Linh Duyệt bị ánh mắt Dương Hoằng Bác kích thích nên đầu óc chứa đầy suy nghĩ đối phương muốn giả thành thật, ngày mai dùng roi quất cậu khiến Linh Duyệt phòng bị, tưởng tượng ra vài phương pháp để phản kích và trả thù đối phương.
Trước ca, tiếp tục ca, treo ngược lên ca ca ca!puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt bên tưởng tượng bên cùng Vương Sao đi khỏi đoàn phim, vừa định lên xe thì phía sau cổ áo bị níu lấy, sức lực mạnh mẽ kéo cậu lùi hai bước, sau lưng đụng vào lồng ngực cường tráng. Không biết người phía sau như thế nào chứ cậu bị bắn ngược khoảng năm centimet.
Linh Duyệt ngước cổ khóe miệng cong lên, "Lão đại, hôm nay trợ lý đón tôi nên tôi không ngồi nhờ xe anh."
Vương Sao dừng chân, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, từ khi nào Mặc Diễm thành lão đại của Linh Duyệt? Từng qua nhà ư?
Mặc Diễm mở cửa xe hỏi Linh Duyệt: "Hồi nãy tôi thấy nét mặt cậu sai sai, sao thế?"
Linh Duyệt chớp mắt, chợt nghĩ ra biện pháp giải quyết chuyện đó. Cậu phất tay với Vương Sao rồi chủ động chui vào xe Mặc Diễm, chân thành hỏi: "Lão đại, tôi dùng một bữa cơm giao dịch với anh, anh có hứng thú không?"puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm vừa nghe đã biết hủ mật của cậu chả có gì tốt lành vì thời điểm tiểu yêu này chân chó gọi anh lão đại đều là lúc muốn sai anh làm việc, "Không hứng thú, không hẹn, không ăn và không đi."
Linh Duyệt chẳng quan tâm anh cự tuyệt, cậu vừa thắt dây an toàn vừa nói: "Tôi cảm thấy ánh mắt Dương Hoằng Bác hồi nãy nhìn tôi hơi sai sai giống như người xấu. Mắt hắn trừng tôi vô cùng âm hiểm." Linh Duyệt dùng hai đầu ngón tay chống trước mắt, "Y như vầy, siêu hung ác!"
Mặc Diễm cười, "Cậu chắc chắn hắn ta thoát vai chưa? Hắn là Dương Hoằng Bác không phải Tam Hoàng Tử?"
Linh Duyệt lắc đầu, "Chẳng xác định được, dù sao thì tôi vẫn nghĩ Dương Hoằng Bác muốn đánh tôi thật."puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm cau mày, "Người như hắn có thể lăn lộn ra sóng gió gì? Dám đánh cậu thật tôi sẽ đạp hắn một cái."
Linh Duyệt bắt chẹt điểm mấu chốt, "Đánh hắn cũng là sau khi tôi bị đánh! Điều đó thuộc về phản công tự vệ, chủ động đánh chính là tấn công con người bị nhốt vô phòng tối. Tôi còn muốn tìm vợ, không muốn bị giam giữ đâu."
Mặc Diễm á khẩu vì chung quy anh chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ bị loài người yếu ớt tổn thương, nhưng trẻ em yêu tộc thật sự chết trên tay loài người rất nhiều, bị đem đi làm món ăn dân dã, hoặc bị phá hư chỗ sống nên chết đói. Có vài con còn bị loài người phát hiện thông minh hơn so với động vật thông thường bèn bị bắt về nuôi, nói chung kết cục bi thảm.
Có lẽ tiểu yêu như Linh Duyệt khá sợ loài người nên sau khi Mặc Diễm "Nghĩ thông suốt", hiếm khi nào anh kiên nhẫn an ủi Linh Duyệt: "Yên tâm, miễn hắn thông minh sẽ không động thủ với cậu, rất nhiều người giám hộ vì thế nhiều nhất là khiến cậu quay hai lần thôi."
"Ngày mai anh đứng một bên trông được không? Anh dùng năng lực lên người tôi. Tạo tầng bảo vệ để khỏi bị hắn đánh, lão đại à! Đại ca! Ngày mai tôi quay xong tôi mời anh ăn cơm! Chúng ta đi ăn thịt nướng, anh thấy sao?"puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm lãnh khốc lắc đầu, "Đã nói không hẹn, không ăn và không đi."
"Lão đại~~" Linh Duyệt giả vờ đáng thương nắm vạt áo Mặc Diễm, "Nhưng tôi chỉ có thể tin tưởng anh thôi."
Linh Duyệt vô cùng chân thành vì rốt cuộc mọi người đều là yêu cũng là đàn ông nên nói chuyện sẽ dễ dàng hơn.puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm chẳng thể kiểm soát được nét mặt, bỗng nhiên đáy lòng chợt nảy sinh ra một cảm xúc chưa từng có, loại cảm xúc này xông lên não khiến miệng phản ứng nhanh hơn anh, ".... Vậy, tôi trông nom cậu?"
