"Tô Tam rời khỏi huyện Hồng Đồng và bị người ta đưa tới thành phố lớn..." Tuồng này kể về một cô gái thời nhà Minh bị người ta hãm hại bán vào trong kỹ viện. Cô bị tra tấn đánh đập nhưng trong lòng cô vẫn theo đuổi tình yêu của mình. Cuộc đời Tô San là một tấn bi kịch nhưng lòng nhân đạo của cô lại cao cả hơn những tên quan tham ô đó vì tình yêu của cô nó đơn thuần và thắm thiết.
Lần đầu tiên Linh Duyệt được nghe hí kịch dưới sân khấu. Sau khi nghe xong, Linh Duyệt cảm thấy mình đã yêu bộ môn nghệ thuật này một cách sâu sắc. Đây là sức hấp dẫn của tinh hoa đất nước, nó có thể khiến mọi người cùng đồng cảm với nhân vật một cách mãnh liệt chỉ bằng những câu hát thoại.puddingvixoai.wordpress.com
Thịnh Thanh Ninh hỏi: "Chú thấy sao?"
Linh Duyệt vỗ tay gật đầu, "Rất hay! Tôi sẽ học Kinh kịch chăm chỉ hơn nữa."
Vốn dĩ Thịnh Thanh Ninh định hỏi cậu có đánh giá gì không, ai ngờ Linh Duyệt lại bảo y rằng mình sẽ học thật chăm chỉ. Dường như Thịnh Thanh Ninh đã hiểu ra điều gì đó từ vẻ mặt nghiêm túc của Linh Duyệt nên y bật cười rồi khích lệ: "Cố lên, cháu chắc chắn chú sẽ được biểu diễn trên sân khấu sớm thôi."
Linh Duyệt lắc đầu và nói một cách thiếu tự tin: "Khó lắm, Kinh kịch có rất nhiều kỹ xảo không phải tôi muốn học là có thể học ngay được. Nhiều người có thể học được hình thức của nó nhưng không học được cái hồn nên tôi nhất định sẽ học thật chăm chỉ với sư phụ mình và cố gắng luyện tập thật tốt."puddingvixoai.wordpress.com
Khóe miệng Thịnh Thanh Ninh giật giật, loại thiên bẩm này còn chăm học như vậy, Linh Duyệt đáng sợ quá đi mất.
Trước khi hai người rời đi, Linh Duyệt và Thịnh Thanh Ninh đi vào hậu trường để chào tất cả diễn viên trong đoàn. Linh Duyệt tìm trúng phóc mấy người đã chế nhạo cậu, trước mặt Thịnh Thanh Ninh thì họ biết điều ngoan ngoãn nhưng sau lưng y lại là một bộ dạng khác. Linh Duyệt chậc lưỡi, cậu chắc chắn có rất nhiều con người trong ngoài không đồng nhất như vậy. Quả nhiên trong ngành nghề nào cũng đều giống nhau, người không có bản lĩnh sẽ không trấn áp được người khác. Nhất là trong ngành nghề lâu đời này, chuyện đó thậm chí còn hơn như thế nữa.
Linh Duyệt quyết tâm phải học thật giỏi để cho bọn họ biết tại sao cậu có thể làm ông chú người ta.puddingvixoai.wordpress.com
Ngày hôm sau, Linh Duyệt bắt đầu thu âm các ca khúc mới. Cậu dùng cảm giác khi học Kinh kịch để hát rồi lại nhờ sư phụ mình hướng dẫn thêm nên mất đến hai ngày sau Linh Duyệt mới thu âm được một bài và gửi cho thầy Tề.
Thầy Tề Mặc nghe xong bèn thấy ngạc nhiên nên hỏi: "Chuyện cậu đi học hát hí khúc thật sự nằm ngoài dự đoán của tôi. Hương vị Kinh kịch trong bài hát này rất nồng đậm!"
