《Thông quan.》
[Chúc mừng các thí luyện giả còn sống đã thông quan phó bản Bệnh Viện Bình An!]
Giọng nói của chủ hệ thống truyền từ trên cao xuống, vang vọng trong tai mỗi người.
Những thí luyện giả còn sống, đặc biệt là thí luyện giả Trái Đất gần như không thể tin vào tai mình.
Họ sống sót? Họ thành công thông quan?
Có người véo mạnh lên má mình, thấy bên má sưng vù lên, cơn đau nhức khiến người nọ giật bắn người, những người khác xác định được bọn họ không nghe nhầm.
Họ thật sự sống sót và thành công thông quan!
Vốn sống trong thời bình, có một cuộc sống bình yên, vậy mà đột nhiên lại bị kéo vào một nơi âm u, huyết tinh và tràn đầy nguy hiểm, có thể mất mạng bất cứ lúc nào như Khu Vực Chết Chóc khiến dây thần kinh các thí luyện giả Trái Đất vẫn luôn căng chặt, nhìn qua thì thấy họ rất bình tĩnh đấy nhưng kì thực họ chưa thả lỏng một giây nào.
Mạng sống của họ vẫn luôn như chỉ mành treo chuông, có thể bị đứt bất cứ lúc nào.
Họ vẫn luôn đứng trên bờ vực sinh tử, cả người chới với, suýt chút nữa thì ngã xuống vực sâu.
Nhưng bây giờ tất cả đã kết thúc, bọn họ đều sống sót!
Các thí luyện giả Trái Đất ngồi bệt xuống đất, con gái như Sakura, Lena và Ekaterina không màng thân là con gái mà mất hình tượng nằm luôn xuống đất, thở hổn hển.
Tuy họ mệt đến rã rời nhưng trên môi vẫn có nụ cười, một nụ cười chúc mừng họ đã sống sót qua nguy hiểm.
"Ha, ha, thật k.ích thích đúng không?" Ekaterina thở dốc hỏi.
Samuel bình ổn hơi thở, cười khổ nói: "K.ích thích thì k.ích thích thật, nhưng tôi không mong trải qua k.ích thích kiểu này một lần nữa đâu."
Gail lấy tay lau mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt, hất tóc mái ra sau: "Nhưng sau này chúng ta sẽ phải tiếp tục trải qua k.ích thích kiểu này nên phải sớm làm quen thôi, nói thật thì tôi chả muốn làm quen tí nào."
"Chẳng có ai muốn đâu." Lena nói.
Băng Chi Linh đứng một bên khoanh tay trước ngực nói: "Bọn họ thật ra thích ứng khá tốt."
Ám Chi Linh nói: "Ở Trái Đất họ đều là người đã trải qua nhiều sóng gió nên mới được như vậy.
Những thí luyện giả khác đến từ Trái Đất mà chưa đối mặt với sóng gió thật sự trong xã hội như mấy vị địa vị khủng này thì không thích ứng tốt được như này đâu."
"Không phải Tà Thần bé con cũng chưa trải qua nhiều chuyện à, em ấy vẫn thích ứng rất tốt đấy thôi, nếu Khu Vực Chết Chóc không có hoàn cảnh âm u k.ích thích quá khứ của em ấy thì Tà Thần bé con sẽ còn làm tốt hơn nữa."
"Cho anh nói lại đấy, ai nói Mạc Già chưa va chạm với xã hội chứ." Ám Chi Linh trợn trắng mắt.
"Cậu ấy va chạm rất nhiều là đằng khác, anh có biết mạng lưới tình báo và các mối quan hệ của Mạc Già trải rộng khắp thế giới không, mặc dù đa phần là quan hệ với tội phạm biế.n thái.
Cậu ấy hay gặp tội phạm biế.n thái, vậy nên rất thân quen với cảnh sát, thông qua Yến Mạc Thù còn quen được với cả cao tầng của Interpol, có được quyền lực nhất định trong tổ chức này.
