Giải quyết xong chuyện ở đây, Ma Tùng Quân cuối cùng cũng có thể thở phào được một tiếng khi nhìn tên Orc cuối cùng đi qua cánh cổng.
Đợi chúng đi khuất bóng, Long Nguyên Giáp lập tức lao đến phá hỏng luôn cả tế đàn thời không.
“Xong, về thôi.” – Long Nguyên Giáp phủi tay, vui vẻ nói.
“Về trước đi, ta đi tìm Đại Cathay.” – Ma Tùng Quân vươn vai nói.
Vừa kịp dứt lời, phương xa đã vang lên tiếng gào thét inh ỏi.
“Lũ khốn mặt lợn đâu, chúng mày bơi hết ra đây cho ông!!!”
Đại Cathay vác thương trên vai chạy huỳnh huỵch tới chỗ Ma Tùng Quân, thấy được những gương mặt quen thuộc, hắn lập tức thắng lại.
Có lẽ tốc độ quá nhanh khiến cho Đại Cathay không kìm được lực quán tính mà té lộn nhào xuống đất hết mấy vòng.
Sau đó hắn chật vật đứng lên với đôi chân run lẩy bẩy, hai gò má hốc hác nhìn Ma Tùng Quân như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng, thều thào nói:
“Quân ca...!ta đói~~~”
Dứt lời hắn ngã cái rầm xuống vì đói, mặt mũi tái mét cả đi.
Đã đói đến mức này, chứng tỏ Đại Cathay đã hồi phục rất nhiều lần, giờ mà đánh tiếp có khi chết thật, thế mà ban nãy còn gào lên đòi giết lũ Orc kia? Đôi khi Ma Tùng Quân cảm thấy trong cái tổ đội của mình chẳng có nổi một người bình thường.
Phải chăng có Yên Nhược Tuyết là đáng yêu nhất, ít nói, hiểu chuyện.
Bên ngoài lạnh lùng nhút nhát, bên trong ấm áp.
Thấy Ma Tùng Quân nhìn chằm chằm mình, Huyết Phong đang gồng tay với Long Nguyên Giáp phải khựng lại để dùng gương mặt hỏi chấm ngó Ma Tùng Quân.
Trong lúc lơ là, hắn bị Long Nguyên Giáp dùng hai tay vật xuống trong thoáng chốc, nhưng khi nhìn lại bàn thua của mình thì chỉ thấy Long Nguyên Giáp dùng một tay.
...
[Đinh!]
[Cửa hàng phương tiện đã mở khóa.
Để hiểu rõ hơn, túc chủ ấn vào dấu hỏi chấm bên trên để đọc hướng dẫn.]
— QUẢNG CÁO —
Âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Ma Tùng Quân, hắn vui vẻ mở cửa hàng phương tiện ra.
Tính đến thời điểm hiện tại hắn đã mở tổng cộng bốn cửa hàng.
Trong đó cửa hàng phương tiện chính là cửa hàng thứ tư.
Trước đó lần lượt là cửa hàng tạp hóa, cửa hàng binh giáp, cửa hàng ngoại trang.
Cuối cùng là cửa hàng phương tiện.
Trong số các cửa hàng, tạp hóa là hắn dùng nhiều nhất, binh giáp là ít nhất và ngoại trang là cửa hàng hắn muốn mua nhất nhưng lại không đủ điểm mua nhất.
Hai cửa hàng còn lại chưa mở là cửa hàng vũ khí phẩm chất Lam và cửa hàng thần bí.
Cửa hàng vũ khí nghe nói có thể nâng cấp theo sức mạnh của tăng tiến của hắn.
Đến lúc hắn đủ điều kiện để mở, có khi còn vượt qua cấp độ Lam như ban đầu Phiền Bỏ Mẹ muốn đền bù cho hắn.
Ma Tùng Quân có thói quen không bao giờ đọc hướng dẫn trước, tất nhiên hắn sẽ xem bên trong cửa hàng này bán cái gì rồi mới đọc hướng dẫn sau.
Dù gì mày mò một thứ gì đó vẫn vui hơn là đọc hướng dẫn ngay từ đầu, không có gì mới sẽ chẳng thú vị nữa.
Cũng chính vì bản tính đó mà hôm nay hắn mới xuất hiện ở thế giới này, lần đó xui không tính.
Ma Tùng Quân xem một lượt qua tất cả những thứ trong cửa hàng phương tiện buôn bán.
Có hai mục chính trong cửa hàng phương tiện, chính là xe cộ và phụ kiện.
Còn có một mục phụ chính là mục nguyên liệu, mục này bán đủ loại nguyên liệu trên đời, thứ tầm thường nhất không ngờ lại chính là xăng.
Có đủ mọi loại nguyên liệu trên đời trong cái mục đó, quen thuộc nhất chính là các loại nguyên liệu hóa thạch giống như thế giới cũ, như là xăng dầu các thứ.
Loại nguyên liệu quen thuộc thứ hai lại chính là ma tinh thạch, ma tinh thạch mà lại được xem là nguyên liệu dành cho phương tiện ư?
Thậm chí nó còn phân đủ mọi loại cấp độ trong đó, khá giống với thế giới này, giá thành của mấy viên ma tinh thạch cấp thấp và tầm trung cũng không đắt đỏ cho lắm.
“Đá Cao Năng? Thứ nguyên liệu này cũng bán nữa ư?” – Ma Tùng Quân giật mình tự hỏi.
Đá Cao Năng là một loại năng lượng mới vừa phát hiện ở thế giới cũ của hắn, đây là loại đá mang một nguồn năng lượng khổng lồ.
Một viên đá nhỏ bằng đầu ngón út có thể cấp điện cho thành phố vài triệu dân trong vòng một tháng trời.
Tất nhiên chẳng ai dùng nó trong việc cấp điện cho thành phố cả.
Đó là nguyên liệu chính để con người dịch chuyển qua lại giữa các quốc gia xa xôi và cả các trạm vũ trụ ngoài không gian.
Nghe nói loại đá đó khai thác từ tâm của trái đất, là một loại đá hình thành bên trong lõi, chỉ có chính phủ của vài nước mới có thể khai thác được nó.
Nếu đem so với giá trị của thế giới cũ của hắn và giá trị trong cửa hàng này thì đúng là đổi trái khế lấy ba cục vàng.
Hắn chỉ cần bán hủ tiếu mười ngày nửa tháng là có thể mua được một viên Đá Cao Năng rồi, nói chung giá của nó vẫn mắc hơn so với ma tinh thạch tầm Trung trở xuống.
Một viên Đá Cao Năng rất đắt đỏ, giá trị của một viên đá bằng ngón út đủ để cho gia đình bình thường sống sung túc đến hết đời.
Ngoài những nguyên liệu hắn biết ở trên ra thì còn có các loại nguyên liệu dễ hiểu như pin, củi, than các thứ.
Còn lại toàn các loại nguyên liệu trên trời dưới đất mà hắn không tài nào hiểu được giá trị của nó.
Tò mò về phần nguyên liệu đã xong, Ma Tùng Quân mới ngó sang phần phương tiện bị lướt qua lúc nãy.
— QUẢNG CÁO —
Về phần phương tiện cũng không có