Linh Duyệt nhanh chóng tìm thấy Mặc Diễm. Sau khi lên xe, Mặc Diễm bế con rồng màu trắng lên rồi đưa cho cậu với vẻ mặt thâm trầm, "Đây là em trai em đúng không?"
Linh Duyệt vội vã ôm lấy em trai mình, cậu hỏi: "Tại sao đứa nhỏ này lại ngất xỉu vậy anh? Còn cơ thể nó sao lại biến nhỏ đến thế? Chuyện gì đã xảy ra khi hai người gặp nhau?"
Mặc Diễm thở dài, "Dường như em trai em không thích anh."
"Hửm?" Linh Duyệt thấy nghi hoặc, cậu ngẩng đầu lên nhìn Mặc Diễm, "Vậy mà cũng có tiểu yêu không thích anh, chẳng phải anh là người có thể tán đổ cả người lẫn yêu sao?"
Mặc Diễm nói một cách mất mát: "Ngay khi đến đây, nó đã muốn đánh anh."
Linh Duyệt kinh ngạc, "Sao có chuyện đó được? Bình thường,em ấy rất ngoan."
"Em không tin anh ư?" Lời Mặc Diễm nói ra nghe hơi