《Lucia và ủy thác của Sinh Mệnh.》
"Tôi có thể đưa cậu tới thẳng nơi có liên quan đến nguyên nhân diễn ra tận thế." Sinh Mệnh nói.
Lucia ngạc nhiên, sau đó nhíu mày hỏi: "Tại sao? Theo lý thì cô nên để tôi tự mình điều tra chứ."
"Cậu ở lại căn cứ này không an toàn, ai biết được cậu sẽ mất bao nhiêu thời gian để tìm ra nơi đó chứ." Sinh Mệnh nói.
"Trong số bảy thí luyện giả Trái Đất thì ngoại trừ Tinh Mạc Già ra những người còn lại tính cả cậu đều đã nhận được nhiệm vụ chính mới.
Nhưng khác ở chỗ họ ở ngoài căn cứ sống sót, còn có thân phận liên quan mật thiết đến nơi ẩn chứa nguyên nhân khiến tận thế diễn ra.
Không chỉ vậy, bọn họ còn đã tôi luyện rất nhiều, giết số lượng tang thi và động thực vật biến dị cũng khá là nhiều rồi, càng đừng nói tự thân bọn họ vốn dĩ đã có võ công cao cường.
Chứ không như cậu, chỉ biết một chút võ phòng thân."
Lucia: "..."
Thật xin lỗi vì tôi chỉ biết một chút võ phòng thân.
Sinh Mệnh làm như không thấy ánh mắt ai oán của Lucia, tiếp tục nói: "Chính vì vậy, họ sẽ dễ dàng tìm ra nơi đó hơn so với cậu, trên đường đi dù có gặp nguy hiểm thì vẫn giải quyết được, chứ không như cậu, tôi dám chắc cậu vừa thò mặt ra đã chết ngoắc nghẻo, cùng lắm thì chuồn được nhưng ngay sau đó đã mất mạng."
Lucia cảm thấy mình đang bị xem thường nghiêm trọng.
Tuy anh quả thực không có lực tấn công mạnh như sáu người còn lại nhưng anh có cái đầu.
Đánh không lại thì chẳng lẽ anh lại không biết dùng mưu kế sao.
Động thực vật biến dị thì không biết thế nào nhưng tang thi cấp thấp cơ thể cứng ngắc, di chuyển khó khăn lại không có trí tuệ, dùng chút mưu kế là giết được chúng rồi, anh còn có thể mua đạo cụ nữa.
Mấy ngày qua Lucia ngoài việc cảnh giác, thận trọng trốn tránh sự đuổi bắt của người trong căn cứ thì anh còn nhân cơ hội sưu tập thông tin tình báo.
Theo như những gì anh tra được thì tang thi phân từ cấp thấp đến cấp cao, cấp thấp thì không có trí tuệ, cấp trung thì có trí tuệ của một đứa trẻ hoặc lớn hơn chút là của các thiếu niên thiếu nữ, còn tang thi cấp cao là tang thi có trí tuệ của người trưởng thành.
Đến đây lại phân ra thành hai loại tang thi nữa là tang thi cấp cao có trí tuệ nhưng không có ký ức lúc còn sống và tang thi cấp cao có trí tuệ nhưng có ký ức lúc còn sống.
Loại sau thì nguy hiểm hơn loại trước nhiều.
Không có ký ức lúc còn sống đồng nghĩa với việc sau khi trở thành tang thi sẽ bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới, mang một màu trắng tinh của trang giấy trắng, không có một chữ gì.
Còn có trí tuệ lúc còn sống thì trước đó thế nào sau khi thành tang thi cũng sẽ như thế đó, giả như một kẻ cực độ nguy hiểm mà trở thành tang thi cấp cao thực lực mạnh lại có trí tuệ và kí ức lúc còn sống thì nguy.
Tang thi bắt đầu từ trung cấp mới phân chia cấp bậc tu vi, cũng bắt đầu từ Nhất giai đến Thập giai vì tang thi từ trung cấp mới có thiên phú.
