Vì sao? Anh cũng không nói ra, năm năm trước, khi Đoan Mộc Nam kéo cô đi trước mặt anh, lòng anh vẫn còn đau nhói, anh nghĩ có lẽ cô không thích chàng thư sinh yếu đuối mà là một người đàn ông mạnh mẽ can đảm.
Đó là lần đầu tiên anh ghen tị với những người đàn ông khác, và muốn bản thân anh cũng trở thành người như vậy.Có lẽ yêu một người, có thể từ bỏ chính mình, nguyện ý trở thành hình bóng của người mà cô yêu.Và đêm hôm đó, khi tiếng súng phát lên, anh đã vững tâm hơn, lúc đó chỉ hy vọng mong manh là có thể giúp được cô, nhưng bây giờ chuyện này đã trở thành sự thật, cần bao nhiêu trùng hợp chứ, chuyện của Đoan Mộc gia mà anh cũng có thể tham gia vào.“Anh chỉ mong em một lần nữa có được hạnh phúc.” Anh tỏ vẻ bình tĩnh nói, nhưng trong lòng lại hạ quyết tâm rất lớn.Tất cả những gì anh làm là mong cô có thể vui vẻ như xưa, quên đi nỗi đau và bắt đầu một cuộc sống mới.Hai người một lần nữa ngồi xuống, Lương Hân Văn nói:“Thanh Thanh, anh muốn hỏi em một vấn đề rất quan trọng, anh luôn cảm thấy Đoan Mộc gia cũng không tích cực giải cứu Đoan Mộc Nam, có vẻ như họ không dốc toàn lực...”“Điều này là không thể, em biết ông nội rất yêu thương anh ấy, mà mẹ...mẹ của Đoan Mộc Nam đã bị suy nhược tinh thần và trầm cảm nhẹ vì chuyện của anh ấy, làm sao có thể không dốc toàn lực để cứu anh ấy?”Không thể nói Đoan Mộc gia không toàn tâm toàn lực bảo vệ Đoan Mộc Nam, đã nghĩ ra trăm phương ngàn kế giải vây giúp anh, nhưng Đoan Mộc Nam bị truy nã, thậm chí ông nội cũng không tìm được, hơn nữa một tướng quân tử vong không phải một thế lực của một gia tộc có thể che đậy được.Có lẽ cả hai người đều nghĩ đến mức này, Lương Hân Văn lật một tờ báo cũ nói:“Thanh Thanh, anh nghĩ rằng chú Mục rất yêu em.”Thanh Thanh hơi ngạc nhiên, Lương Hân Văn chỉ vào một tờ báo năm năm trước:“Em xem, chỉ cần những bức ảnh liên quan đến Đoan Mộc Nam, đều là những ảnh chính diện, mà có dính đến hình ảnh của em thì tất cả đều là bóng lưng, lúc đầu anh cũng hoang mang, nghĩ đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng xem ra đây là do Mục tướng quân cố ý làm như vậy, anh nghĩ chú ấy đang bảo vệ em...”“Anh, anh nói cái gì vậy? Trận phong ba trước lễ đính hôn là do cha em thao túng? Làm sao có thể?” Thanh Thanh không thể tin được nói.
Trong đầu cố gắng nghĩ lại, nghĩ về những gì Mục Thiết Quân tìm tới cô đã nói.“Cháu yêu Đoan Mộc Nam sao? Có lẽ cậu ấy cũng không giống như cháu tưởng tượng...”“Có thể sau này lại đính hôn được không?”“Thanh Thanh, em sao vậy?” Lương Hân Văn hỏi cô.Thanh Thanh hoàn hồn nói:“Ngay từ đầu dường như ông ấy không muốn em ở cùng với Đoan Mộc Nam.” Từ lần gặp đầu tiên cho đến khi ông đích thân tìm cô nói chuyện, cô còn tưởng rằng ông đang thăm dò tình cảm của cô đối với Đoan Mộc Nam, chẳng lẽ ông ấy thật sự không muốn cô gả vào Đoan Mộc gia sao?“Tại sao em nói vậy?” Lương Hân Văn hỏi.Thanh Thanh kể chi tiết mọi chuyện trong lần gặp mặt với Mục Thiết Quân cho Lương Hân Văn.Sau khi nói xong, Lương Hân Văn và Thanh Thanh thật lâu không ai nói thêm câu nào, một lúc sau, Lương Hân Văn thì thào nói:“Tất cả chứng cứ đều chứng minh Mục tướng quân bị Đoan Mộc Nam giết chết...Hai người ở trong một không gian kín, khách mời tận mắt chứng kiến...”Lương Hân Văn nhìn lại những hình ảnh của Đoan Mộc Nam và Mục Thiết Quân trong phòng