nắn bó.p, bọn họ không hề biết căn bản chả có thỏ nhỏ nào cả, chỉ có một con hồ ly gian xảo thù dai thôi."
"Nói thật chứ, các bạn lớp em ngốc thực sự luôn.
Em sớm đã cảnh báo đừng có chọc Mạc Già rồi nhưng bọn họ không đặt lời em nói vào đầu, vẫn cứ chọc Mạc Già, cuối cùng khiến cho hồ ly ngày thường ôn hòa phải lộ ra cả răng nanh và móng vuốt sắc nhọn.
Mạc Già im im thế thôi chứ cái gì cũng biết, cậu ấy biết các bạn trong lớp hay nói xấu cậu ấy, cũng không quá thích cậu ấy, chỉ là Mạc Già không thèm nói thôi."
"Đã sớm cảnh báo rồi mà không nghe, ngu hết thuốc chữa.
Cả mấy đứa học cùng cấp hai với em và Mạc Già cũng vậy, mới trôi qua có hai năm thôi mà bọn họ đã quên mất uy danh của lớp trưởng cũ của bọn họ rồi."
Tình trạng hiện tại của lớp 12A2 đa phần các thầy cô dạy lớp này đều biết, các học sinh trong lớp cùng Tinh Mạc Già đang chiến tranh lạnh với nhau.
Tinh Mạc Già không quá hòa đồng với các bạn trong lớp vì y không quá thích giao tiếp, ngày thường vẫn luôn im lặng ngồi một mình một chỗ, không nói chuyện với ai, vẫn luôn nhắm mắt không nhìn ai, không tích cực tham gia các hoạt động của lớp, một bộ chả có gì liên quan gì đến mình cả, vậy nên học sinh trong lớp đa phần không quá thích Tinh Mạc Già.
Để chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam, nhà trường tổ chức cuộc thi dân vũ, số lượng học sinh tham gia ít nhất của mỗi lớp là ba mươi người, vậy nên đa phần các lớp đều lựa chọn nhảy cả lớp.
Tinh Mạc Già không muốn tham gia, nhưng vì tập thể, y vẫn tham gia tập nhảy.
Nhưng đến ngày diễn ra vòng sơ khảo thì y bị thương hai vai, vai rất đau, vậy nên lúc tập duyệt y nhảy không tốt, bị các bạn trong lớp oán khí tích lũy đã lâu nói một trận, còn phun ra mấy câu không sạch sẽ cho lắm, dù y đã nhắn việc bản thân bị đau vai trên nhóm lớp.
Hôm đó, ai cũng không nghĩ tới thanh niên ôn hòa ngày thường lại có lửa giận lớn tới vậy, y dùng chất giọng lạnh băng nói ra những câu gây tổn thương sâu sắc cho các bạn cùng lớp, sau đó trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với cả lớp, dù cô chủ nhiệm hay cha mẹ người thân khuyên y cũng vô dụng, còn bị y mắng lại.
Thầy giáo dạy toán biết sự việc lần đó là cả lớp 12A2 sai, các học sinh trong lớp sau vụ việc đó rất ân hận, vẫn luôn muốn làm lành với Tinh Mạc Già, ai ngờ ý tưởng đó lại vĩnh viễn bị chôn vùi vì Tinh Mạc Già đã tan biến rồi.
Từ lần cãi nhau đó, quan hệ giữa Nguyễn Nguyệt với học sinh lớp 12A2 lạnh nhạt và xa cách hơn hẳn, cả lớp vốn dĩ hào hứng bàn việc chụp kỷ yếu giờ chẳng còn chút hứng thú nào nữa, trên mặt ai cũng là một bộ u sầu.
Blake và Tinh Tà chú ý tới những lời Nguyễn Nguyệt nói, không khỏi trầm tư.
Xem ra con trai không được các bạn trong lớp thích cho lắm.
Nhưng tính tình con trai lạnh nhạt, ít nói, không quá thích tham gia các hoạt động, là điển hình của trạch nam cũng bị ghét cho được sao.
Bộ cứ phải năng động tích cực tham gia hoạt động của trường lớp thì mới có thể được người khác thích à.
Nguyễn Nguyệt thấy Blake và Tinh Tà trầm tư, nụ cười trên mặt ngày càng sâu hơn, không hiểu sao khiến thầy dạy toán lạnh sống lưng.
Cô chính là muốn kết quả như này.
Cô muốn cho mấy bạn vô lý nào đó trong lớp hứng chịu một chút hậu quả họ gây ra.
Cha mẹ hiện tại của Mạc Già có lẽ đã quen với việc cậu ấy không hòa đồng với lớp rồi nên sẽ không quá khó xử mấy bạn vô lý này, nhưng chú Blake và chú Tinh Tà thì khác.
Bọn họ là cha ruột của Mạc Già, còn thất lạc cậu ấy lâu như vậy, chắc chắn chỉ hận không thể đem tất cả những thứ tốt nhất cho cậu ấy.
Mấy người bạn vô lý kia chỉ sợ sẽ phải ăn chút đau khổ rồi.
Băng Chi Linh suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cảm phiền số năm sủa tiếng chó ba lần và trả lời một câu hỏi của tôi.
Ừm, chỉ vậy thôi."
Số năm - Asmodeus: "..."
Sao cứ cảm thấy tên này biết mình được bài nào nhỉ? Nếu không sao tên này có thể đưa ra cái mệnh lệnh khốn nạn như vậy được.
Asmodeus vô cùng không tình nguyện học chó kêu ba tiếng: "Gâu gâu gâu."
Tinh Mạc Già giơ bài lên trước miệng che đi khóe môi đã nhếch lên, nhưng đôi mắt tím đầy ý cười đã bán đứng tâm trạng của y hiện tại.
Những người khác cật lực nín cười, còn Tinh Lan và 000 đã sớm bò lăn ra mà cười, còn cười rất to.
Asmodeus vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, cầm ấm trà rót hai tách trà nóng, sau đó tạp hướng Tinh Lan và 000 đang lăn lộn trên thảm nhung trắng.
Tinh Lan và 000 sớm đã nhìn thấy hành động của Asmodeus, cả hai nhanh chóng lăn sang một bên tránh, hai người đều có ngoại hình mũm mĩm trắng trẻo, một cái lăn này giống như hai quả bóng đang lăn vậy.
"Anh hỏi điều gì?" Asmodeus hỏi Băng Chi Linh.
"Cách để giết viện trưởng và nên đề cử ai lên làm viện trưởng mới?"
"Điểm yếu của gã đó là hai tay, đối với gã, quan trọng nhất là hai tay mình, vì đây là thứ có thể giúp gã thực hiện các cuộc phẫu thuật để thỏa mãn ước nguyện tạo thần của mình.
Nên đề cử ai lên làm viện trưởng thì tôi nghĩ nên đề cử Phù Dao, cô ta là chị gái của Dao Trì, giờ này chắc đang đảm