《Tổ bốn người đại náo khu đô thị.》
"Anh ừa ảo ì ơ?" (Anh vừa bảo gì cơ?) Tinh Mạc Già nhồm nhoàm nhai bánh crepe dâu hỏi.
Mồm y thì nhai bánh, tay phải cầm cốc trà sữa bạc hà không trân châu không phun kem, tay trái cầm một cái bánh tart trứng loại nhỏ.
Trước mặt y giờ đây là một bàn đầy bánh ngọt, đủ loại, có những loại đặt trên bàn giá chính là giá trên trời, người mua nổi chắc chắn phải là hạng người dùng mấy căn phòng liền để chứa tiền hoặc tiền trong tài khoản lên tới mười mấy con số.
Số bánh ngọt này một phần là Yến Mạc Thù tích trữ từ trước, phần còn lại là Tinh Mạc Già tự mang.
Dù sao y hiện tại cũng có khá nhiều tích phân, tội gì phải để bản thân chịu khổ, vào cửa hàng mua mấy cái nhẫn trữ vật là mang theo được cả một đống đồ.
Đạo cụ thì hiện tại y chưa cần, dù sao với tu vi của y bây giờ chả có mấy ai đánh lại được y cả.
Nếu là trước kia Tinh Mạc Già tuyệt đối ăn không đến những món bánh ngọt đắt tiền dành cho những gia đình giàu có này, càng đừng nói là mang theo cả một đống.
Nhưng từ khi quen Yến Mạc Thù, y đã được nhấm nháp mấy món này, cứ cách vài hôm là Yến Mạc Thù lại gửi cho y một hộp bánh to đùng, cho y ăn thỏa thích cả tuần, còn đủ để chia cho người nhà nữa.
Còn sau này, sau khi Lancelot thay Yến Mạc Thù chăm sóc Tinh Mạc Già thì có thể nói là cứ lúc nào y muốn là ngay lập tức có bánh ăn, bánh có thể là do đầu bếp hạng nhất làm hoặc đi mua ở những cửa hàng có nhãn hiệu lâu đời và vô cùng nổi tiếng.
Đồ dùng Tinh Mạc Già mang theo vào phó bản này một phần nhỏ do y chuẩn bị, còn phần lớn là do Messilier chuẩn bị giúp y, từ đồ ăn nước uống đến lều trại hay vũ khí, thuốc men, tất cả đều do Messilier một tay lo liệu tất, còn Lancelot thì thi thoảng lại chỉ điểm hoặc ném vài thứ bảo Messilier thêm vào.
Tinh Mạc Già cũng không biết thằng anh nuôi họ Virginia đã nói gì với quản gia trẻ tuổi mà Messilier không hề ngạc nhiên với mấy cái nhẫn trữ vật phản khoa học mà y lấy ra.
Messilier vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn mà chuẩn bị đồ đạc cho y, còn lo y bị đói bị khát mà chuẩn bị rõ là nhiều đồ ăn và nước uống, đồ mặn đồ ngọt hay nước ngọt nước quả đều có đủ cả.
Tinh Mạc Già cảm thấy mình giống như đi du lịch dã ngoại chứ không phải đi tham gia trò chơi sinh tồn.
Nhưng sau khi vào phó bản kế tiếp rồi y mới sâu sắc cảm thấy Messilier lo xa thật sự quá chuẩn, vì y bây giờ căn bản là đang đi du lịch.
Y có phải đánh đấm gì đâu, có phải cảnh giác đề phòng gì đâu, thảnh thơi như không ấy.
Dù sao đánh đấm thì đã có Đêm Đêm lo, xung quanh y thì đã có cả một quân đoàn tang thi và tang thi vương bệ hạ bảo vệ.
Có thể nói lần vào phó bản thí luyện này của y như đi chơi ấy.
"Anh bảo Ekaterina Alexsandia và Lucia Black đã vào được phòng nghiên cứu dưới lòng đất.
Còn có cả bốn người Vladimir Ivanov, Lucas Gosselin, Vineveil Ophidian và Eclairerous Apocalypse." Yến Mạc Thù lặp lại lời mình vừa nói.
"Ăn ít bánh thôi, coi chừng sâu răng đấy."
"Không sao đâu, em có đánh răng đầy đủ mà." Tinh Mạc Già nhai nốt cái bánh crepe dâu trong miệng, uống một ngụm trà sữa rồi ném cái bánh tart trứng nhỏ vào mồm.
"Nhỉ, Thanh Thiên."
