Ngày hôm sau, Ngô Cẩm Linh nghiêm túc nói cho Linh Duyệt: "Cậu đừng mong chờ kịch bản kia nữa, chúng ta sẽ không nhận đâu."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt đã tới khách sạn, nghe anh nói vậy thì cậu ngoan ngoãn "Vâng" một tiếng, "Em nghe theo anh, anh nói không nhận thì không nhận. Còn tiền vi phạm hợp đồng..."
"Chúng ta nào có tiền vi phạm hợp đồng. Phân đoạn của cậu chỉ quay một ngày, bọn họ còn chưa ký hợp đồng cho cậu nữa đấy."
Linh Duyệt cảm thấy yên tâm, nhưng chẳng biết sai chỗ nào. Cậu cảm thấy Ngô Cẩm Vinh buồn hơn lúc bình thường nên an ủi: "Anh Vinh, đừng vì tìm tài nguyên cho em mà làm khó mình, nếu người khác mắng anh thì dù nhân vật hay cấp mấy em cũng không cần."
Khóe miệng Ngô Cẩm Vinh giương lên, anh nhìn bản hợp đồng đắt giá trên bàn. Anh bật cười, "Cậu đang nghĩ gì vậy? Sao anh phải vì cậu mà chịu thiệt thòi? Cậu mau đi kiếm tiền cho anh, tương lai của công ty đều dựa hết vào cậu đấy."puddingvixoai.wordpress.com
"Vâng!" Linh Duyệt nghiêm túc đảm bảo: "Anh Vinh cứ tin em, em sẽ kiếm được tiền. Em có linh cảm mình sắp nổi tiếng rồi."
Ngô Cẩm Vinh dở khóc dở cười, "Cút!"
Sau khi cúp máy, Ngô Cẩm Vinh xé toạc bản hợp đồng kếch xù trên bàn, đứa trẻ tri kỷ như thế mà chỉ đáng giá năm ngàn vạn ư? Bán cho gã còn không bằng bán cho Mặc Diễm. Ít nhất cậu ta sẽ chăm cậu ấy ăn chăm cậu ấy uống, tranh tài nguyên giúp cậu, còn khỏi cần lên giường!puddingvixoai.wordpress.com
Sau đó, Ngô Cẩm Vinh đi đến một bệnh viện tư nhân cao cấp. Các bệnh nhân ở đây đều cần tiêu hơn một nghìn cho phí chăm sóc hàng ngày, chi phí y tế thậm chí còn đắt hơn.
Người đàn ông nằm trên giường bệnh khoảng bốn mươi tuổi, sắc mặt nhợt nhạt, hai mắt nhắm nghiền, bởi vì y ngủ quanh năm nên thân thể đã gầy đến không ra dạng gì. Ngô Cẩm Vinh dịu dàng dùng khăn lông lau mặt cho y, "Văn Trình Mân, em đợi anh hơn mười hai năm rồi. Mười hai năm nay, anh đều không thèm mở mắt nhìn em một lần. Nếu cứ ngủ mãi như vậy, anh sẽ chết đấy anh biết không? Bác sĩ bảo anh sống không quá hai năm, em nói anh biết, nếu anh dám chết thì em sẽ chết theo anh. Sống một mình giày vò lắm."
Sắc mặt Ngô Cẩm Vinh bình tĩnh như thể đang trò chuyện với người yêu về cuộc sống hàng ngày. Sau khi lau mặt xong, anh thấm ướt khăn rồi lau tay cho người yêu, "Ban nãy chắc anh đã nghe thấy chuyện đứa con riêng đó. Sau khi anh gặp tai nạn, gã cướp mất công ty và tài sản của anh, bây giờ còn bắt nạt đến trên đầu em rồi, anh còn không mau tỉnh lại..."
Chiếc nhẫn trên tay đối phương rơi xuống khiến Ngô Cẩm Vinh dừng những lời kế tiếp, anh nhặt chiếc nhẫn lên đeo lại cho đối phương. Do cơ thể y ngày càng gầy hơn nên chiếc nhẫn này liên tục rơi xuống. Ngô Cẩm Vinh nhìn chiếc nhẫn trên tay mình rồi nắm chặt lấy bàn tay gầy yếu của người yêu. Trong phút chốc, anh không thể nói thành lời.