Hiểu biết của người sống về động thực vật biến dị không nhiều, dù đã qua hai mươi tư năm tận thế nhưng họ vẫn chưa thể xác định được liệu động thực vật biến dị có sinh ra trí tuệ hay không, vì chúng sống rất ẩn dật, ngày thường không gặp nhiều, có gặp thì cũng chỉ gặp mấy loài cấp bậc cao thực lực mạnh và khó đối phó.
Sinh Mệnh biết Lucia nghĩ gì, cô không chút do dự đập nát sự tự tôn cuối cùng của anh: "Trên đường đi cậu sẽ chỉ gặp mỗi tang thi cấp thấp thôi chắc, nhỡ đâu cậu lại gặp phải động thực vật biến dị thực lực mạnh hay tang thi cấp trung và cấp cao thì sao?"
Lần này Lucia đã có thể phản bác: "Chỉ số may mắn của tôi là chín mươi phần trăm, khả năng tôi gặp phải trường hợp như cô nói chỉ có mười phần trăm thôi.
Trừ phi may mắn của tôi đều tập trung hết cho một việc nào đó như việc chọn nơi tôi xuất hiện sau khi vào phó bản này, nếu không cả chặng đường đi số lần tôi gặp nguy hiểm gần như bằng không."
Sinh Mệnh á khẩu: "..."
Tinh Mạc Già mà nghe được những lời này chắc sẽ điên tiết lắm đấy.
Cậu nhóc có chỉ số may mắn âm vô cùng mà, là một Phi Tù chính hãng, hàng thật giá thật, không lừa già dối trẻ.
Cho dù cậu nhóc có làm gì để tăng chỉ số may mắn đi chăng nữa cũng không thể nào thoát Phi nhập Âu được.
Đây là gen di truyền của gia tộc Esther mà, đời đời kiếp kiếp đều xui xẻo.
Tiểu Trật Tự đọc ra thân phận của Tinh Mạc Già là cậu nhóc là con của Thâm Uyên Thần và Dạ Nguyệt Thần, mà Dạ Nguyệt Thần là tộc nhân của gia tộc Esther, tất nhiên Tinh Mạc Già cũng mang dòng máu của gia tộc này.
Càng đừng nói đến cậu nhóc có khả năng là Ác nữa.
Ác may mắn sao, làm gì có chuyện đó.
Nếu có một ngày Ác có thể thoát Phi nhập Âu thì ngày đó heo biết leo cây.
Mà hình như Chính Thần Tinh Lan của Khu Vực Sự Sống cũng có chỉ số may mắn âm vô cùng thì phải.
Ai bảo tên này làm lắm việc xấu như vậy chứ.
Chính Thần đại nhân ngoài mặt ôn nhu dễ bắt nạt lại vô tội vậy thôi chứ thực ra là tên âm hiểm phúc hắc, không chuyện xấu gì không làm.
Tuy tên này quả thực có bị bắt nạt ở Khu Vực Sự Sống nhưng số người bị hắn bắt nạt cũng không ít đâu.
Chỉ số may mắn âm vô cùng của hắn căn bản là ác giả ác báo, đáng đời.
Tinh Lan đột nhiên hắt xì một cái.
Hắn xoa mũi, cảm thấy có người đang nói xấu hắn.
Chắc lại là cái bọn từng bị hắn tính kế đây mà, chuyện này xảy ra như cơm bữa, hắn cũng quen rồi.
Lucia thấy Sinh Mệnh á khẩu, tự tôn nam nhân cuối cùng cũng cứu vãn lại được một chút, tâm tình cũng tốt lên.
Anh hỏi: "Ban nãy cô nói tôi ở lại căn cứ này không an toàn, tại sao?"
"Vì có một con sâu đã chui được vào thế giới này." Sinh Mệnh nói.
Con sâu? Chui được vào thế giới này, không lẽ là...
Đầu óc Lucia xoay chuyển rất nhanh, chớp mắt đã hiểu ra con sâu mà Sinh Mệnh nói là ý gì, cũng hiểu được phần nào tại sao