Thanh Thiên đang cật lực mổ bánh gato vị chanh leo gật gật đầu: "Pi!"
Nó mổ bánh gato một chút rồi lại quay sang bên phải mổ bánh mouse chanh leo, sau đó quay sang trái mổ bánh cupcake chanh leo, rồi quanh ra đằng sau mổ mứt chanh leo.
Thanh Thiên là một bé chim hảo ngọt như chủ nhân mình, nó thích nhất chính là chanh leo, Thanh Thiên thích mọi thứ liên quan đến chanh leo.
Yến Mạc Thù trầm mặc nhìn chim nhỏ đang đắm chìm trong thế giới chanh leo: "...!Lần đầu anh thấy một con chim ăn đồ ngọt đấy."
Tinh Mạc Già nói: "Lần đầu anh nhìn thấy Thanh Thiên ăn bánh ngọt cũng nói vậy, anh còn chê nó tròn quay như quả bóng nữa."
"Pi!" Thanh Thiên ngẩng phắt đầu lên nhìn Yến Mạc Thù.
Nó vẫn nhớ rõ lần đầu Yến Mạc Thù gặp nó đã bảo nó tròn quay như quả bóng!
Yến Mạc Thù nhún vai.
Mi trừng ta cũng vô ích, ta có nhớ chuyện quá khứ đâu.
Mi không thể đòi nợ một người mất trí nhớ được.
"Bùi Kinh Thế dạo này ít đến nhỉ, em thấy các tang thi hình như đang tất bật chuẩn bị gì đó." Tinh Mạc Già nói.
Yến Mạc Thù: "Họ sắp tổ chức một cuộc tấn công vào căn cứ sống sót lớn nhất, chủ yếu là để do thám tình hình địch, vì họ nhận được tin có một kẻ từ bên ngoài đã xâm nhập được vào thế giới này và đang ẩn nấp ở căn cứ sống sót lớn nhất.
Bùi Kinh Thế muốn mượn lần tấn công này để vừa do thám tình hình địch vừa tiêu diệt bớt thí luyện giả của nền văn minh cấp cao, nếu có thể giết luôn kẻ xâm nhập kia thì càng tốt."
"Anh bảo nhóm Alexsandia đã tới phòng nghiên cứu dưới lòng đất rồi đúng không, xem ra nhiệm vụ chính của họ đều thay đổi hết rồi." Tinh Lan cũng gia nhập đại tiệc đồ ngọt nói.
"Họ tới đó rồi ngược lại sẽ an toàn hơn nếu tới căn cứ sống sót lớn nhất, dù có gặp nguy hiểm thì không sợ bị đâm sau lưng."
Ám Chi Linh gật đầu: "Kẻ xâm nhập kia hẳn là muốn giết Mạc Già, cũng muốn nhân cơ hội này giết hết thí luyện giả của Trái Đất trong phó bản này.
Nhóm Alesxandia tới phòng nghiên cứu cũng tốt, còn Mạc Già thì đã có chúng ta bảo vệ cậu ấy rồi."
"Mọi người thật cố gắng, còn em thì lại ngồi đây chơi, có hơi ngượng đó." Tinh Mạc Già chống cằm nói.
Nếu y không cầm một miếng bánh mouse đào lên cắn một miếng thật to thì mọi người sẽ tin y thật sự cảm thấy ái ngại khi những người khác cố gắng làm nhiệm vụ còn mình thì ngồi chơi.
Yến Mạc Thù cầm khăn lau khóe miệng dính vụn bánh cho Tinh Mạc Già: "Có thể trách em được sao, ai bảo em tạm thời không thể dùng thiên phú chứ."
"Bao giờ em có thể đột phá Cửu giai?" Tinh Mạc Già hỏi.
"Để thêm chút nữa đã."
Tinh Mạc Già gật đầu.
"Ở đây không có mạng, lại không thể lúc nào cũng ra ngoài chơi, chắc là chán lắm đúng không.
Nếu không anh kể chuyện cho em nhé?" Yến Mạc Thù cười hỏi.
"Có chuyện gì hay sao?"
"Có đó, vì dụ như, vụ náo loạn ở một khu đô thị ở hướng Tây Bắc cách nơi này hai mươi kilomet chẳng hạn."
Nghe được mùi ngon, Tinh Mạc Già nói: "Anh kể đi."
"Vừa rồi có một vụ náo rất lớn ở khu đô thị đó, nghe nói khiến cho căn cứ nào đó dưới lòng đất bị hủy, kết giới xung quanh khu đô thị bị phá bỏ,