Trong lòng Linh Duyệt đang cực kỳ hỗn loạn, đồ lừa gạt! Lừa cậu lâu như vậy! Khiến cậu tìm anh lâu như vậy! Hơn nữa, anh và người cậu muốn tìm... Giống nhau chỗ nào chứ???
"Anh biết em đang tìm anh! Nhưng tại sao anh không nói ra?!" Linh Duyệt giận dữ chất vấn Mặc Diễm, cậu còn muốn cào trọc đầu anh, "Anh thấy em tìm người như thế thú vị lắm sao? Anh chỉ đang xem em làm trò hề mà thôi!"
Mặc Diễm cười khổ, "Lúc trước anh từng hỏi em rồi, nhưng em bảo nếu đó là vị hôn phu thì em sẽ hủy hôn."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt vừa nghĩ tới chuyện vợ nhỏ mềm mại, thơm tho không còn nữa mà thay vào đó là một đại yêu tinh thời thượng cổ cao hơn mình nửa cái đầu, cơ thể rắn chắn, và có thể đánh cậu chỉ bằng một đầu ngón tay thì Linh Duyệt lập tức không muốn nghe anh giải thích, "Hủy hôn! Em không muốn cưới nữa!"
Mặc Diễm dỗ ngọt cậu: "Em nói xem, anh có chỗ nào không tốt? Nếu có thì anh sẽ thay đổi, còn chuyện hủy hôn thì không được."
Linh Duyệt, "Vị hôn thê của em xinh đẹp, đáng yêu, dịu dàng, hiền lành, thân thiện, còn anh?"
Mặc diễm thấy khó chịu, "Những điều mà em nói, ông đây không làm được!"
Linh Duyệt tức giận: "Nếu anh không làm được thì chúng ta hủy hôn!"
Mặc Diễm thấy hơi tức cười, "Hồi nãy hai ta còn nói chuyện cô cùng vui vẻ, em cũng động lòng với anh thì tại sao em lại đột nhiên trở mặt?"
Linh Duyệt nói: "Vì anh gạt em!"
Đề tài đó lại quay về khiến Mặc Diễm cũng tức đến đau đầu, anh lặp lại câu kia, "Anh không có gạt em, tại em nói nếu đó là vị hôn phu thì em sẽ hủy hôn nên sao anh dám nói cho em biết được? Anh nghĩ tốt nhất là mình nên gạt em! Vì một khi mà em biết được sẽ trốn mất. Nhưng chẳng phải hồi nãy em cũng có cảm giác với anh sao?"
Linh Duyệt đã bị tin tức này làm choáng ngộp nên cậu hoàn toàn đánh mất lý trí, không còn muốn cảm nhận cái gì nữa, "Mặc kệ, anh gạt em, là anh gạt em!"
Mặc Diễm đỡ trán, em vẫn chưa hiểu à.
"Mặc kệ, em sẽ hủy hôn!" Linh Duyệt đã tức đến hồ đồ, cậu nghĩ đến những gì mà gia đình miêu tả về vị hôn thê rồi sau đó lại nhìn Mặc Diễm. Sự tương phản lớn như vậy khiến cậu chỉ muốn đập đầu vào thường, ngửa mặt lên trời rồi gào khóc phun lửa!
Mặc Diễm không ngờ Linh duyệt sẽ phản ứng gay gắt đến thế nên mặt anh đanh lại, "Hồi nãy anh đã nói rồi, em dám thử hủy hôn không?"
Linh Duyệt bị luồng yêu khí này làm cho giật mình nên cậu đã hơi tỉnh táo lại, "Nhưng, em... Em chê anh! Anh quá cao, quá đẹp trai! Quá lợi hại! Em không đánh lại anh, em thấy không an toàn với cuộc hôn nhân như vậy!"
Lý do từ hôn không phải vì không thích mà con mẹ nó là vì đánh không lại khiến Mặc Diễm cũng chẳng biết nên tức hay nên cười. Anh hỏi một cách bất mãn: "Anh cũng không chê em dù em ngốc đến thế, vậy mà em lại chê anh ư?"
