Trên ban công lầu hai của biệt thự Đàn Cung, một bể bơi dài được thiết kế ở giữa ban công rộng sáu mươi mét vuông, ánh đèn chiếu vào, màu nước xanh biếc lấp lánh như pha lê.Bên cạnh bể bơi có một chiếc xích đu hình bán nguyệt giống như lồng chim, Ngôn Thanh Thanh đang nằm trong vòng tay Đoan Mộc Nam, cả hai đang nằm trên chiếc xích đu đang nhẹ nhàng chuyển động, lẳng lặng hưởng thụ vẻ đẹp này.Thanh Thanh đột nhiên nghĩ tới những lời nói kỳ lạ mà hôm nay Mục Thiết Quân nói, cô do dự không biết có nên nói với Đoan Mộc Nam không.Cô khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy Đoan Mộc Nam đang ôm lấy cô nhắm mắt dưỡng thần như đang ngủ say, khuôn mặt hoàn mỹ, đường nét sắc như dao, giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ ở Hy Lạp cổ đại.“Có chuyện gì vậy?” Anh đột nhiên mở mắt, nhìn cô hỏi.“Không, không có gì!” Cô nhận ra mình trong lúc lơ đãng lại bị anh bắt quả tang.“Thật không?” Nhìn thấy trong mắt cô có vẻ bối rối, anh cố ý hỏi.“Thật mà.” Thanh Thanh trả lời.Đoan Mộc Nam mỉm cười, ôm thân thể cô chặt hơn, vùi đầu trong ngực anh.“Hôm nay chú Mục đến tìm em.” Cô nghĩ vẫn nên nói thì tốt hơn.“Ồ, chú ấy nói gì với em?” Đoan Mộc Nam hơi kinh ngạc, thật không giống với cách làm việc của thủ trưởng.“Không nói gì, chú ấy giống như đang thử nghiệm tình cảm của em với anh, hơn nữa chú ấy thế mà cũng biết cha em...Hóa ra cha em hi sinh vì tổ quốc.” Cô nói với vẻ không tin.
Cô giấu đi chuyện Mục Thiết Quân nói muốn cô sau này đính hôn, cô sợ anh không vui sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa anh và thủ trưởng.“Cha cũng là quân nhân sao?” Anh bỏ đi chữ em, khiến cô có chút cảm động.“Vâng, nghe được một chút từ chú ấy.”“Ừm, để anh giúp em điều tra một chút, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau đến thăm ông ấy, dâng cho ông ấy bó hoa.”“Thật sao?”“Anh sẽ lừa em sao?” Anh nhìn chăm chú vào mắt cô, lộ ra sự chân thành.Thanh Thanh đột nhiên hôn lên má anh một cái, sau đó vòng tay qua cổ anh.Đoan Mộc Nam sửng sốt một giây, liền gỡ đôi tay đang ôm cổ anh xuống.Thanh Thanh không hiểu, đôi mắt lộ ra vẻ khó hiểu.“Dám đánh lén anh? Xem anh trừng phạt em thế nào.” Đoan Mộc Nam nói xong, một tay nâng gáy cô lên, hôn chuẩn xác lên đôi môi mềm mại của cô.“Ưm...” Thanh Thanh đặt tay lên ngực anh, tỏ ý bất mãn, nhưng Đoan Mộc Nam vẫn đang nhẹ nhàng hôn lên môi cô, bàn tay cô càng lúc càng bất lực, bất tri bất giác, cô đưa tay vòng lên cần cổ cường tráng của anh.Ánh trăng lặng lẽ chiếu xuống hai người, phủ lên một ánh sáng yêu thương.“Anh đưa em trở về.” Đoan Mộc Nam nhẹ nhàng ngẩng đầu lên nhìn Thanh Thanh vẫn đang hưởng thụ nụ hôn.
Mặc dù anh cũng không nỡ rời khỏi hai cánh môi mềm mại này, nhưng trải qua chuyện lần trước, anh không muốn làm điều cô không muốn làm, anh tôn trọng nguyện vọng của cô.“Hả?” Thanh Thanh khẽ mở mắt, sắp xếp lại những gì anh vừa nói, khuôn mặt đột nhiên nóng rực lên.Hai người ôm nhau một lúc mới xuống lầu ngồi vào trong xe, Đoan Mộc Nam nói với Thanh Thanh:“Đêm nay đưa em về nhà ngủ, sáng mai anh sẽ đón em, sau khi kết hôn thời gian về nhà sẽ ít hơn.”“Ồ.” Thanh Thanh cảm thấy kết hôn vẫn là chuyện không chân thật lắm.“Sau này em có thể sống ở Đàn Cung hoặc