Một đêm dài khiến cho Ma Tùng Quân mất ngủ lẫn kiệt quệ thể xác.
Hắn không ngừng tăng giới hạn của bản thân, cứ dùng sạch thể lực hắn lại ngồi thiền cho đến khi nào thể lực hồi đầy trở lại.
Hắn làm như thế đến gần sáng thì chịu không nổi mới ngất đi.
Đêm dài đó chỉ có hai đôi mắt dõi theo hắn, một người … à không phải người và một con mèo béo.
Trong màn đêm mờ đầy sương khói, Hắc Y Nương Tử ngồi trên một cành cây trúc, chẳng hiểu bằng cách nào một người lại có thể ngồi trên một cành cây nhỏ bằng cây đũa được.
Mấy ngày hôm nay nàng một mực quan sát Ma Tùng Quân, cho rằng chỉ trong ngày hôm đó là hắn sẽ rời khỏi.
Nhưng tính đến nay hắn ở lại hơn một ngày rồi, Hắc Y Nương Tử nhận ra được nỗi lo về chặn đường phía trước của Ma Tùng Quân.
Có lẽ hắn sợ bị quái vật tấn công, nhưng nàng đã đảm bảo với hắn là hắn có thể sống đến khi hết thọ nguyên của hắn.
Hắn còn sợ cái quái gì nữa chứ? Chỉ cần đừng ngu ngốc đi gây sự với những kẻ pháp sư kia là được rồi, nếu là quái vật Hắc Y Nương Tử có thể lo cho hắn cơ mà.
Tên ngốc này dường như không nhận ra thành ý của nàng.
Hắc Y Nương Tử thở dài một tiếng, nàng cũng không có ý định xuống đó đỡ hắn dậy, chỉ là trông thấy hắn ngủ như thế này cũng có phần đáng yêu.
Kẻ này bề ngoài luôn cục súc với người khác nhưng nội tâm lại luôn muốn tốt cho những người xung quanh.
Hắn cũng khá biết điều khi tránh xa các rắc rối, đơn thuần như thế nên mới dễ mềm lòng trước lời khẩn cầu của người khác.
Nếu không hắn cũng chẳng dính lấy lời nguyền chết tiệt kia.
Chỉ cần sống cẩn thận hơn một chút, Ma Tùng Quân có thể sống đến hết thọ nguyên của mình.
Hắc Y Nương Tử mong muốn điều đó, có lẽ đối với Hắc Y Nương Tử hiện tại thì Ma Tùng Quân chính là con người đầu tiên mà nàng để ý đến.
Hắn khá là đặc biệt, nàng rất thích theo dõi hắn từ xa như thế này.
Một đêm cứ thế trôi qua trong yên bình, Ma Tùng Quân ngủ dậy với cái mặt đầy đất và cát.
Ngược lại hắn có tinh thần khá là sảng khoái.
Thứ đầu tiên Ma Tùng Quân cần kiểm tra chính là chỉ số thể lực của hắn.
[Thể lực: 220/220]
“Ngon lành, một đêm tăng được hai mươi điểm thể lực.”
Ma Tùng Quân sảng khoái muốn hét lên, nhưng vừa vươn vai ra thì cơ thể đau nhức không chịu được.
Thảm rồi, hôm qua quá sức bây giờ chỉ cần cử động nhẹ thôi là cơ thể đau không chịu được.
Tinh thần sảng khoái kéo dài không quá năm phút liền xuống tinh thần.
Lết cái thân già đi về phía xe tải, Ma Tùng Quân phủi sạch bụi trên người sau đó đi vào trong nhà tắm.
Hắn lấy ra một ma tinh thạch hệ thủy, rồi treo nó lên trên cao, tiếp đó hắn gõ nhẹ ba lần vào hoa văn trên ma tinh thạch.
“Ào ào …”
Nước bắt đầu chảy ra, chậm rãi vừa phải đủ để cho Ma Tùng Quân tắm rửa một trận.