Linh Duyệt sửng sốt: "Anh lại dám chê em?!"
Chim trống là động vật theo chủ nghĩa hoàn hảo, yêu bản thân và đỏm dáng nên Linh duyệt cảm thấy mình rất hoàn hảo.
Mặc Diễm thấy mệt mỏi, ai nói anh là yêu tinh phách lối nhất yêu giới hả? Con tiểu yêu không có bản lĩnh trước mặt anh mới là yêu tinh phách lối nhất đây này.
Linh Duyệt ngổi xổm dưới đất rồi buồn rầu nói: "Dù sao thì tụi mình cũng không thể yêu nhau vì anh không biết đẻ trứng, không mềm mại, và không chíp chíp. Em hơi thích anh nhưng anh khác xa dáng vẻ mà em đã tưởng tưởng nên em không thể chấp nhận được."
Khóe miệng Mặc Diễm giật giật, "Lý do của em...ĐM! Em đẻ trứng được không? Em có mềm mại không? Em chíp chíp mỗi ngày không?"
Linh Duyệt tức giận, "Đương nhiên là không rồi."
Mặc Diễm vẫn thấy tức cười, "Em cũng không có thì sao lại chê anh? Em đã đá bay một con chồn tinh có tu vi ấy trăm năm, em còn chặt gạch bằng một tay, em cũng tàn bạo mà!"
"Em..." Linh Duyệt á khẩu, cậu hơi bối rối một chút rồi giận dữ hét lên: "Dù sao thì em vẫn thấy tổn thương! Em chịu không nổi! Sự tương phản quá lớn!"
Mặc Diễm bắt lấy trọng điểm, "Vậy nên em tức giận không phải vì không thể chấp nhận tình cảm của anh mà là do sự tương phản quá lớn khiến em cảm thấy mình bị lừa ư?"
Linh Duyêt nghĩ ngợi, "Có khác gì nhau sao?"
Mặc Diễm mỉm cười, "Khác biệt lớn luôn đấy."
"Cái rắm ấy! Dù sao thì bây giờ em đang rất tức giận! Cực kỳ tức giận!" Linh Duyệt bật dậy rồi dùng tay mình miêu tả sự bùng nổ trên đầu, "Bây giờ em đang tức đến sắp bốc hỏa, anh! Đồ lừa gạt!"puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm cũng thấy oan ức, "Rốt cuộc là ai đã miêu tả hình tượng vị hôn thê đó cho em trước khi xuống núi vậy? Tại sao giờ em lại trách anh?"
Linh Duyệt chống nhạnh chỉ vào Mặc Diễm, "Mẹ em miêu tả đó thì sao?"
Sau khi Linh Duyệt nói xong, cậu đột nhiên khựng lại, đúng rồi, mẹ cậu nói cho cậu biết thì tại sao cậu phải nổi nóng với Mặc Diễm?
Sự kiêu căng của Linh Duyệt lập tức giảm hơn phân nửa nhưng cậu vẫn còn hơi tức tối: "Nhưng trong lòng em rất khó chịu, anh không đẻ trứng được thì về sau chúng ta không thể có con."
Mặc Diễm nhướng mày, hỏi ngược lại: "Em có thể đẻ không? Nếu em đẻ được thì anh không ngại phối hợp với em mỗi ngày đâu."
Linh Duyệt lập tức ngây người. Sau đó cậu bỏ qua câu nói của anh rồi tiếp tục gây gổ, "Anh không thể ấp trứng."
Mặc Diễm bật cười, "Không đẻ được trứng thì nói gì đến ấp nó?"
Linh Duyệt kéo quần áo của mình, "Em có lông, còn anh có không?"
Mặc Diễm gật đầu, "Trên bụng anh có lông, em muốn xem à? Đi vào nhà, anh sẽ cởi đồ ra cho em nhìn thật kỹ."
