Một kẻ không sở hữu ma lực, đồng nghĩa với việc không thể sử dụng được ma thuật.
Thì việc đụng vào những thứ liên quan đến ma thuật sẽ tạo ra một số phiền phức nhất định.
Ví như người bình thường chỉ có thể động vào những viên ma tinh thạch từ phẩm chất Chuyên Dụng trở xuống.
Lên đến phẩm chất Tinh Phẩm thì người bình thường không thể nào chịu được nguyên tố ma thuật dao động.
Nếu tiếp xúc với khoảng thời gian lâu, sẽ xuất hiện hiện tượng giống trúng độc.
Thường thì các công nhân khai thác mỏ ma tinh thạch đều là người bình thường không thể sử dụng ma thuật.
Bọn họ đều mắc một căn bệnh gọi là ngộ độc ma thuật.
Căn bệnh này cũng có thể bị nhiễm khi ăn thịt ma thú.
Căn bệnh này rất khó chữa, bởi vì nó liên quan đến nguyên tố ma thuật, thế thì càng không thể dùng ma thuật để trị.
Tuy nó không nguy hiểm, nhưng để kéo dài sẽ dẫn đến suy giảm hệ miễn dịch.
Điều đó sẽ khiến cho người nhiễm bệnh mắc thêm những căn bệnh khác.
Do suy giảm hệ miễn dịch, một số loại bệnh lý ra sẽ không đủ giết bọn họ lại có thể giết chết họ một cách dễ dàng.
Nó giống như căn bệnh AIDS ở thế giới cũ của Ma Tùng Quân vậy.
Đó chỉ là đối với những viên ma tinh thạch cấp Chuyên Dụng.
Trên nữa là Cực Phẩm và Tuyệt Phẩm lại nằm ở phạm trù khác.
Ma tinh thạch Cực Phẩm đối với người bình thường sẽ làm nguy hại đến họ ngay khi tiếp xúc gần.
Hỏa thì sẽ làm bỏng cơ thể, Phong thì sẽ cắt da cắt thịt.
Thủy thì làm tăng lượng nước trong cơ thể, khiến cơ thể như bị úng nước, tiếp xúc đủ lâu sẽ khiến ta chết vì quá thừa nước.
Thổ thì làm cơ thể xuất hiện những viên sỏi, gây tắc nghẽn mạch máu.
Lôi thì tất nhiên sẽ bị giật, Nham thì quá nóng để lại gần chứ đừng nói là tiếp xúc.
Hệ Kim làm cho cơ thể nhiễm sắt, làn da sẽ xuất hiện rỉ sét, từ từ lan toàn cơ thể đủ lâu sẽ gây cái chết.
Mộc thì mọc cây trong người, Băng đóng băng, Ám làm thần trí điên loạn.
Trong số đó, có lẽ hệ Quang là ít gặp vấn đề tiêu cực nhất, nó chỉ khiến tâm con người ta trở nên trong sáng hơn.
Nhưng đó là đối với người bình thường, với những người mang đầy tội lỗi, khi tiếp xúc với ma tinh thạch hệ Quang đủ lâu, sẽ đem những tội lỗi mình từng gây ra để đi tự tử.
Nói chung là người bình thường không nên tiếp xúc quá lâu với ma tinh thạch trung cấp trở lên.
Đó là lý do vì sao các Mạo Hiểm Giả không thể sử dụng ma thuật lại thường nghỉ hưu sớm.
Để có thể chiến đấu, họ phải phụ thuộc và ma tinh thạch.
Khi sử dụng ma tinh thạch quá nhiều thì điều hiển nhiên là bọn họ rất dễ sinh bệnh liên quan đến ma thuật.
Đối với các Ma Pháp Sư thi thoảng cũng xuất hiện vài trường hợp bị nhiễm bệnh từ việc tiếp xúc với ma tinh thạch khắc chế mình.
Bất quá trường hợp đó rất ít xảy ra, mà có xảy ra thì cũng có thể nhờ Ma Pháp Sư hệ chữa trị cứu được.
Và trên hết, ma tinh thạch cấp cao nhất, Cực Phẩm.
Dù là Ma Pháp Sư cao cấp tiếp xúc quá lâu cũng không tốt.
Phải có khoảng thời gian tiếp xúc giới hạn, và chỉ có Ma Pháp Sư cùng hệ mới ít gặp nan đề như đã nói ở trên.
Vấn đề nằm ở đây, Ma Tùng Quân không phải là Ma Pháp Sư, hắn là người bình thường và Lussuria có thể chắc chắn điều đó thông qua ký ức của các Undead Thống Lĩnh.
Là Undead nàng cũng có thể nắm được rõ tình trạng cơ thể của một sinh vật sống thông qua việc tiếp xúc.
Kỳ lạ thay, Ma Tùng Quân là dạng người không có ma thuật, nhưng lại sử dụng ma tinh thạch rất nhiều.
Ấy vậy mà trong cơ thể hắn lại chẳng có một chút nhiễu loạn ma thuật nào, đồng nghĩa với việc hắn không thể mắc mấy căn bệnh liên quan đến việc tiếp xúc ma tinh thạch quá lâu.
Đó là điều kỳ lạ thứ nhất, điều thứ hai là vì sao hắn động vào ma tinh thạch Hắc Ám cấp Cực Phẩm lại không có cảm giác bài trừ? Hắn làm quái gì có dao động nguyên tố Hắc Ám trong cơ thể? Người bình thường nếu tiếp xúc gần thế thì đã sớm gục rồi mới phải.
Khi giải thích ra cho Ma Tùng Quân hiểu, Lussuria mới ý thức được một điều.
Nàng vô tình tạo ra một hiểu lầm mới, nói thế này chẳng khác nào nàng dẫn hắn đến đây để hại hắn cả.
Nói đi cũng phải nói lại, Ma Tùng Quân có thể chiến đấu trong bầy Undead toàn hắc khí thế kia mà vẫn duy trì được tỉnh táo thì đã là một chuyện khó có thể tin được.
Cả Huyết Phong cũng làm được điều đó nên nàng hoàn toàn không chú ý đến điểm này, nghĩ lại mới thấy mình đã quá tùy tiện.
Trong thời khắc này, chẳng may Ma Tùng Quân thay đổi ý định vì hành động đó thì đúng là lớn chuyện.
Bởi bí mật lớn nhất để rời khỏi đây nàng đã nói ra, con người lại là chủng tộc hay lật mặt.
Ai có thể đảm bảo được hai người này có lật mặt không.
Long Nguyên Giáp dường như đã trở thành chủ nhân của quả trứng kì lạ kia, Ma Tùng Quân thì cầm trên tay ma tinh thạch Cực Phẩm.
Còn lại mỗi một mình Huyết Phong đang lọ mọ với cái rương ở chính giữa.
Dường như Ma Tùng