Nhìn chai dầu gội còn được một nửa, Ma Tùng Quân lại thở dài, rồi không biết thế giới này có bán dầu gội cho hắn không nữa.
Tắm rửa xong xuôi, Ma Tùng Quân đi ra ngoài đá nhẹ mấy cái lên cái lều của Lưu béo để gọi hắn dậy.
“Dậy tắm rửa đi.”
“Đệ dậy rồi Ma huynh.” – Lưu béo kéo cửa lều xuống cười hề hề nói.
Sau đó hắn ôm theo khăn tắm và quần áo chạy lon ton vào nhà tắm.
Ma Tùng Quân thì đi chuẩn bị bữa ăn sáng.
“Phiền Bỏ Mẹ mày vẫn chưa làm xong việc à?”
“…”
Sau một lúc vẫn không thấy Phiền Bỏ Mẹ trả lời, Ma Tùng Quân nhún vai tiếp tục nấu bữa sáng.
Hôm nay hắn dùng bột mì để làm bánh mì, rồi đưa vào trong lò nướng nướng chúng lên.
Trong thời gian đó hắn lấy thịt bò ra để rã đông, kèm thêm vài trái trứng gà trên kệ tủ.
Món bánh mì trứng này lâu rồi hắn cũng chưa ăn, thế giới này thiếu quá nhiều loại rau, nên có vài món hắn không thể nấu đúng vị được.
Thế là chỉ cần ăn đơn giản một chút cho qua bữa rồi tính tiếp.
[Đinh!]
[Hệ thống sửa chữa hoàn tất]
[Phiền Bỏ Mẹ đang khởi động lại]
[Đinh!]
[Túc chủ, Phiền Bỏ Mẹ đã sửa chữa xong hệ thống.
Túc chủ có muốn khởi động lại chức năng chỉ số sức mạnh hay không? Tính năng mới về chỉ số đã được cập nhật, tương thích hoàn toàn với thế giới mới.]
Đang suy tư về vấn đề nấu ăn thì đột nhiên trong đầu hắn vang lên âm thanh của hệ thống.
Bất giác trong lòng Ma Tùng Quân sinh ra một chút cảm thán.
Hắn nói:
“Khởi động lại đi.”
[Phiền Bỏ Mẹ dang khởi động lại chức năng đo chỉ số sinh lực.]
[Đo lường hoàn tất.
Không phát hiện lỗi.]
“Có cái sinh lực đo cũng không xong.”
Lời còn chưa kịp nói xong Ma Tùng Quân đã thấy một đống thông số hiện lên trước mặt.
Ban đầu chỉ có mỗi sinh lực và thể lực, sao bây giờ lại thêm một đống rồi?
[Thông số sức mạnh.
Sinh lực: 23.517 / 23.517
Thể lực: 220 / 220
Sức mạnh: 131
Nội lực: 0
Ma lực: 0
Tốc độ di chuyển: 39
Trí tuệ: 125
May mắn: -5]
May mắn -5 là thế chó nào?
[Túc chủ thấy bản thông số này đầy đủ không? Phiền Bỏ Mẹ đã cố gắng sửa chữa và bổ sung.
Túc chủ hài lòng chứ?]
“Hài lòng cái con mẹ mày à? May mắn trừ năm là sao? Là xui hay là sao?” – Ma Tùng Quân hét lên.
Sáng sớm, nhìn cái may mắn bị âm điểm là hắn hiểu được một chút rồi, chẳng lẽ số hắn đen đến vậy? May mắn thế nào là ổn thì hắn không biết, hắn chỉ biết điểm may mắn hiển thị ra âm thế này thì hắn chỉ có hắn xui bỏ mẹ ra mới như thế.
[Theo đánh giá của hệ thống trong cả cuộc đời của túc chủ, từ thế giới cũ đến thế giới hiện tại nên mới đưa ra điểm may mắn bằng âm.]
“Đánh giá thông qua tiêu chuẩn nào? Tao thấy cuộc đời tao có đen lắm đâu?” – Ma Tùng Quân có chút khó hiểu, hắn bình tĩnh