"Cám ơn đại ca!" Linh Duyệt cảm động ôm quyền, nhất thời ổn định. Chị Mỹ Mỹ dạy thần kỹ bán manh[1], quả nhiên là lợi hại.
(Xoài: Tỏ vẻ dễ thương)
Mặc Diễm trở về khách sạn mới kịp phản ứng, chết tiệt! Con yêu tinh nhỏ này có độc, tung ra một chiêu đã khiến anh mềm lòng nên bị tiểu yêu xúi giục một cách không thể giải thích được!
---------------------------------
Trong nhà tù tràn đầy mùi máu tươi, Tam Hoàng Tử đưa ngón tay ra khều cái cằm tinh xảo của Mạnh Hàm, con ngươi thâm độc tăng thêm vài phần nghiền ngẫm, "Ngươi nói xem, nếu ta móc mắt ngươi đưa cho hoàng huynh, liệu tâm tình hắn sẽ như thế nào?"
Mạnh Hàm cúi thấp đầu uể oải nói: "Ngươi nhận sai đi."
"Ta có thể nhận sai với kẻ khác, nhưng riêng ngươi thì không sai vào đâu được, trong ám bộ có bao nhiêu tên?"puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt thì thào nói lời thoại, "Không biết, không nhận biết."
Dương Hoằng Bác quất một roi, "Xem roi ta cứng hay miệng ngươi cứng hơn!"
Một roi này quất xuống mang theo tiếng gió khiến Linh Duyệt bị dọa nhắm chặt hai mắt, nghiêng đầu qua chỗ khác. Cậu cố gắng khiến mình không phát ra tín hiệu cầu cứu vì lo lắng mẹ cảm ứng được, sẽ phái phân thân tới cuồn cuộn sấm sét, biến tất cả mọi người ở đây thành than.
Mặc Diễm lạnh lùng nhìn chằm chằm ở một bên, tiểu yêu nhát gan, Linh Duyệt lại yếu, Dương Hoằng Bác gây tiếng động lớn như vậy, lỡ dọa Linh Duyệt sợ chết, chết tiệt! Bỗng dưng anh nghĩ muốn bóp chết Dương Hoằng Bác quá!puddingvixoai.wordpress.com
Dương Hoằng Bác lần thứ hai giương roi lên, nhưng lại không dám đánh xuống vì bị ánh mắt của Mặc Diễm dọa, hắn cười khổ, "Anh Mặc, anh... Quá dọa người, anh đứng đây xem khiến tôi không dám phát huy."
Mặc Diễm bỉu môi, "Đừng ngại, cậu cứ xem tôi như vô hình là được."
Dương Hoằng Bác bó tay, cảm giác tồn tại làm sao có thể nói không trong khi anh ta tồn tại?
Đạo diễn Vương nhận ra Mặc Diễm đang cản trở, "Mặc Diễm, cậu đừng đứng gần, đưa cậu cái ghế ngồi đây nghỉ tí đi."puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm kéo cái ghế ngồi tại chỗ cũ còn gác chân ôm tay nói: "Tôi học hỏi một chút."
Dương Hoằng Bác "..."
Hắn đành diễn tiếp, Dương Hoằng Bác thấp thỏm lo sợ, chẳng biết vì lý do gì mà hắn cảm thấy trên người Mặc Diễm tỏa ra loại cảm giác nguy hiểm khiến người hắn lạnh ngắt. Bởi vì Dương Hoằng Bác phát huy không tốt nên mất đến ba lần mới thông qua, đạo diễn Vương giận dữ gọi hắn sang một bên chửi cho một trận.
Linh Duyệt sắp bật khóc, "Lão đại, đừng nhìn tôi nữa, quá giày vò rồi."
Mặc Diễm bất mãn hỏi: "Chính cậu là người kêu tôi trông nom và chính cậu là người kêu tôi trốn xa chút xíu. Cuối cùng cậu muốn làm cái quái gì vậy?".
Linh Duyệt hơi khó chịu, "Ai mà biết anh dọa người đến thế! Hắn sợ anh đến mức chẳng dám diễn!"puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm chỉ mặt mình, "Tôi hù dọa chỗ nào? Tôi... Ở quê, mọi người đều bảo tôi là người lương thiện nhất đấy."
Vừa nói dứt lời thì đến Mặc Diễm cũng hơi chột dạ, mẹ nó! Chẳng biết đứa thiểu năng nào bảo anh còn nguy hiểm hơn cả thú dữ, rõ ràng là anh đem đến điềm lành cho mọi người.
Linh Duyệt thở dài, "Tôi biết anh không hung dữ, tâm anh tốt, nhưng anh đứng ở đây gây ảnh hưởng tới lực phát huy của hắn bắt tôi phải quay lại nhiều lần."
Mặc Diễm được cảm hóa bởi câu "Anh không hung dữ" kia của Linh Duyệt,