Sau một hồi im lặng, Ngô Cẩm Vinh thở dài, nói bằng giọng điệu trầm thấp: "Tỉnh lại đi, đời này em chưa từng xin anh điều gì nên lần này, em xin anh đừng bỏ em lại có được không? Trình Mân, chúng ta còn bao nhiêu cái mười năm nữa? Anh mau mở mắt ra nhìn em một chút đi."
"Cốc cốc cốc."puddingvixoai.wordpress.com
Bên ngoài vang đến ba tiếng gõ cửa, Ngô Cẩm Vinh quay đầu lại nhìn thì vẻ mặt anh lập tức lạnh lẽo. Anh nói: "Cút ra ngoài!"
Văn Khải Nguyên ôm bó hoa Thiên Điểu, mỉm cười bước tới. "Theo quan điểm máu mủ ruột thịt thì tôi là em ruột của y nên tôi có quyền và có nghĩa vụ đến thăm, quan tâm y. Còn anh, khi đó chưa đi lãnh chứng nên anh chẳng là cái thá gì cả."
Sắc mặt Ngô Cẩm Vinh lập tức trắng bệch. Khi anh nhìn đối phương đặt hoa lên bàn, mặt mày càng lạnh lẽo hơn, "Thiên Điểu, hay còn gọi là chim thiên đường, cậu ngại anh mình chết chậm quá à?"puddingvixoai.wordpress.com
Văn Khải Nguyên cười khẽ, "Anh Vinh, anh đâu cần kích động như vậy. Hôm nay tôi đến chỉ để nhìn anh trai một chút thôi. Hoa này đẹp mắt nên tôi mua, ý nghĩa quan trọng lắm sao? Người cao ngạo như anh đã hèn mọn đến mức cần dựa vào thức ăn tinh thần để sống ư?"
Văn Khải Nguyên chậc lưỡi, "Anh trai sẽ không tỉnh lại chứ?"
Ngô Cẩm Vinh nói: "Mày chết đi thì anh ấy vẫn còn sống, con hoang vẫn là đồ con hoang, cái thứ chẳng lên được mặt bàn." Anh lạnh lùng cầm bó hoa kia quăng lên mặt Văn Khải Nguyên, "Cút ra ngoài!"puddingvixoai.wordpress.com
Văn Khải Nguyên tránh không kịp bèn bị đánh vào mặt, y sa sầm mặt, "Điều tôi hận nhất chính là người khác mắng tôi con hoang dã chủng!"
Giọng điệu Ngô Cẩm Vinh lạnh lùng: "Tao vẫn luôn nghi ngờ là mày ra tay khiến Trình Mân xảy ra chuyện nên mày chẳng những là đồ con hoang mà còn là thằng súc sinh!"
"Anh nói thêm một câu nữa xem!" Văn Khải Nguyên đỏ mắt, hung hăng đẩy Ngô Cẩm Vinh một cái. Ngô Cẩm Vinh mang theo phong thái của người tri trức nên vóc dáng không vạm vỡ bằng Văn Khải Nguyên. Anh bị đối phương đẩy một cái, nhưng né không kịp nên lưng đập mạnh vào góc bàn.puddingvixoai.wordpress.com
Thần sắc Văn Khải Nguyên âm trầm vì gã vừa mới biết được, cha gã trộm viết di thư ngóng trông Văn Trình Mân tỉnh dậy, còn lén chuyển giao hết toàn bộ gia sản và bất động sản cho Ngô Cẩm Vinh. Ông tin tưởng Ngô Cẩm Vinh sẽ thắng được gã! Chuyện này trởthành cây kim cắm trong lòng Văn Khải Nguyên, không rút ra gã vĩnh viễn ngủ không ngon. Hiện tại, tuy Văn gia đang nằm trong tay hắn nhưng người kế thừa hợp pháp lại là Văn Trình Mân. Một khi anh ta tỉnh dậy thì hắn tính là cái gì?
