《Ekaterina và nhiệm vụ chính thay đổi.》
Ám Chi Linh chống tay cố gắng đứng dậy, cả người nó đầy bụi bặm và đất đá, trên người cũng xước sát vài chỗ, chật vật cực kì.
"Khụ khụ, đau chết ta rồi!"
"Tôi mới là người nên kêu đau này." Giọng nói truyền lên từ dưới người Ám Chi Linh khiến nó ngớ người.
Nó cúi đầu xuống, thấy bản thân đang ngồi đè lên một nam nhân tóc dài buộc cao đuôi ngựa cao từ mét chín trở lên, vội đứng dậy trèo lên khỏi cái hố hình người do bản thân tạo ra vì rơi từ trên cao xuống.
"Xin lỗi! Cậu không sao đấy chứ?"
Tinh Lan cố gắng đứng dậy, đang muốn trả lời thì nghe câu tiếp theo của Ám Chi Linh khiến hắn muốn đương trường đập chết khí linh của Ám nguyên tố.
"Chết rồi thì nói một tiếng, tôi lập cho cậu ngôi mộ."
Tinh Mạc Già: "..."
Y đỡ trán: "Tiểu Ám, ai lại nói vậy chứ."
"Tớ rơi từ trên cao như vậy, khả năng sống sót của cái đệm thịt này không cao đâu." Ám Chi Linh nhún vai.
Tinh Lan: "...!Tôi không hề muốn làm đệm thịt cho anh."
"Vậy chỉ có thể trách cậu xui thôi."
"..." Tức thiệt, nhưng đúng là hắn xui thật, ai kêu hắn có chỉ số may mắn âm vô cùng chứ.
Ám Chi Linh phủi bụi và đất đá trên người, nó vừa mới tắm xong, vốn muốn lấy một thân sạch sẽ tới gặp cậu bạn thân thì lại thành ra chật vật thế này.
"Mạc Già, cậu..."
Giờ Ám Chi Linh mới chú ý tới ngoại hình mới của Tinh Mạc Già.
Ám Chi Linh: "!"
"Ngoại hình này của cậu là sao?! Sao mới không gặp có mấy ngày cậu đã thành ra thế này rồi?"
"Cõ lẽ là do tiến hóa huyết mạch." Tinh Mạc Già nói.
"Để tớ xem nào." Ám Chi Linh đi tới bắt mạch cho Tinh Mạc Già, đưa linh lực vào cơ thể y thăm dò.
Máu của Tinh Mạc Già giờ đã biến đổi rõ rệt hơn so với trước, một phần tư máu của y đều là đổi màu thành màu vàng kim.
Gần một phần năm linh lực đã bị chuyển đổi thành thần lực, linh hạch đã mơ hồ hiển lộ ra hình thái mới của nó.
Và quan trọng hơn, tu vi Tinh Mạc Già đã đạt tới Bán Cửu giai.
Ám Chi Linh ngạc nhiên: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Tại sao mới mấy ngày không gặp mà tu vi của cậu đã tăng nhanh như vậy rồi?"
"Theo tính toán thì huyết mạch của cậu phải thêm tháng nữa mới tiến vào giai đoạn gần hoàn thành tiến hóa, lúc đó cậu mới lộ ra những đặc điểm của hình thái sau khi huyết mạch hoàn toàn tiến hóa.
Sao bây giờ tốc độ tiến hóa lại tăng nhanh thế này?"
Tinh Mạc Già kể lại những gì mình đã trải qua sau khi vào phó bản Là Hủy Diệt, Cũng Là Tân Sinh cho Ám Chi Linh nghe.
Ám Chi Linh cẩn thận lắng nghe, càng nghe chân mày nó nhíu càng chặt.
"Về cơ bản thì những gì Yến Mạc Thù suy đoán đều đúng, nhưng anh ta chưa thể nói rõ ra tình trạng hiện tại của cậu so với trước còn nguy hiểm hơn rất nhiều." Ám Chi Linh nói.
"Tốc độ tiến hóa huyết mạch của cậu tỉ lệ thuận với tốc độ cậu tiếp nhận thần vị Tà Thần.
Vốn dĩ nó đang tiến trình rất thong thả, nhưng bây giờ huyết mạch của cậu đột ngột tiến hóa quá nhanh, hoàn toàn là đốt cháy giai đoạn khiến cho tốc độ cậu tiếp nhận thần vị cũng tăng theo.