Không chỉ vậy, nhờ có một người anh khác là quý tộc như Lancelot von Virginia mà Mạc Già còn có vài mối quan hệ với giới quý tộc thượng lưu, ai cũng phải nể mặt cậu ấy, số bữa tiệc của giới thượng lưu cậu ấy đã tham gia không ít đâu.
Phải nói là Mạc Già đã va chạm quá nhiều với xã hội, cậu ấy đã sớm có đầy đủ kinh nghiệm để bước vào đời rồi."
"Tà Thần bé con đã giao du nhiều đến vậy sao?" Băng Chi Linh ngạc nhiên.
"Trông em ấy không giống người hướng ngoại."
"Cậu ấy là người hướng nội trăm phần trăm, nhưng vì hoàn cảnh nên mới bị ép phải giao du nhiều như vậy." Ám Chi Linh nhún vai.
"Nói thật, em không mong cậu ấy va chạm nhiều với xã hội sớm như vậy, vì điều đó sẽ khiến cậu ấy trưởng thành và độc lập quá sớm."
"Đó chẳng phải là điều tốt sao?"
"Tốt thì tốt thật, nhưng trưởng thành quá sớm cũng đem lại mặt không tốt.
Vì Mạc Già trưởng thành và độc lập quá sớm khi mà tuổi cậu ấy vẫn còn quá nhỏ nên mới dẫn đến hay xảy ra mẫu thuẫn trong gia đình.
Mạc Già tự do đã quen, cậu ấy đã có thể tự quyết định và thu xếp tất cả mọi việc trong cuộc sống, nhưng gia đình Mạc Già lại vẫn luôn coi cậu ấy là trẻ con vì cậu ấy quả thực chưa trưởng thành, vậy nên quản cậu ấy rất sát sao.
Mạc Già không thích điều đó, và đã kháng cự, sau đó thì những cuộc cãi vã rất hay xảy ra trong gia đình cậu ấy, dù sau khi bình tĩnh lại thì hai bên đều đã xin lỗi nhau nhưng mối quan hệ giữa hai bên sớm đã xuất hiện rạn nứt rồi."
Ám Chi Linh nói: "Mạc Già tất nhiên biết người nhà cậu ấy làm vậy là lo cho cậu ấy, nhưng cậu ấy vẫn rất kháng cự sự quản lý sát sao này.
Nếu Mạc Già chịu nhượng bộ thì có lẽ mâu thuẫn sẽ ít xảy ra, nhưng điều đó sẽ khiến Mạc Già vẫn luôn phải nhẫn nhịn, để rồi đến khi cậu ấy không thể nhẫn được nữa, bộc phát ra thì chỉ sợ sẽ gây ra hậu quả xấu, có lẽ sẽ giống Lancelot von Virginia năm đó, phải thừa nhận lửa giận của Mạc Già đến suýt mất mạng.
Nếu chuyện đó sẽ xảy ra Mạc Già sẽ luôn phải sống trong áy náy, hối hận, vậy nên cậu ấy mặc kệ việc sẽ xảy ra mâu thuẫn, vẫn luôn bày tỏ rõ ràng bản thân không thích bị quản lý chặt như vậy."
"Em khuyên em ấy? Hay là bác sĩ tâm lý?" Băng Chi Linh hỏi.
"Tự Mạc Già nghĩ và quyết định mọi thứ, em rất ít khi can thiệp vào quyết định của cậu ấy."
Băng Chi Linh và người Trái Đất đang xem video ký lục ngạc nhiên, đặc biệt là người nhà của thanh niên ngân phát tử mâu.
Ám Chi Linh nói: "Em đã nói rồi, Mạc Già đã có thể tự mình quyết định mọi chuyện.
Cậu ấy thường hay suy nghĩ rất sâu xa, nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra để đưa ra được quyết định tốt nhất có thể, điều này Mạc Già được rèn luyện khi đối đầu với tội phạm biế.n thái."