"Xin lỗi anh Vinh, tại tôi kích động quá, "Văn Khải Nguyên lấy lại tỉnh táo bèn giả vờ như muốn đỡ Ngô Cẩm Vinh, "Chúng ta làm một bản giao dịch, anh thấy sao? Bệnh của anh trai không thể chữa khỏi được trong nước đúng chứ? Anh thật sự muốn nhìn anh ta chết à?"
Cùng lúc đó, Linh Duyệt đột nhiên vội vã từ trên giường nhảy xuống.
"Lão đại! Lão đại!" Linh Duyệt vọt tới phòng Mặc Diễm ngay bên cạnh, đập cửa đùng đùng đùng. Chưa đợi Mặc Diễm mở miệng, cậu đã nói như điên: "Đưa tôi về! Đưa tôi về kinh đô! Ngay bây giờ, anh lập tức đưa tôi về! Tôi cảm nhận được xung quanh anh Vinh đều tràn ngập sự ác ý, tôi sợ anh ấy sẽ chết mất!"puddingvixoai.wordpress.com
Nét mặt của Mặc Diễm thoáng khựng lại. Khi gặp Ngô Cẩm Vinh, anh không hề nhìn ra trên người đối phương có tướng chết nào cả, nghiêm trọng vậy sao?
Linh Duyệt cuống cuồng, "Anh chắc chắn làm được mà, tôi nghe nói yêu tinh lợi hại có thể xé rách không gian, lão đại à!"
Mặc Diễm thấy cậu gấp như vậy, nếu suy xét kỹ thì Ngô Cẩm Vinh thiện lương đối xử với Linh Duyệt thật tâm nên anh kéo cậu vô phòng, ôm vào lòng.
Linh Duyệt trợn to hai mắt, Ơ?puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm ghét bỏ nói: "Ôm chặt, nếu cậu rơi vào khe hở không gian thì đến tôi cũng khó tìm ra cậu đấy."
Linh Duyệt vội vàng ôm anh thật chặt, hận không thể giấu mình trong lòng Mặc Diễm. Anh rũ mắt nhìn cậu, cơ thể bị kìm chế nên hơi cứng ngắc.
Linh Duyệt: "Lão đại, nhịp tim anh đập nhanh lắm, anh sợ sao?"
"Im miệng!" Mặc Diễm cắn răng, giáo huấn cậu một câu rồi giây tiếp theo, anh tay vung lên. Linh Duyệt cảm giác có một dòng lực mạnh từ bên ngoài túm lấy mình. Cậu chưa kịp cảm thụ cảnh sắc xung quanh thì trước mắt đã xuất hiện khung cảnh quen thuôc, đến công ty cậu rồi.
"Đằng đó! Tôi đã để lại ấn ký trên người anh ấy, ở ngay bên kia!" Linh Duyệt nói xong, Mặc Diễm đưa cậu đi theo hướng ngón tay chỉ.puddingvixoai.wordpress.com
Tuy thể chất Ngô Cẩm Vinh thư sinh, nhưng anh cũng là đàn ông cực kỳ hận Văn Khải Nguyên. Anh chẳng thèm nghe giao dịch gì, cầm lấy đồ vật đập gã, đánh đâu ra đó, "Hôm nay anh ấy biến thành như thế vì tin cái bản mặt ghê tởm của mày! Cút cho tao!"
Một quyền Ngô Cẩm Vinh nện xuống nhưng quả đấm anh chưa kịp phát huy thì đột nhiên một luồng ánh sáng năm màu bao quanh anh. Nó chợt lóe lên, anh còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra thì Văn Khải Nguyên đã văng ra ngoài, cả người gã đập lên tường khiến gã phát ra tiếng hét thảm thiết.puddingvixoai.wordpress.com
"Tên khốn kiếp nhà mày! Mày dám đánh anh Vinh tao!" Linh Duyệt túm lấy Văn Khải Nguyên, người bị cậu đánh văng vô tường. Cậu dùng một tay ấn đối phương cao1m85 xuống đất, sau đó lấy chân đạp, "Đánh anh Vinh của tao! Khốn kiếp! Đồ con rùa! Không đánh chết mày thì mày sẽ không biết Mã gia gia đây có ba con mắt!"
