Dù lửa giận trong lòng anh lớn bao nhiêu thì vẫn có thể bị Linh Duyệt làm cho tức đến bật cười. Mặc Diễm hỏi ngược lại: "Bạo lực gia đình ư? Em không hủy hôn mới gọi là bạo lực gia đình, lời hủy hôn..."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt đỏ mặt, nổi điên: "Ai nói hủy hôn hả? Em có nói sao? Em nói hủy hôn hồi nào?"
Sau khi Linh Duyệt hiểu rõ tâm ý của mình, cậu càng không chấp nhận sự thật đó nên khi cậu nói ra câu ấy thì lòng Linh Duyệt thấy rất thoải mái, thậm chí còn thoải mái hơn hồi nãy và buổi sáng. Ngô Cẩm Vinh nói đúng, trong lòng cậu khó chịu như vậy vì cậu không hiểu rõ mình yêu Mặc Diễm nhiều bao nhiêu. Nếu không, cậu cần gì phải làm loạn, cậu chỉ cần ngoảnh mặt đi là xong hết mọi chuyện.
Đôi mắt Mặc Diễm sáng lên, "Nhóc con, hồi sáng em..."
"Hồi sáng thì sao? Em có nói gì à?" Linh Duyệt đẩy ra anh ngoài, "Anh không được vào đây! Em còn chưa tính sổ với anh chuyện anh gạt em đấy!"
"Không phải anh muốn gạt em! Anh gạt em vì em nói nếu đó là đàn ông thì em sẽ hủy hôn!" Mặc Diễm đã giải thích chuyện này hai lần. Anh cho rằng cánh cửa đang chắn đường mình nên Mặc Diễm kéo cánh cửa chống trộm và khung cửa xuống rồi vui vẻ ôm lấy Linh Duyệt, "Nhóc con à!"
"Cánh cửa!" Linh Duyệt thấy hơi nhức đầu, đây là cửa chống trộm đó! Nhưng Mặc Diễm chỉ kéo nhẹ một cái là toàn bộ cánh cửa đều rớt xuống. Cậu biết nên giải thích chuyện phi lý này như thế nào với anh Vinh đây?!
Mặc Diễm hoàn toàn không quan tâm đến cánh cửa, anh chỉ ôm eo Linh Duyệt vào lòng rồi hôn lên mặt cậu một cái. Anh vui vẻ hỏi: "Em sẽ không hủy hôn và bỏ đi đúng không?"
"Chuyện đó không quan trọng, anh nhìn cánh cửa này xem!"
"Cánh cửa bị làm sao?" Ngô Cẩm Vinh cầm đĩa bước ra ngoài nhà bếp thì thấy hai người đang ôm nhau trước cửa. Trong tay Mặc Diễm còn đang cầm cánh cửa chống trộm mà anh đã mua với giá mấy ngàn đồng bạc. Ngô Cẩm Vinh ngạc nhiên chết đứng, đây là chuyện mà sức người có thể làm ra sao?puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt vội vã giải thích, "Anh Vinh, khung cửa của anh bị lỏng lẻo rồi! Cực kỳ lỏng lẻo luôn đấy! Tụi em từng luyện võ nên rất mạnh mẽ, anh ấy mới kéo nó một cái, em đẩy nó một cái thì tự nhiên cánh cửa rớt xuống! Anh tin em đi!"
Ngô Cẩm Vinh vô cùng kinh ngạc: "Cửa của anh... Tuần trước anh mới đổi nó mà."
Linh Duyệt: "...Chuyện này vẫn có thể xảy ra vì có khi trong lúc đang đổi thì thợ đã không vặn ốc thật chắc."
Mặc Diễm vỗ vào khung cửa, "Sao thế?"
Ngô Cẩm Vinh: "..."
Nếu hồi nãy Linh Duyệt không giải thích thì anh thực sự cho rằng mình bị hoa mắt.
Linh Duyệt đỡ trán, hai người phối hợp không hề ăn ý chút nào.
