Trời về đêm, Ma Tùng Quân lén lén lút lút rời khỏi xe hủ tiếu của mình.
Lúc này có hai chấm màu đỏ đang bám theo sát đít Ma Tùng Quân.
Thấy thế hắn khẽ nở nụ cười, rồi rẽ vào một quán rượu gần đó.
Vừa vào quầy rượu đã có người niềm nở chào đón hắn.
“Ô ông chủ quán hủ tiếu hôm nay lại tới.
Các cưng đâu, mau ra tiếp rượu ông chủ Ma nào.” – bà chủ quán rượu cười ha ha đón tiếp Ma Tùng Quân.
“Thôi hôm nay một em thôi, để cô nàng này lại đây đi.” – Ma Tùng Quân cười ha ha nói, bộ mặt trông rất là ti tiện.
“Ông chủ Ma nhớ lần sau chọn ta đó nha.”
“Ngài thật là, tối nay không bán hủ tiếu làm ta thèm muốn chết.”
“...”
Có một tên Ma Pháp Sư của Hội Huyết Nhẫn vừa bước vào thấy cảnh đó liền cứng họng.
Tên này quả thật vào quán rượu để chơi gái.
Lại lựa ngay em đào ngon nhất để ngồi cùng.
Bất quá hắn tới đây để theo dõi Ma Tùng Quân.
Nên hắn cũng ngồi xuống, không muốn nhận tiếp rượu nên chỉ gọi một chai rượu vang mới và một ít đồ nhắm.
Nhân lúc không ai chút ý, hắn dùng cây kim nhỏ bắt đầu thử tất cả những món đồ trên bàn, cả chai rượu vừa bật nút cũng được hắn thử.
Không có vấn đề gì, thế là hắn yên tâm uống.
Một bên ngồi nhìn ra cửa sổ, một bên luôn chú ý đến động tĩnh của Ma Tùng Quân.
Chỉ là gã Ma Pháp Sư này rất ghét theo dõi những kẻ như Ma Tùng Quân, những kẻ ham mê tửu sắc thế này, đến chết cũng chết trên giường gái.
Nhìn người khác tay ôm mỹ nhân, miệng thì được đút rượu ngon, mớm đến tận họng thật đúng là khiến người khác ghen tị.
Ma Tùng Quân ngồi nhậu đến nửa đêm thì ôm cô nàng ngồi cùng cả buổi với hắn đi lên lầu trên, lầu trên của quán rượu này chính là một cái nhà nghỉ.
Thấy thế gã Ma Pháp Sư cũng định đi lên thì bị ngăn lại.
“Ê ê quý khách.
Quý khách chưa chọn được ai sao?” – Bà chủ quán rượu cản tên Ma Pháp Sư lại hỏi.
“Ta muốn thuê phòng nghỉ, không được sao?” – Tên Ma Pháp Sư hỏi.
“Ui, phòng nghỉ ở đây không dùng để nghỉ.
Quý khách phải chọn một cô lên ‘nghỉ’ cùng mới được.” – Bà chủ quán cười lên trông rất ti tiện.
Hắn thở dài chọn đại lấy một người rồi ôm lấy nàng ta lên trên lầu.
Vừa hay hắn phát hiện ra Ma Tùng Quân lựa một căn phòng trong cùng, thế là hắn cũng chọn một căn kế bên.
Tất nhiên hắn không vào đây để làm đại sự giống như Ma Tùng Quân, vừa vào phòng hắn đánh ngất cô nàng bên cạnh mình sau đó liền áp tai vào tường nghe ngóng.
Những âm thanh đầu tiên hắn nghe được là hơi thở dồn dập của cả hai, sau đó là tiếng rên la của ả phụ vụ rượu cho hắn.
Âm thanh đó khiến cho tên Ma Pháp Sư đen mặt lại, trong người của hắn cũng có chút men nên bắt đầu rục rịch nhìn cô nàng bất tỉnh trên giường kia.
Nhưng nghĩ rồi lại thôi, hắn đi vào phòng tắm dội nước lên đầu cho tỉnh táo rồi quay lại tiếp tục nghe lén.
Dù rất ham muốn nhưng hắn vẫn quý trọng cái mạng này của mình hơn.
Phòng bên kia.
“Một quan tiền này cho cô, rên mãnh liệt vào, gọi tình nhân vào làm thì càng tốt.
Nhớ lấy, có kẻ nào đạp cửa xông vào thì lấy chăn quấn lại, làm như có hai người trong này rồi hét lên là được.”
Ma Tùng Quân đặt một quan tiền xuống cho cô nàng tiếp rượu kia.
Cô nàng vừa gật gật đầu, vừa làm gương mặt chảy nước: “Mạnh nữa lên, đừng...”
“Tốt, cứ la như vậy.
Ta đi khoảng một tiếng thì quay lại, trong thời gian đó đừng dừng lại.
Nếu không ta lấy lại tiền đấy, lần sau không bán hủ tiếu cho ngươi nữa.”
Nói rồi Ma Tùng Quân nhảy ra khỏi cửa sổ, đáp xuống một căn hẻm.
Hành động của hắn cực kì nhanh, hắn chớp thời cơ kẻ bên ngoài vừa xoay mặt đi chỗ khác liền nhảy ra.
Hắn chùm một bộ đồ đen kín mít trên người, bó sát lấy cơ thể để tiện hành động.
Trên mặt đeo lên một cặp kính nhìn đêm và khẩu trang đa năng.
Hắn luồn lách qua các con hẻm rồi dừng lại, ở đây hắn nhìn chằm chằm vào bản đồ.
Cách hắn vài trăm mét xuất hiện cỡ 10 chấm màu đỏ, một chấm đỏ lớn nhất đang nằm ở trung tâm.
Vô số màn hình nhỏ hiện lên trước mặt hắn, đó là những robot trinh thám đang quan sát những tên Hội Huyết Nhẫn từ xa.
Những gã nào đã được biết sơ qua về thuộc tính đều được đánh dấu cả.
Trong số 10 chấm đỏ, thì chỉ có 5 chấm là chưa biết thuộc tính, 5 chấm đỏ còn lại đều biết được thuộc tính.
Hai kẻ còn lại chính là hai kẻ đang theo dõi Ma Tùng Quân, bị hắn cắt đuôi ở quán rượu.
Còn ba tên nữa chắc đi theo dõi người khác.
Bây giờ phải làm cái gì đó để dẫn những tên này tập hợp lại với nhau mới được.
Suy nghĩ một lúc, Ma Tùng Quân lên kế hoạch thiết kế bẫy ở xung quanh, bất quá hắn vẫn chưa vội làm mà hỏi Phiền Bỏ Mẹ.
“Phiền Bỏ Mẹ, quét bán kính 100m xem chỗ này có bao nhiêu người.”.
Truyện mới cập nhật
[Có tổng cộng 54 dân thường.
Kiến nghị túc chủ thiết lập bẫy ở đây để tránh ngộ thương.]
Lập tức trên màn hình hiện lên những chấm xanh dương, sau đó lại hiện ra một đường ngoằn ngoèo màu đỏ.
Những nơi được đánh dấu này đều khó có thể khiến cho dân thường bị thương.
Ngoài ra còn có vị trí của vài ngôi nhà hoang không ai ở.
Xác định được mục tiêu, Ma Tùng Quân bắt đều thiết kế bẫy ở xung quanh, trên tường, trong hẻm hay trên nóc nhà cũng có bẫy.
Hắn bắt đầu thả ra ma tinh thạch hệ thủy để chúng nhả sương mù.
Tiếp đó lại