Linh Duyệt lấy ra khí thế tiểu yêu lúc cùng trăm con yêu tinh khác trên núi Côn Lôn hỗn chiến. Cậu hết đánh rồi lại đạp, yêu khí của cậu vô dụng nên chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể đánh gã vẫn khiến Văn khải Nguyên chịu hết nổi. Có một cước cậu đạp rất ác, trùng hợp đạp lên cổ tay đối phương khiến xương cốt gã phát ra tiếng rắc rồi vỡ nát. Một người thường như Văn Khải Nguyên nào chịu đựng nổi điều này, gã trực tiếp hôn mê bất tỉnh vì quá đau.
"Linh Duyệt? !"Ngô Cẩm Vinh khiếp sợ nhìn cậu đột ngột xông tới, "Chẳng phải cậu đã rời khỏi kinh đô rồi sao?"puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt đang dùng chân mình đạp mấy cái lên người Văn khải Nguyên, đánh đối phương đến hừ cũng không hừ được. Cậu xì một tiếng rồi chạy tới nhìn Ngô Cẩm Vinh, quan tâm hỏi han: "Anh Vinh, anh không sao chứ? Gã đánh anh ư?"
Ngô Cẩm Vinh vẫn chưa hết sốc, "Tại sao cậu quay lại?"
"Cái đó... Thầy Mặc quên đồ nên em trở về để cầm phụ anh ấy."
Ngô Cẩm Vinh vừa liếc mắt đã biết ngay Linh Duyệt đang nói xạo vì mỗi khi cậu nói xạo thì lỗ tai sẽ đỏ ửng.
"Nhưng không sao, em biết cách đối phó với người này, anh cứ ra ngoài trước đi." Linh Duyệt đẩy Ngô Cẩm Vinh ra ngoài, âm thầm nghiến răng, hung ác nhìn về phía bên kia. Lúc đi ra, cậu nháy mắt với Mặc Diễm, anh mau vào đổi trí nhớ của gã, để gã nghĩ lúc mình đang đi cầu thì chân bị trượt, ngã vào trong bồn cầu rồi thành ra như vậy, còn ăn phân nữa!
Mặc Diễm tiếp thu tín hiệu, khóe miệng co rút bước vào. Sinh thời, anh canh chừng cho tiểu yêu tinh, còn phải tiếp nhận lệnh chỉ huy giống như em trai, cảm giác đấy mới mẻ thật.
Khi Linh Duyệt đẩy Ngô Cẩm Vinh ra, Mặc Diễm đã phong ấn đoạn trí nhớ này của Văn Khải Nguyên. Sau đó, anh quấn gã bằng linh khí rồi dùng một chân đá ra ngoài, ai thích thì đi mà nhặt lấy. Bây giờ, thầy Mặc tưởng Linh Duyệt ghét con người này là vì Ngô ẩm Vinh nên trong lòng hơi khó chịu.puddingvixoai.wordpress.com
Anh liếc người đang nằm trên giường thì đột nhiên hiểu ra, không ngờ còn có một tầng sâu xa như vậy.
Ngô Cẩm Vinh trợn mắt nhìn Linh Duyệt, ý bảo cậu phải khai báo rõ cho anh vì sao đột nhiên chạy về. Cậy chạy tới quá kịp thời nên dù anh nghĩ thế nào vẫn thấy không khoa học.
Linh Duyệt tằng hắng, ấp úng chẳng biết nên giải thích làm sao. Cậu thấy Mặc Diễm tới, đảo mắt một vòng rồi chạy đến với vẻ mặt nghiêm túc, "Thầy Mặc mua thuốc cho cha anh ấy nên em đi theo, ai ngờ gặp anh... Em..."
Mỗi lần cậu nói dối đều khác nhau khiến Linh Duyệt vò đầu bứt tai, đang lúc chưa nói rõ ràng thì tay Mặc Diễm vung lên, làm Ngô Cẩm Vinh hôn mê bất tỉnh.
Linh Duyệt: "..."puddingvixoai.wordpress.com
"Chẳng phải cách tốt nhất là loại bỏ