Linh Duyệt nghe hiểu lời nói trắng trợn như vậy nên mặt cậu lập tức đỏ bừng, "Em, em, em, em không muốn nhìn! Vì dù sao anh cũng không có rực rỡ bằng em!"
Mặc Diễm ôm tay, "Đúng, anh không rực rỡ bằng em nên sau này, em phụ trách việc làm đẹp, còn anh phụ trách việc đẹp trai trong gia đình chúng ta."
Linh Duyệt: "..."puddingvixoai.wordpress.com
Cậu cạn lời rồi.
Mặc Diễm khều Linh Duyệt, "Em yêu cầu nhiều như thế, còn soi mói nhiều điểm xấu của anh như thế thì em có đẻ trứng được không? Em có kiếm tiền nhiều như anh không? Em có cao như anh không? Em có đánh nhau giỏi như anh không? Địa vị của em trong yêu giới có cao như anh không? Em có nổi tiếng như anh không?"
Linh Duyệt: "..."
Cậu tiếp tục cạn lời.
Mặc Diễm thả tay xuống, "không có, vậy tại sao em còn chê anh?"
Linh Duyệt cảm thấy mình hít thở không thông vì tâm trạng cậu cực kỳ khó chịu.
Mặc Diễm lại giáng thêm một đòn cực mạnh: "Em chưa đạt được truyền thừa thì anh cũng đâu có chê em."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt ôm ngực rồi đáp trả lại một cách yếu ớt: "Hôm nay em sẽ đạt được truyền thừa!"
Mặc Diễm: "Ồ."
Linh Duyệt bị thái độ đó của Mặc Diễm kích động muốn đánh nhau với anh. Nhưng tiếc là cậu khôgn đánh lại anh nên chuyện này càng khiến Linh Duyệt thấy khó chịu. Ngàn năm sau, nếu Mặc Diễm muốn bạo hành gia đình với cậu thì anh chỉ cần một đầu ngón tay thôi cậu cũng không thể phản kháng. Linh Duyệt nói một cách ỉu xìu: "Em bị tổn thương rồi, dù có ăn 800 cân tôm tích cũng không thể bù đắp lại được!"
Mặc Diễm nói: "Vậy thì 8000 cân, em ăn không? Bây giờ anh sẽ đi mua ngay cho em."
Linh Duyệt: "..."
Có tiền ghê ghớm thật! Đúng rồi, vợ cậu đâu cần cậu nuôi mà còn có thể nuôi lại cậu, đây cũng là một sự tương phản lớn! Linh Duyệt muốn khóc.
Linh Duyệt tủi thân ngồm xổm đạp đất, cậu tìm người ta lâu như vậy, phải chịu nhiều cay đắng như vậy, còn ăn chùa của nhiều người vậy mà Mặc Diễm lại ở sát vách nhà mình! Nhưng anh đã gạt cậu! Nếu cậu sớm biết mình bị lừa thì cậu còn xuống núi tìm cái lông ấy! Chỉ tội nghiệp cho cậu trước đây cố gắng tiếp cận nhóm nhạc nữ đến mức suýt chút nữa dính vào rắc rối!
"Anh khiến nó bất động bằng cách nào vậy?" Linh Duyệt giơ ngón áp út của mình lên rồi buồn bực hỏi Mặc Diễm. Anh bình tĩnh nói cho cậu biết: "Phong ấn."
Linh Duyệt lại một lần nữa cảm nhận được sự chênh lệch về sức mạnh của hai người. Cậu thấy tủi thân vì không biết cuộc sống sau này của mình sẽ ra sao.
Mặc Diễm đứng bên cạnh thấy vẻ mặt tủi thân của cậu thì anh không biết mình nên vui vẻ hay không.puddingvixoai.wordpress.com
Vẻ mặt của em ấy đáng yêu quá.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng còi xe của đội ngũ chương trình 《 Mãi Mãi Yêu Người 》đến đón bọn họ vì hôm nay Mặc Diễm đi làm với Linh Duyệt. Trước đó, Ngô Cẩm Vinh đã sắp xếp xong xuôi mọi thứ cho anh nên Mặc Diễm chỉ cần đến công ty học với cậu.
