Linh Duyệt cười nói: "Bà ơi, con còn tòa nhà gạch vỡ ngài muốn không?"
Bà lão bị chọc cười, " Con không sợ bà ăn vạ ư?"puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt đỡ bà vào phòng khách, "Bà đâu phải người như vậy."
Bà lão đầu bạc trắng, đi đứng lưu loát, tính tình khá tốt còn mặt mũi thì hiền lành, "Con nhỏ vậy mà biết xem tướng sao?"
Linh Duyệt cười nói: "Con đâu có xem tướng, chỉ là phương pháp riêng biết ngài không phải loại người lòng dạ đen tối."
Vương Sao đi đỗ xe nên lúc này bắt kịp cậu, nhận ra bà lão bèn vui mừng nói: "Cô Lưu? Ngài là côLưu Giai Trăn đúng chứ?"
Vương Sao kích động nói: "Linh Duyệt, đây là cô Lưu, người hát rất nhiều bài dân ca quen thuộc. Từng trải qua rất nhiều Gala lễ hội mùa xuân và là người cùng thời với cha mẹ chúng ta, đại minh tinh chạm tay là phỏng."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt vội vã xin lỗi: "Thật xin lỗi cô Lưu, lúc nãy con liên tục gọi ngài là bà."
"Kêu bà ổn lắm, kêu bà nghe nó thân thiết nên con cứ kêu bà là bà Lưu đi." Lưu Gia Trăn cười mặt mày hớn hở, hào hứng nói: "Hiện tại còn có người nhận ra bà khiến bà hạnh phúc lắm."
Ở thời đại này, thế hệ trẻ đều thích những ngôi sao thần tượng còn mấy người nghệ sĩ già như bọn họ thì ít ai biết đến, Lưu Giai Trăn là một trong số đó.
Ngay lúc đó, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi chạy ra khỏi thang máy. Ông ta mặc âu phục, đeo mắt kiếng, ăn mặc lịch sự nho nhã nên cảm giác chạy trốn trôi đi. Khi nhìn thấy bà lão, ông ta thở phào nhẹ nhõm sốt ruột chạy tới, "Cám ơn hai vị đã đưa cô Lưu đến, tôi tên Đường Hi."
Vương Sao vui mừng nói: "Ồ, tối nay ở đây, Linh Duyệt, bản nhạc lúc cậu hát ở vòng chung kết << Ánh Trăng >> Chính là do thầy Đường viết đấy."
Đường Hi nghe tên Linh Duyệt bèn dời sự chú ý sang người cậu, ông đỡ Lưu Giai Trăn gật đầu với cậu, "Chào cậu."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt nhanh chóng khom người cảm kích nói: "Cám ơn thầy Đường vì đã cho con hát bài đó thế nên mới có thể giành lấy thứ hạng tốt, công lao bài hát chiếm hơn phân nửa."
Thật ra khi Ngô Cẩm Vinh mua bài hát này phải mất rất nhiều nỗ lực vì chả ai muốn đem ca khúc mình tốn công sáng tác cho thí sinh đang tham gia cuộc thi hát cả. Huống hồ Đường Hi cũng chả phải hạng vô danh, ông giỏi viết các bài hát tình ca nồng cháy, bản thân có thể tự hát còn có mấy bản nhạc rất vang danh. Cuối cùng bán cho Ngô Cẩm Vinh vì nghe thấy giọng hát cậu, ông nhận ra giọng cậu thích hợp, hơn nữa giá Ngô Cẩm Vinh mua hợp ý ông nên ông ngần ngại mãi mới chịu cho Linh Duyệt hát ca khúc này.
Kết quả, Linh Duyệt dùng giọng ca trong trẻo của mình hát ca khúc rồi nổi tiếng luôn.
Mọi người đều thích nghe mình được tán dương. Thái độ Linh Duyệt khiêm tốn khiến hảo cảm của Đường Hi tăng gấp bội lần. Bên cạnh đó, Linh Duyệt còn lịch sự đỡ cô của ông nên nụ cười trên mặt Đường Hi càng thêm chân thành, "Cậu khách khí quá. Điều kiện bản thân cậu tốt, lại chăm chỉ nên cậu xứng đáng giành được hạng nhất." puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt khôn khéo lần nữa cảm tạ, "Cám ơn thầy Đường đã khen ngợi."
Linh Duyệt nhớ kỹ lời cha dạy dỗ, không khiêm tốn sẽ đi không dài và không học được gì. Bất luận đối phương là người hay yêu, miễn đối phương thật sự có bản lĩnh thì Linh Duyệt lập tức tôn kính đối phương.
Bà Lưu càng hài lòng hơn về Linh Duyệt khi nhìn màn này, "Thật hiếm thanh niên nào có được tấm lòng như thế. Hai người nên hợp tác nhiều hơn trong tương lai."