"Ha ha!" Linh Duyệt vui vẻ đứng dậy nhảy lên ghế sô pha rồi phóng lên đầu cửa ra vào. Cậu ngồi trên đó cười hì hì nói: "Tôi đã nhận một người sư phụ vô cùng lợi hại. Mỗi ngày ông ấy đều dạy tôi hát Kinh kịch, lúc tôi thu âm hai ca khúc này thì ông ấy còn chỉ bảo tôi nên tôi thấy mình hát cũng không tệ lắm."
Tề Mặc bị giọng điệu vui vẻ của Linh Duyệt lây nhiễm nên tâm trạng y cũng tốt theo, "Cứ nói là cậu có tài với có lợi thế là giọng mình quá mạnh mẽ là được chứ gì. Đúng rồi, sư phụcậu là vị nào vậy?"puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt vui vẻ nói: "Là ngài Vưu, ông nội của thầy Vưu Kiến thành. Thầy ấy còn đặt cho tôi một cái tên là Linh Hiểu Duyệt."
Ngay khi tên của ông Vưu vang lên thì Tề Mặc lập tức ngẩn người, "Ngài Vưu đặt chữ lót là Hiểu cho cậu ư?"
Nhiều năm nay, ngài Vưu không nhận học trò nên những học trò thế hệ thứ hai hiện giờ của ông đều đã trở thành đào kép. Nhất là Thịnh Thanh Ninh, người mà y thường thấy quảng bá văn hóa nghệ thuật dân gian trong các chương trình giải trí. Học trò của ngài Vưu không chỉ là những người hát hí khúc mà còn có giáo sư trong Học Viện Hí Kịch. Dù người đó không phải chân truyền những cũng mang danh thầy trò nên có thể nói là ông có học trò khắp thế gian. Bỗng dưng ông lão nhận Linh Duyệt làm học trò rồi còn cho tên lót, nếu chỉ là hướng dẫn đơn giản thì sao ông có thể ban chữ cho cậu ấy?
Linh Duyệt nghĩ đối phương không tin nên cậu giải thích: "Tôi vẫn chưa chính thức nhận thầy nên chuyện đó tôi không nói với người ngoài. Sư phụ bảo đợi khi nào tôi hết bận bịu thì ông sẽ tổ chứ một buổi lễ nhận thầy. Hiện giờ tôi đã học được vài thứ căn bản, nhưng vì không có thời gian nên tôi chỉ học mỗi ngày nửa tiếng. Nhưng mỗi khi tôi rảnh thì sẽ tới nhà sư phụ ăn cơm chùa... À không phải, tới nhà sư phụ học kiến thức cơ bản."
Tề Mặc nghe xong bèn im lặng một hồi, "Vai vế của cậu lớn quá."
Linh Duyệt gật đầu, "Người đại diễn của tôi nói tuổi của tôi không lớn nhưng lại có vai vế lớn hơn nhiều người."
Ngô Cẩm Vinh cầm ly nước bước đến, anh muốn xem Linh Duyệt thu âm thế nào nhưng khi anh bước tới cửa và nhìn vào trong thì chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện, còn người thì chẳng thấy đâu. Ngô Cẩm Vinh đang thắc mắc về cậu thì Linh duyệt ở bên trên vươn tay xuống nắm lấy một sợi tóc của anh.puddingvixoai.wordpress.com
Ngô Cẩm Vinh ngẩng đầu lên: "..."
Linh Duyệt: "Hề hề."
"Khi nào cậu nói chuyện điện thoại xong thì tới phòng làm việc tìm anh," Ngô Cẩm Vinh lạnh lùng đi mất.
Năm phút sau, "Cậu phát điên à! Cậu xem cậu leo cao như vậy đấy! Cậu có bản lĩnh thì bay lên trời luôn đi!"
Linh Duyệt cúi đầu thầm nhủ, em biết bây giờ em không thể tha hồ làm chuyện đó mà!