Linh Duyệt nghe thấy tiếng tin tin bèn trợn to hai mắt, trông cực kỳ hung dữ, "Tin tin cái lông chim ấy! Em không quay chương trình này nữa!"
Mặc Diễm thấy nghi hoặc bèn hỏi cậu: "Cục cưng, em có tiền không?"
"Không có!"
"Không có tiền mà em dám không quay, em trả nổi tiền vi phạm hợp đồng sao?"
Linh Duyệt: "..."
Đào mộ tổ tiên nhà anh!
Nhân viên gõ cửa nhà Linh Duyệt nhưng lại phát hiện cậu bước ra từ nhà Mặc Diễm với vẻ mặt cực kỳ khó chịu. Mọi người đều biết chyện gì đã xảy ra trên mạng, nhân viên cũng không thể nói rõ là mình nên thông cảm hay nên lên án, cô đành vờ như không biết gì, "Duyệt Duyệt, chúng ta quay được chưa?"
"Không được." Linh Duyệt vẫn đang đắm chìm trong cảm giác ngạc nhiên và kinh hoàng sau khi tìm được vợ mình.
Mặc Diễm đứng sau lưng chọt vào eo cậu, nhắc nhở: "Tiền vi phạm hợp đồng."
Linh Duyệt bực bội vỗ vào tay anh, "Em biết! Không cần anh nhắc nhở! Hôm nay em không muốn thấy anh vì anh cao hơn em, vạm vỡ hơn em, đánh nhau giỏi hơn em! Còn có tiền hơn em!"
Mặc Diễm ôm tay, gật đầu và xem như Linh Duyệt đang khen ngợi mình.
Nhâ viên thấy hơi bối rối, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra giữa hai người? Hai người cãi nhau, không giống, vậy đang tán tỉnh nhau à? Lúc này, hai người họ còn không quan tâm đến cư dân mạng ư? Fans đã tuột xuống như tuyết lỡ mà hai người còn có tâm trạng để làm chuyện này sao?
Linh Duyệt lên xe, Mặc Diễm cũng lên theo, nhưng cậu thấy anh là lại khó chịu bèn đẩy anh ra ngoài: "Anh ngồi chiếc đằng sau đi."
Mặc Diễm hỏi một cách tủi thân: "Em không muốn anh nữa sao? Em là con phượng hoàng rác rưởi."
Linh Duyệt ôm ngực, cậu cảm thấy ở đây đau âm ỉ, cậu không phải phượng hoàng rác rưởi, không phải!puddingvixoai.wordpress.com
Xe chưa đi được bao xa thì Mặc Diễm nhìn thấy ven đường có một tiệm bán đồ ăn sáng nên anh hỏi Linh Duyệt: "Em ăn sáng chưa? Anh đi mua cho em."
Linh Duyệt bực mình: "Bây giờ em còn tâm trạng đâu mà ăn sáng?"
Vợ mình đã chuyển đổi giới tính, từ chim non nép vào ngực cậu chíp chíp biến thành một người cao hơn cậu nửa cái đầu, ăn sáng ư? Ăn con khỉ!
Mặc Diễm thấy cậu như vậy bèn cho xe tấp vào lề đường, đi mua bữa sáng cho Linh Duyệt. Sau khi lên xe, anh để hộp đồ ăn vào tay cậu, "Em ăn đi."
Linh Duyệt không có tâm trạng để ăn bèn lắc đầu một cái rồi âm thầm biểu tình trong lòng, không thèm ăn đồ của tên lừa gạt.
Mặc Diễm đưa ống hút của hộp sữa bò lên môi Linh Duyệt, anh dịu dàng nói: "Em cáu kỉnh với anh thì cũng không thể bỏ bữa. Nếu em còn từ chối nữa thì anh sẽ hôn em