Những lời bà lão nói chẳng thể nghi ngờ là đang bắc cầu cho cậu. Trong tương lai, con đường ca hát của Linh Duyệt sẽ càng thuận lợi nếu được hát các ca khúc do Đường hi sáng tác. Vương Sao ngạc nhiên mừng rỡ hướng Linh Duyệt nháy mắt, vận khí tốt ghê, tùy tiện đỡ một bà lão cũng có thể khiến họ giúp mình lót đường. puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt ưỡn ngực, đây chính là phúc lợi của thanh niên "Năm bài giảng, bốn vẻ đẹp, và ba tình yêu" [1] tốt.
( Xoài: một hoạt động quần chúng do Trung Quốc khởi xướng dưới sự hướng dẫn của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong giai đoạn lịch sử mới.)
Nhờ nhân viên dẫn đường mà bốn người cùng nhau đi vào hậu trường bữa tiệc. Linh Duyệt chỉ có một cơ hội tập diễn, chưa kịp hóa trang nên cậu tạm biệt hai thầy cô rồi đi luyện tập. Lúc trở lại Đường Hi không ở đây, bà lão bày mấy túi trái cây bên cạnh thấy Linh Duyệt quay về bèn cười ngoắc cậu, "Tới ăn trái cây nào."puddingvixoai.wordpress.com
"Cám ơn bà Lưu, cháu không ăn..."
Linh Duyệt chưa dứt lời thì bà lão đã nhanh nhẹn nhét vào tay Linh Duyệt một quả cam, hiền hòa nói: "Ăn đi, tiểu Đường hiếu thuận để quản lý mua cho bà nhiều quá, sao bà ăn hết được?"
Thịnh tình khó chối từ, Linh Duyệt cười chúm chím nhận lấy bèn lột ra thử một miếng, ánh mắt sáng lên, ngọt cực kỳ.
Linh Duyệt suy nghĩ trong lòng sau khi ăn xong quả cam, lớn tuổi vậy rồi tại sao còn phải lên sân khấu biểu diễn?puddingvixoai.wordpress.com
Bà Lưu đột nhiên bật cười, "Con đứa nhỏ này, suy nghĩ cái gì trong lòng đều hiện hết lên trên mặt. Con tò mò vì sao bà lớn tuổi còn lên sân khấu biểu diễn? Đội ngũ chương trình không đưa tiền thì bà có mưu đồ gì?"
Linh Duyêt bội phục gật đầu, gừng càng già càng cay ý chỉ người giống như bà Lưu đây!
Bà lão lại nhét thêm vài trái măng cụt cho Linh Duyệt bèn chậm rãi nói: "Bây giờ bà ngưng biểu diễn lấy tiền chỉ giữ chút khí mòn này để biểu diễn từ thiện. Con người mà, dù gì cũng cần có một phần trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp. Làm nghệ sĩ càng phải có đạo đức nghệ sĩ vì nhiều người biết đến chúng ta, chúng ta lấy mình làm quy tắc, tuyên truyền nhiều lợi ích cho cộng đồng, điều đó có hiệu quả hơn không? "
Linh Duyệt bái phục gật đầu, "Vâng."puddingvixoai.wordpress.com
Khi Đường Hi quay lại thì nghe cô ông cùng Linh Duyệt nói về điều này bèn bất đắc dĩ bày tỏ: "Sao ngài cứ lải nhải cái đấy?"
Bà lão cố chấp, "Càng trẻ thì càng phải thấm nhuần tư tưởng này."
Linh Duyệt giúp giảng hòa, "Bà Lưu nói rất có lý, con được lợi không ít, đã nhớ kỹ rồi."
Đường Hi cười một tiếng, "Lúc cậu tập diễn bài << Lắng Nghe Hoa Nở >> tôi có đứng nghe. Cậu hát hay lắm, hát còn hay hơn Mạnh Tử Toàn nhiều."
Mạnh Tử Toàn là ca sĩ gốc của bài hát này, vì hắn không tới nên đêm nay Linh Duyệt mới có cơ hội đứng đây hát. Người mới như cậu sao so sánh được với ca sĩ đã ra mắt vài năm, không khéo sẽ đắc tội người ta. Linh Duyệt mau mau đứng lên, "Thầy Đường quá khen, con cần phải học hỏi thêm nhiều thứ."
Đường Hi cười nói: "Cậu đâu cần khiêm nhường như vậy, tôi viết bài hát đấy nên tôi biết ai hợp hơn ai."puddingvixoai.wordpress.com
Mắt Linh Duyệt đầy sự thán phục, thầy Đường thật có trình độ, đến lời bài hát viết cũng đẹp, nhìn thấy trăng sẽ nói lũ tháng tài vân, lãng trăng thanh phong [2]. Loại yêu quái tốt nghiệp trường tư thục như cậu nhìn thấy trăng sáng chỉ biết nói tốt ghê tròn như bánh trung thu. Cuộc đời