"Tà Thần bé con luôn khiến người khác phải kinh ngạc." Băng Chi Linh cảm thán.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Yến Mạc Thù đã ôm Tinh Mạc Già hạ từ trên trời xuống, tình trạng của anh bây giờ rất thê thảm vì trận chiến vừa rồi.
Tinh Mạc Già ra tay ác như vậy vì đối thủ là Boss mới, nhưng Boss mới bị giết rồi thì Yến Mạc Thù lại là người phải hứng chịu tất cả tàn cuộc.
"Cậu là Yến Mạc Thù đấy chứ?" Ám Chi Linh hỏi.
Yến Mạc Thù cười: "Nếu không là tôi thì chủ hệ thống sẽ thông báo mấy người đã thông quan chắc."
"Còn ổn không đấy?"
"Không ổn tí nào, cả tôi và Cây Nhỏ."
"Tinh Lan." Ám Chi Linh gọi.
Tinh Lan gật đầu, ngưng tụ hai Sinh Mệnh Hạch Tâm ném cho Yến Mạc Thù.
Yến Mạc Thù nhận lấy, trước tiên đút cho Tinh Mạc Già trước rồi mới ăn phần mình.
"Chính Thần tại sao lại tới Khu Vực Chết Chóc?" Bản thân anh vốn là Thâm Hải Thần nhưng đó là kiếp trước, kiếp này anh là con người, không biết trước khi chết ở Trái Đất anh có ký ức khi còn là Thâm Hải Thần không nhưng hiện tại, anh đã trở lại thành vị thần năm xưa, có được kí ức về tất cả các vị thần cùng thời với mình, tất nhiên nhận ra Tinh Lan là Chính Thần.
"Tôi nói tôi trốn ra từ Khu Vực Sự Sống rồi bị lạc anh có tin không?" Tinh Lan hỏi.
Mặt Yến Mạc Thù in rõ rành rành mấy chữ "có mù đường thì cũng không đi nhầm đến Khu Vực Chết Chóc".
Tinh Lan nhún vai.
Quả thực dù có mù đường thì cũng chả ai dám đi nhầm đến Khu Vực Chết Chóc, nhưng hắn thật sự đi nhầm.
Sinh Mệnh Hạch Tâm của Tinh Lan mang năng lượng sinh mệnh cực kì nồng đậm, chớp mắt đã chữa khỏi toàn bộ thương thế cho Yến Mạc Thù, nhưng Tinh Mạc Già vẫn chưa ổn cho lắm.
"Cây Nhỏ để tôi chữa trị, cậu là Tốt Thần, sức mạnh của cậu sẽ khiến tình trạng của em ấy xấu hơn."
Hơi nước mát lạnh toát ra từ cơ thể Yến Mạc Thù, bao phủ lấy Tinh Mạc Già.
Một giọt máu màu vàng tỏa ra ánh vàng kim lấp lánh sáng ngời chui ra từ đầu ngón tay anh, dung hợp với hơi nước.
"Tinh huyết? Cậu mới khôi phục đã dám lấy ra tinh huyết." Băng Chi Linh hơi nhíu mày.
"Nước là thứ cần thiết nhất, cũng là thứ có mặt ở mọi nơi trên thế giới này, tinh huyết của Thâm Hải Thần chưởng quản biển sâu như tôi là thứ đại bổ đấy, còn mang cả âm khí thuần, rất thích hợp với Cây Nhỏ lúc này." Yến Mạc Thù nói.
Tinh Mạc Già rời khỏi vòng tay anh, lơ lửng trên không trung.
Yến Mạc Thù: "Tinh Hoa Nhật Nguyệt."
Từ mặt trăng và các vì sao trên bầu trời, những bụi sáng màu bạc rơi xuống người Tinh Mạc Già.
Phía