Mặc Diễm vờ như không có gì xảy ra, anh hỏi Linh Duyệt: "Khi nãy em kéo anh vào danh sách đen!"puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt đành giải thích: "Tại anh liên tục nhắn tin cho em khiến em bị phân tâm không thể suy nghĩ được nên em mới kéo anh vào danh sách đen. Chẳng phải em đã bảo khi nào về thì em sẽ nói chuyện với anh sao?"
Mặc Diễm sa sầm mặt, "Bây giờ em thêm số anh vào danh bạ đi."
Linh Duyệt hít sâu một hơi, "Anh thả em ra trước đi!"
"Thêm số anh vào danh bạ trước!"
"Anh ôm em chặt như vậy thì sao em lấy điện thoại ra được?"
Hai người đứng ngay cửa anh một câu, em một câu khiến khóe miệng Ngô Cẩm Vinh giật giật, "Cửa của tôi..."
Hai người đều bày ra vẻ mặt vô tội cùng một lúc rồi đồng thanh hỏi: "Cửa bị sao?"
Ngô Cẩm Vinh: "..."
Sau một hồi im lặng, Ngô Cẩm Vinh mới bình tĩnh lại, anh dùng ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ, "Hai người có cần phải đứng suốt ở ngoài cửa không?"
Linh Duyệt lui về sau một bước, cậu xấu hổ nói: "Hai tụi em ở đây quá ồn ào, hay là tụi em đi về không phiền anh nấu cơm nữa."
Ngô Cẩm Vinh lạnh lùng, "Anh đã nấu xong hết rồi, cậu về sớm làm gì? Hai người vào dùng bữa đi."puddingvixoai.wordpress.com
Linh Duyệt lại bị la nên cậu thấy hơi buồn vì hôm nay cậu đã bị anh Vinh la đến ba lần.
Cậu nhìn Mặc Diễm, "Nếu anh không ăn nói bậy bạ thì em sẽ cho anh vào dùng bữa."
Mặc Diễm thấy Linh Duyệt chặn ở cửa như thể cậu đang nói nghiêm túc nên anh ôm lấy vai cậu, đẩy nhẹ một cái và lách vào trong.
Linh Duyệt lại một lần nữa cảm nhận được sự chênh lệch về sức mạnh giữa hai người khiến cậu chỉ muốn trợn mắt. Người khác bảo môn đăng hộ đối nhưng hai người lại khác nhau nhiều như vậy. Có lẽ khi ông trời quyết định cuộc hôn nhân này thì ông đã uống say, sinh ra nhức đầu nên mới ngu ngốc ghép hai người với nhau.
Sau khi hai người dùng bữa ở nhà Ngô Cẩm Vinh, Linh Duyệt đã bị Mặc Diễm mang đi mất. Ngô Cẩm Vinh đứng bên ngoài nhìn cánh cửa thật lâu để chắc chắn là mình không bị hoa mắt là cánh cửa này thật sự bị Mặc Diễm kéo ra. Tâm trạng của Ngô Cẩm Vinh càng gợn sóng hơn khi anh phát hiện ra loại thuốc trông giống như hạt đậu mà Linh Duyệt cho mình vô cùng kì diệu. Nó có thể khiến Văn Trình Mân luôn có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.
Ngô Cẩm Vinh tự hỏi rốt cuộc gia đình hai người làm nghề gì ở quê mà lại bí ẩn như vậy. Anh càng nghĩ đến chuyện này càng thấy bất bình thường.
Trên đường đi, Linh Duyệt luôn lo lắng quay đầu lại nhìn, "Anh Vinh thông minh như vậy nên chắc chắn sẽ nghĩ nhiều sau khi thấy anh kéo cả khung cửa ra."
Mặc Diễm chẳng buồn để ý đến chuyện đó: "Anh làm vậy để anh ta biết chúng ta khác với người bình thường và để sau này anh ta sẽ thấy quen mỗi khi em làm ra chuyện bất bình thường."
Linh Duyệt: "Nếu em bay trước mặt anh ấy thì..."
