《Đối chiến Christine.》
Hiếm có ai biết tính tình Tinh Mạc Già kì thực rất giống hồ ly, y gian xảo, xảo quyệt, đầu đầy mưu mô, số ít người biết tính cách thật sự của Tinh Mạc Già đều công nhận y là hồ ly tinh.
Và hình thái khi y tiến hóa là hồ ly.
Đối với điều này, Yến Mạc Thù giơ ngón cái tán đồng.
Tiến hóa hợp lắm, giờ Cây Nhỏ nhà anh chính là hồ ly tinh chân chính rồi.
Dely cũng đồng tình gật đầu.
Quả thực rất phù hợp với hoàng tử nhỏ, hồ ly tinh xảo quyệt hại nước hại dân.
Tinh Mạc Già tỏ vẻ: "...!Ha hả."
Đầu tóc vừa được chải gọn gàng của Dely lại lần nữa biến thành tổ quạ.
Ekaterina vừa tới thấy tình cảnh như vậy, cảm thấy tên bệnh nhân tâm thần tên Dely này đúng là không biết trời cao đất dày, dám chọc giận tiểu tổ tông Tinh Mạc Già.
Tinh Mạc Già vỗ đầu Dely: "Phá cửa đi."
Dely nhận mệnh, vung nắm đấm vào cửa sắt.
Dáng người hắn thon dài mảnh khảnh, lại thêm vẫn luôn mặc một thân tây trang thân sĩ khiến ai nhìn qua cũng cảm thấy hắn là một tên văn nhã, chỉ biết dùng cái đầu chứ không biết dùng vũ lực.
Chính vì cái ngoại hình lừa người này nên Dely mới có thể trốn tránh sự truy đuổi của cảnh sát lâu như vậy.
Là một tên sát nhân bệnh hoạ.n, Dely không thể nghi ngờ là một người vừa có đầu óc vừa có vũ lực, lại thêm việc sau khi bị đưa vào bệnh viện tâm thần Hòa Bình hắn bị Blake Esther tiến hành cải tạo cơ thể đạt được lực lượng như hiện tại, một cái cửa sắt dày mà thôi, có thể chống được đạn nhưng không thể chống được nắm đấm của hắn.
"Rầm!" Cửa sắt không thể chịu được một đấm toàn lực của Dely, bị Dely đấm bay.
Tinh Mạc Già vỗ vỗ tay.
Khỏe ghê ta.
"Blake Esther tiến hành cải tạo sức mạnh cho anh? Tôi nghĩ cái tên tôi gặp trong phòng tạm giam sẽ thích hợp cải tạo sức mạnh hơn chứ." Tinh Mạc Già hỏi.
Dely nói: "Em đã biết người đứng sau tất cả là cái tên đen như tên đó sao? Đúng, tôi bị tên đó cải tạo về sức mạnh, còn tên em gặp trong phòng tạm giam, Diêm Tu bị cải tạo về sinh mệnh.
Diêm Tu sống dai hơn cả gián, sinh mệnh của tên đó cực kì nhiều nên bị cải tạo về sinh mệnh."
"Anh ta họ Diêm?"
"Em có quen anh trai của Diêm Tu đấy, chính là Diêm La."
Tinh Mạc Già: "..."
Xong, đắc tội cả thằng anh lẫn thằng em.
Lúc ở phòng tạm giam y vội thoát đi nên chưa kịp cảm nhận khí tức, giờ vẫn chưa xác định được trên người Diêm Tu có khí tức của Tinh Lan không.
Hi vọng xa vời rằng Diêm Tu cũng là mảnh nhỏ của Tinh Lan, vì Diêm La cũng là.
Cửa sắt bị Dely đấm bay thẳng vào tường, bóng người trong phòng thấy cửa sắt bay về phía mình thì vội nhào qua một bên, tránh được một kiếp bị cánh cửa vừa dày vừa nặng đập thẳng vào người.
Các thí luyện giả Trái Đất giờ mới gặp được kẻ kéo bọn họ vào lĩnh vực.
Qua thông tin từ Dely, bọn họ cũng đã mường tượng ra được Christine là người như thế nào, giờ chân chính gặp mặt, dù là Tinh Mạc Già cũng không khỏi kinh diễm.
Mỹ nữ tóc vàng dày hơi xoăn, mái tóc mượt mà xõa tung trên lưng, đôi mắt xanh lam to tròn tuyệt đẹp như đá quý, làn da trắng nõn, đôi môi, cái mũi đều hoàn hảo khiến bao phụ nữ phải ghen tị, cơ thể hoàn hảo có lồi có lõm được bao bọc bởi bộ áo ngủ màu đỏ bằng vải ren càng làm tôn thêm dáng người quyến rũ của Christine.
