Đại Cathay trên bầu trời đáp xuống ngay bên cạnh cây thương của mình.
Hắn lấy ra vài thanh socola, ăn vội ăn vàng sau đó rút cây thương vác lên vai.
Ánh mắt nhìn Orc thống lĩnh đầy sát khí.
Chỉ nửa khắc sau hắn lại nhìn về phía sương mù.
“Tí Hai Ngón, Bella Gunness.
Các ngươi rút đi, lập tức trở về báo cho Quân ca biết tình hình.”
“Lũ Orc sắp nổi loạn rồi.”
Lời vừa dứt Đại Cathay quay đầu lại, lao thẳng về phía Orc thống lĩnh.
Hắn nhảy lên, dùng thương đâm vào đầu nó, nhưng ngang hông hắn lại bị Orc thống lĩnh dùng trọng kiếm chém vào mạn sườn.
Như đã sớm có sự chuẩn bị, Đại Cathay vươn một tay ra đẩy lên thanh trọng kiếm, lực mượn lực, hắn thành công né tránh được.
Đồng thời ném cây thương rực lửa về phía tên Orc.
“Xoẹt!”
Tiếng kim loại xoẹt qua nhau vang lên.
Ánh lửa tóe ra, Đại Cathay đồng thời cũng bám được vào đầu Orc, hắn rướn người về phía trước, kịp thời bắt lấy chuôi thương của mình.
Lúc này Orc thống lĩnh vung tay lên hòng tóm lấy hắn thì Đại Cathay đã sớm bậy nhảy khỏi đầu nó.
Hắn lộn một vòng trên không, dùng thương đập thẳng vào đầu con Orc.
Tuy không gây sát thương cho nó, nhưng lực va chạm rất mạnh, khiến cho Orc thống lĩnh bị choáng chừng nửa giây.
Lợi dụng thời cơ đó, Đại Cathay vừa tiếp đất liền cắm đầu cắm cổ chạy vào bên trong làn sương mù.
Bấy giờ toàn thân hắn bốc lên hỏa diễm đỏ rực, cả cây thương của hắn cũng bốc lên lửa lớn.
Đại Cathay cúi sát người xuống đất mà chạy, lửa cháy ở phía trên làm bốc hơi sương mù.
Ở sát mặt đất, sương mù có vẻ loãng hơn một chút, giúp cho tầm nhìn của Đại Cathay xa hơn được nửa mét.
Đỡ được chút nào hay chút đó, tầm nhìn vừa bị chắn, lại còn bị nồng độ nguyên tố Thủy dính chặt lấy thân làm cho cơ thể hắn yếu hơn lúc bình thường.
Chỉ có dùng cách này mới có thể giảm được sự khó chịu trong người.
Đại Cathay lao vun vút đi, hắn cảm nhận được mặt đất đang rung chuyển, có lẽ tên Orc thống lĩnh kia đang đuổi theo hắn.
Thấy thế lập tức Đại Cathay đổi hướng liên tục, vì nhớ lại được ký ức của Chu Tước nên Đại Cathay biết được một chút thông tin.
Cái đại trận này là do Huyền Vũ lập ra, chỉ là một trận pháp ma thuật che mắt, bất quá nếu ở trong đại trận người bên trong không thể nào đi đúng hướng bản thân mình muốn được.
Nhưng do có ký ức của Chu Tước, nên Đại Cathay biết được cách thức hoạt động của đại trận, do đó hắn di chuyển khá dễ dàng bên trong.
Điều quan trọng ở đây là hắn cố gắng để tránh các chướng ngại vật, bởi hắn cần phải đến mắt trận càng nhanh càng tốt để phá nó đi.
— QUẢNG CÁO —
Trên đường Đại Cathay gặp được vài nhóm Orc, hắn trực tiếp chạy xuyên qua bọn chúng thay vì dừng lại đánh nhau.
Vì phản ứng của các Orc bình thường khá là chậm chạp, Orc thống lĩnh lại lười nhác ngồi yên một chỗ nên không kịp bắt hắn.
Thế là bên trong sương mù, các đội Orc chạy nháo nhào cả lên, chính bọn chúng cũng bị đại trận này làm cho mù mở.
Nên chạy đi tìm hắn, tìm thì không thấy toàn thấy đâm đầu vào nhau đến sứt đầu mẻ trán.
Bài học ở đây chính là, nếu trời có sương mù xin hãy đi chậm lại để tránh tai nạn giao thông, đừng như Orc.
Để tìm ra cách đi nhanh hơn, Đại Cathay liên tục phóng thương lửa của mình về phía trước khoảng 10m.
Vì có lửa làm điểm sáng, nên hắn chỉ cần dựa vào điểm sáng đó để chạy hết tốc lực là được, nếu có chướng ngại thì có âm thanh của cây thương khi va chạm khiến hắn xác định được chính xác có chướng ngại vật gì.
Nhờ đó chẳng mấy chốc Đại Cathay đến được gần mắt trận.
Bấy giờ hắn khó có thể tiến xa hơn được nữa, bởi có hàng trăm con Orc đang quay đầu lại nhìn chằm chằm lấy hắn.
Nói là hàng trăm hơi quá, bởi hắn chỉ thấy được vài chục con, còn bao nhiêu thì bị sương mù che hết.
Nhưng số lượng tuyệt đối không dưới hàng trăm.
Chúng xếp thành hàng ngang đã lên đến mất chục con, cho đến phần khuất do sương mù, còn ở phía sau đều nhìn thấy vài chục cái bóng nữa.
Cảm giác ngột ngạt này làm cho Đại Cathay bức bối, nếu không thể chạy đến chỉ còn cách xuyên qua bọn chúng là được.
Đứng tại chỗ, Đại Cathay cắm thương xuống đất rồi lấy ra vài viên ma tinh thạch lắp vào trong cây thương của mình.
Viên hệ Phong làm chủ đạo, gắn trên cùng, viên hệ Băng làm phụ trợ gắn ở giữa, viên cuối cùng là hệ lôi gắn ở trong cùng.
Sau đó hắn kích hoạt ma tinh thạch hệ Phong lên, tập trung gió ở đầu thương, gió cuộn lại thành một mũi khoan xoay vòng vòng.
Nó cuốn theo cả sương mù xung quanh vào trong đó, bấy giờ Đại Cathay hai tay cầm thương làm một thế thủ.
Trọng tâm từ từ hạ xuống, thương từ từ đưa lên ngang thái dương, tay siết chặt.
“Hắc hắc, lên đây đi.
Ta rất nóng lòng trải nghiệm cảm giác chết đây.” – Đại Cathay nở nụ cười ghê rợn nói.
Hắn vừa dứt lời, ba bốn con Orc lao lên dùng chùy đập về phía hắn.
Không tiến mà lùi, Đại Cathay lùi lại một nhịp né tránh hết mấy cú đập của Orc, sau đó hắn đẩy mạnh cơ thể về phía trước, đồng thời kích hoạt nguyên tố Băng trên thương.
“Rắc rắc rắc.”
— QUẢNG CÁO —
Âm thanh đông lạnh vang lên, Đại Cathay không đâm vào bất cứ Orc nào.
Thay vào đó hắn canh khẽ hở, đâm xuyên qua mấy con Orc trước mặt.
Bởi vì hai con Orc ở gần mũi thương đều bị đóng băng hết nửa phần cơ thể.
Sương mù có nước, làm cho việc đóng băng trở nên dễ dàng hơn, đã vậy còn