Tiến hóa huyết mạch nhanh kì thực là chuyện tốt, nhưng thần vị không thể đột nhiên tiếp nhận, đặc biệt là với tình trạng nhục thân quá yếu và thần vị đã khảm sâu trong trái tim lâu ngày như cậu.
Tiếp nhận quá nhanh rất dễ dẫn tới thần vị bạo động, năng lượng trong cơ thể cậu hiện sẽ phân ra thành hai loại một là linh lực, một là thần lực, chỉ cần một tác động nhỏ thôi cũng có thể khiến hai loại năng lượng này bùng nổ xung đột.
Mà nhục thân của cậu lại quá yếu, căn bản không thể thừa nhận được xung đột này, càng đừng nói cậu còn phải phân tâm cho việc tiến hóa huyết mạch, căn bản không có dư tinh lực để trấn áp xung đột.
Bây giờ nhục thân của cậu cũng xảy ra vấn đề rồi, tuy bên ngoài chưa biển hiện ra nhưng bên trong đã bắt đầu xuất hiện vết nứt rồi."
Tinh Mạc Già căn bản không nghĩ tới tình trạng hiện tại của y lại nguy hiểm hơn rất nhiều so với lúc trước.
Người Trái Đất và Tinh Minh cũng ngỡ ngàng.
[Tiến hóa huyết mạch và tiếp nhận thần vị trở thành thần là chuyện tốt, nhưng đối với Tinh Mạc Già thì căn bản không tốt chút nào.]
[Công nhận, từ phó bản trước tình trạng của cậu ta đã nguy hiểm lắm rồi, vậy mà lần này còn nguy hiểm hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc trước.]
[Rốt cuộc làm thế nào mà Tinh Mạc Già còn sống được đến lúc diễn ra chiến tranh vậy?]
Chỉ huy của Quân thủ vệ Rạng Đông chưa có một phút giây nào là sinh mệnh không bị đe dọa, y vẫn luôn kề bên bờ vực tử vong, vẫn luôn tìm đường sống trong chỗ chết.
"Cậu hiện tại tuyệt đối không được sử dụng thiên phú!" Ám Chi Linh trầm giọng nói.
"Cho tới khi huyết mạch hoàn thành tiến hóa, tuyệt đối, tuyệt không được sử dụng thiên phú! Nếu không cậu sẽ chết ngay lập tức!"
Tinh Mạc Già gật đầu.
Y biết tình trạng hiện tại của bản thân, và y vẫn còn muốn sống tiếp.
"Cái quan trọng bây giờ là phải làm thế nào để chữa trị những vết nứt trong cơ thể cậu." Ám Chi Linh cảm thấy tóc mình vẫn chưa rụng vì sầu não lo cho thằng bạn là quá may mắn.
"Nếu có Tinh Lan ở đây thì tốt rồi, thiên phú Sinh Mệnh của cậu ta rất thích hợp trong lúc này."
"Tinh Lan kia kìa." Tinh Mạc Già chỉ tay ra phía sau Ám Chi Linh.
Ám Chi Linh quay đầu, thấy có mỗi kẻ xui xẻo trở thành đệm thịt cho nó, ngó nghiêng xung quanh: "Đâu đâu?"
"Chính là cái người xui xẻo phải làm đệm thịt cho cậu."
Ánh mắt Ám Chi Linh dừng lại trên người nam nhân tóc buộc cao đuôi ngựa: "..."
"Cậu là Tinh Lan?" Nó đờ đẫn hỏi.
Tinh Lan gật đầu.
"Cậu là thằng oắt béo ú tròn quay như quả bóng kia?!"
Tinh Lan: "..."
Hắn lúc đó thật sự béo ú tròn quay như quả bóng sao?
Tinh Mạc Già dẫn Tinh Lan và Ám Chi Linh về nơi ở hiện tại của mình, nghe y giới thiệu nam nhân cao hơn mét chín này chính là Tinh Lan, Yến Mạc Thù ngơ ngác hỏi.
"Nhóc mũm mĩm béo tròn kia là cậu? Sao mới một tháng không gặp đã thành soái ca cao to cơ bắp cuồn cuộn rồi?"
Tinh Lan cảm thấy vẻ ngoài thật của mình thật sự quá không được hoan