Nếu cô ta không phải bệnh nhân tâm thần, cũng không phải kẻ cuồng bom thì sẽ có vô số nam nhân nguyện vì cô ta mà cung phụng.
Đáng tiếc.
Yến Mạc Thù không ăn một bộ này của Christine, thấy cô ta ăn mặc thiếu vải như vậy, mày nhăn lại, giơ tay che mắt Tinh Mạc Già.
"Con nít không được nhìn mấy thứ này! Bình thường em nhắm mắt cơ mà, sao giờ lại mở rồi?"
"Không mở mắt sao hướng dẫn các anh phá bom được.
Đêm Đêm, anh bỏ tay ra coi, em mười bảy tuổi rồi, nhìn thì có làm sao.
Trong Khu Vực Chết Chóc này có gì mà em chưa thấy chứ." Tinh Mạc Già giơ hai chân nhỏ muốn kéo tay Yến Mạc Thù xuống.
Yến Mạc Thù nghiến răng nghiến lợi đem tiểu bạch hồ trên đầu Dely xuống ôm vào lòng, tăng thêm lực tay khiến Tinh Mạc Già uốn éo thế nào cũng không giãy ra được.
"Con nít con nôi nhìn mấy cái này làm gì! Còn cô nữa, ăn mặc cho hẳn hoi vào, không thấy ở đây có trẻ con à!" Yến Mạc Thù quát.
Các thí luyện giả Trái Đất, Dely, người Trái Đất và toàn Tinh Minh gật đầu tán thành.
Đúng đấy, không thấy ở đây có trẻ con hay sao mà còn không nhanh đi thay đồ đi.
Christine một mặt mộng bức: "..."
Gì, tôi ăn mặc thế nào là quyền của tôi, liên quan đến mấy người chắc.
Còn nữa, ai biết ở đây có trẻ con chứ.
"Này, mấy người tự dưng xông vào phòng tôi, giờ còn bình phẩm cách ăn mặc của tôi là sao hả?"
Sherly nói: "Là cô kéo chúng tôi vào đây mà, chúng tôi muốn rời khỏi lĩnh vực, tất nhiên phải đi tìm chủ nhân lĩnh vực là cô rồi."
Christine: "..." Đúng nhỉ.
Christine: "Mấy người nghĩ đánh thắng tôi dễ dàng thế chắc.
Đây là lĩnh vực của tôi, do tôi làm chủ, ở đây dù có Dely trợ giúp thì mấy người cũng không thể thắng được tôi.
Huống chi, mấy người không thể giết tôi."
"Đúng là chúng tôi không thể giế.t cô, nhưng cô cũng đừng nghĩ có sự bảo hộ từ bọn chúng thì chúng tôi không làm gì được." Tinh Mạc Già cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo của Yến Mạc Thù, leo lên đầu anh nói, sẵn tiện còn đạp vài cái.
Hừ, ai bảo anh cứ coi em là con nít.
"Hử, tôi có nghe qua danh của cậu, cậu định đối phó với tôi thế nào đây?" Christine vẫn là một bộ dáng nhàn nhãn hỏi.
Cô ta tất nhiên biết những người ngoại lai này căn bản không thể giết bất cứ ai trong bệnh viện này.
Tuy quyền kiểm soát đã không còn trong tay mấy tên kia nữa nhưng quy tắc vẫn còn hiệu lực, đám người này không thể giết cô ta.
"Quy tắc chỉ nói chúng tôi không thể tự tay giết cô, nhưng mượn đao giết người chắc vẫn có thể nhỉ." Tinh Mạc Già nói.
Christine và quý tộc hoàng thất ở tinh cầu Levi: "...!Hả?"
Tinh Mạc Già: "Đóng cửa, thả Dely!"
Yến Mạc Thù: "..."
Các thí luyện giả Trái Đất: "..."
Người Trái Đất: "..."
Người Tinh Minh: "..."
Phụt!
Dely: "..."
Dely: "...!Em coi tôi là chó sao?"
Tinh Mạc Già: "Ừ hứ." Đúng, chính là ý đó đấy, tôi chính là coi anh là chó đấy.
Sao, thích ý kiến?
Dely giơ tay đầu hàng.
Không dám không dám.
Những bệnh nhân tâm thần khác thế nào hắn không biết, Dely chỉ biết tuy hắn là biế.n thái hàng thật giá thật