"Cục cưng, em tỉnh táo lại đi." Mặc Diễm mỉm cười nựng cằm Linh Duyệt rồi lay cằm cậu, "Dù quan hệ giữa hai người có thân cấp mấy thì em cũng không thể nói cho cậu ta biết em không phải là người."
Linh Duyệt lấy hai tay che cằm và miệng mình lại, cậu cảm giác nếu mình chậm một chút nữa thì Mặc Diễm sẽ hôn cậu. Một người vợ luôn có thể đùa giỡn lưu manh bất cứ lúc nào khiến Linh Duyệt hơi do dự, rốt cuộc mình có thể chịu được người vợ này không? Không thể hủy hôn sao? Cậu sẽ không bị hiếp trong tay vợ mình chứ?
Mặc Diễm bật cười vì cách Linh Duyệt phòng bị mình, "Nếu anh thật sự làm em thì em cho rằng mình có thể phòng bị ư?"
Linh Duyệt trợn mắt, "Anh còn muốn gì nữa? Anh phải biết thân phận của mình chứ!"
Mặc Diễm nhíu mày, ung dung chọc tức cậu: "Thân phận của anh là gì?"
"Anh là vợ em nên anh không thể động tay động chân với em. Liệu anh có thể dè dặt một chút không?" Linh Duyệt lùi về sau một bước vì nụ cười mỉm của Mặc Diễm khiến cậu thấy lạnh sống lưng.
Mặc Diễm nhịn cười,"Có phải sự nhận thức của em có hơi...Ừm. Thôi được rồi, chuyện này hãy nói sau đi." Mặc Diễm tạm thời kìm nén suy nghĩ muốn sửa sai Linh Duyệt, anh sợ sẽ dọa cậu chạy mất.puddingvixoai.wordpress.com
"Em nói cho anh biết!" Linh Duyệt nghiêm túc cảnh cáo: "Tuy em đã chấp nhận hôn ước và cũng hơi thích anh, nhưng điều đó không có nghĩa là bây giờ em sẽ kết hôn với anh. Chuyện anh gạt em vẫn còn chưa tính nên em không thể nuông chiều anh được. Bằng không, về sau anh sẽ càng lấn lướt hơn."
Mặc Diễm thấy mệt mỏi, "Anh không có gạt em! Anh đã giải thích chuyện này ba lần rồi đấy!"
Linh Duyệt bịt tai lại, "Em không nghe đâu."
Mặc Diễm bóp trán, nhóc con này còn không biết phải trái hơn cả anh nữa. Mặc Diễm nhận thua, "Chúng ta đổi chủ đề đi. Anh từng bảo đợi khi nào em có hơn 3000 vạn fans thì anh sẽ dạy em cách tu luyện. Hiện giờ em đã có hơn 3500 vạn fans nên tối nay em đừng đi ngủ mà hãy đợi anh."
"Ê ê ê! Anh đừng kéo em!" Dù Linh Duyệt vùng vẫy ra sao thì Mặc Diễm vẫn xách cậu lên rồi ôm cậu bay một mạch về nhà.
Linh Duyệt thở dài, "Sau này anh thật sự sẽ không bạo hành gia đình chứ? Hay là tụi mình hủy hôn đi."
Mặc Diễm đặt cậu lên giường, "Em thử nói thêm chữ hủy hôn xem?"
Linh Duyệt sợ đến xù hết lông lên, "...Có phải anh muốn bạo hành em không?"
Mặc Diễm: "..."puddingvixoai.wordpress.com
EQ của Linh Duyệt thật sự hết thuốc chữa rồi.
Mặc Diễm hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, "Em phải ngồi yên và không được nói chuyện."
Linh Duyệt vội vã ngồi yên. Cậu khóc không ra nước mắt vì cô vợ mềm mại của mình bỗng trở thành người hung dữ như vậy, hay là cậu hủy hôn đi!
Mặc Diễm chỉ vào áo Linh Duyệt, "Cởi ra."