"Lỡ cậu té xuống thì ai gánh nổi trách nhiệm đó đây? Cậu có biết sẽ phải trì hoãn biết bao nhiêu công việc không? Lỡ gãy xương thì cậu phải dưỡng thương trong bao lâu hả? Mấy lịch trình kia cậu không cần nữa ư?" Ông chủ Ngô y như mẹ già vì Linh Duyệt mà rầu thúi ruột. Sau khi dạy bảo xong, anh nói một cách nghiêm khắc: "Cậu hãy tranh thủ thời gian tuần này để quay mv và thu âm bài hát xong xuôi cho anh. Sau khi công bố ca khúc thì cho fans của cậu share lại để quảng bá mv. Ít nhất cậu phải làm xong xuôi ca khúc này rồi cậu mới có thể đi ghi hình tập tiếp theo của chương trình thực tế."
"Em biết rồi, em đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà anh đã giao."
Sau khi Linh Duyệt chạy ra ngoài, Ngô Cẩm Vinh nghi hoặc nhìn cách cửa cao hơn 2 mét rồi tự hỏi: "Cậu ta leo lên đó bằng cách nào? Chỉ sợ cậu ta không phải con gấu con mà là con chim thành tinh."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt chính thức thu âm ca khúc này một lần nữa. Sau đó cậu bắt tay vào quay mv rồi gọi điện cho Đỗ Thanh An để mượn nhà hát của đối phương. Linh Duyệt quay xong mv trong vòng một ngày nên khâu hậu kỳ bắt đầu giai đoạn cắt ghép của họ.
Sau khi Ngô Cẩm Vinh xem qua một nửa video thì anh thấy rất hài lòng bèn nói với Linh Duyệt, "Hiệu ứng mv rất tốt nên chúng ta sẽ mượn nhà hát của bọn họ cho ca khúc tiếp theo."
Linh Duyệt thì thầm: "Em còn định dùng cả bốn câu thoại Kinh kịch của các vai Sinh, Đào, Tĩnh và Hài. Nếu mình làm vậy thì mv sẽ hay biết bao."
Ngô Cẩm Vinh dang hai tay ra, "Chuyện đó thì anh mặc kệ nên cậu nhờ thầy cậu tìm người diễn hộ đi. Nhưng anh nói trước là nếu cậu mời người ta diễn thì công ty chúng ta chỉ có thể thanh toán một nửa số lương còn phân nửa còn lại thì cậu phải tự trả đấy."
"Đỗ Thanh An không có kêu người chú như em đây trả lương nên em sẽ đãi cậu ta một bữa thì mọi chuyện sẽ xong xuôi ngay."
"Ok, người làm chú như cậu rất có thể diện. Vậy anh sẽ để phần giới thiệu tên của đối phương nằm ở cuối mv. Hai hoa đán vừa hát vừa chơi trong mv nhất định sẽ vô cùng bắt mắt dù chỉ có vài câu thoại ngắn gọn." Ngô Cẩm Vinh kết luận, "Anh chắc chắn chàng trai này sẽ nổi tiếng nên dù cậu ta không có lương thì cậu ta vẫn có lời."
Linh Duyệt nhún vai, hy vọng vậy đi.
"Nếu bài hát này nhận được nhiều phản hồi tốt thì ca khúc tiếp theo anh sẽ bắt đầu thu tiền cậu." Ngô Cẩm Vinh đẩy mắt kính lên rồi nghiêm túc nói: "Bây giờ độ nổi tiếng của cậu đang lên nên anh không thể tiếp tục đầu tư cho cậu vì anh cần tiền để làm việc, mua bài hát và trả lương cho khâu hậu kỳ. Sau khi cậu ra mắt bài hát mới thì anh sẽ giảm tiền cho mọi người nghe thử ba mươi giây đầu nhưng nếu họ muốn nghe hết