"Ơ?" Linh Duyệt khiếp sợ, "Tại sao?"
Mặc Diễm nhẫn nại: "Anh nói cho em biết, sau khi hấp thụ linh khí xong thì phải giấu huyệt đạo đi. Trong đời anh chưa từng kiên nhẫn đến như thế."
Linh Duyệt thấy hơi mất tự nhiên. "Em bắt buộc phải cởi áo sao?"
Mẵ Diễm vừa giữ cậu vừa xé rách áo cậu nên đã làm vỡ vài khuy áo, "Bây giờ anh còn chưa cho em thực hiện nghĩa vụ làm chồng thì em sợ gì chứ?"
Linh Duyệt tức tối nhấc chân lên đạp anh, "Bộ đồ này của em là được đặt may! Mắc lắm đấy! Em cắn chết anh!"puddingvixoai.wordpress.com
"Anh sẽ cho em mười món đồ trong nhà nên em ngoan ngoãn ngồi yên, bình tĩnh và tập trung tư tưởng!" Mặc Diễm nhìn bộ dáng hiện tại của Linh Duyệt rồi anh làm mẫu trước, tiểu yêu này đang thử thách khả năng chịu đựng của anh đây mà.
Linh Duyệt lạnh lùng ngồi thiền. Nhờ Mặc Diễm dẫn linh khí vào người nên Linh Duyệt thật sự cảm nhận được có rất nhiều loại linh khí khác với khí của trời và đất. Sau khi hấp thụ hết từng chút một, Linh Duyệt nén chúng thành một quả cầu rồi giấu trong những huyệt đạo của cơ thể. Bằng cách này, về sau cậu sẽ hấp thụ linh khí nhanh hơn và chúng cũng có thể tự mình giấu sâu vào trong cơ thể hơn.
Khi đang hấp thụ linh khí, cơ thể Linh Duyệt bị nhuộm bởi một ngọn lửa. Sau đó, hình dáng con người dần dần mờ đi và thay vào đó là nguyên thân phượng hoàng lúc đầu. Mặc Diễm ngồi bên cạnh quan sát Linh Duyệt. Khi thấy sự biến hóa của cậu, anh lấy làm ngạc nhiên, thiên bẩm của tiểu yêu kỳ lạ đến mức có thể đạt được truyền thừa nhanh vậy sao?
Thật đáng tiếc, khi anh vừa mới nghĩ đến chuyện này thì Linh Duyệt đã bị vỡ mộng chỉ trong một giây. Ngọn lửa của cậu chợt bùng lên một cái. Sau đó, trên giường bỗng dưng xuất hiện một con chim non bảy màu chỉ to bằng bàn tay, trên đuôi nó có hai cọng lông, còn lông tơ trên người thì mượt mà và đáng yêu đến mức Mặc Diễm ngừng hô hấp.
Linh Duyệt nhìn cánh của mình rồi gào khóc một cách giận dữ, "Hồi nãy, thiếu chút nữa là em đã vượt qua được rào cản rồi! Em đã nắm bắt được cảm giác đó! Nhưng chỉ còn chút xíu nữa thôi! Aaaaa đáng tiếc quá đi mất! Chỉ tại em quá gấp gáp! Tức chết em! Nó chíp!"
Một giây kế tiếp, Linh Duyệt được Mặc Diễm nâng niu trong lòng bàn tay. Cuối cùng, anh chịu hết nổi bèn hôn lên cái bụng nhỏ đầy lông của cậu, "Cục cưng à, em không cần nhận truyền thừa đâu. Anh thấy em như thế này rất đẹp. Mẹ nó, em đáng yêu quá đi mất!"
Linh Duyệt bi phẫn giấu đầu dưới đôi cánh của mình, cậu không muốn lăn lộn ở thế giới con người nữa, cậu muốn nề núi Côn Lôn, cậu muốn hủy hôn!!
----------------------
Ngày hôm sau, Linh Duyệt đến gặp Ngô Cẩm Vinh với bộ đồ rách và vài khuy áo, "Anh Vinh,