Nửa khắc sau, Giang Nhất Ninh mở mắt ra, khó trách sư phụ lại nói hắn có thể tu luyện 《 Thanh Vân Vạn Kiếm Cương 》trước!Đơn giản mà nói, ngưng tụ kiếm cương, cần linh vận.Trong khi ấy, hắn đã cắn nuốt sơn trúc, vừa vặn cũng sở hữu một luồng linh vận...!Bằng không, phải đạt tới đệ ngũ cảnh, cũng là Thần Ý cảnh, tụ được linh vận của bản thân, mới có thể tu luyện.《 Thanh Vân Vạn Kiếm Cương 》 chia làm bốn tầng cảnh giới.Tầng thứ nhất: ngưng tụ kiếm cương, coi là nhập môn!Tầng thứ hai: bách kiếm cương!Tầng thứ ba: thiên kiếm cương!Tầng thứ tư: vạn kiếm cương!Cuối cùng lại có một câu: vạn kiếm xuất, thiên địa động!Dựa vào ngoại vật tu luyện, một luồng linh vận, có thể ngưng tụ mười đạo kiếm cương!Dựa vào bản thân, Thần Ý cảnh, linh vận bản thân càng mạnh, ngưng tụ được càng nhiều kiếm cương!Giang Nhất Ninh cười khổ, nếu hắn chỉ thuần túy dựa vào linh vận sản sinh nhờ cắn nuốt trân bảo, thì muốn luyện đến cảnh giới vạn kiếm đều xuất hiện, chẳng phải muốn cắn nuốt ngàn trân bảo...Khó trách sư tôn nói, nếu hắn làm được vạn đạo kiếm cương đều hiện, cũng đủ khả năng mở ra một phong!Bởi vì dù là một tên phế vật nhưng được cắn nuốt nhiều trân bảo như vậy, thực lực bản thân cũng không kém nổi...Sau khi Giang Nhất Ninh có pháp quyết trong tay, chuyện tiếp theo cần phải dựa vào hắn cố gắng ngưng tụ kiếm cương...Ba ngày sau.Giang Nhất Ninh đứng ở tiểu viện, toàn thân có mười đạo kiếm cương màu da cam tựa như mười phi kiếm chân thật lượn vòng quanh quẩn!Mười đạo kiếm cương đã thành!Giang Nhất Ninh không ngừng chỉ huy kiếm cương, kiếm cương bay khắp nơi, nhẹ nhàng tựa như điều khiển cánh tay của mình…Nói đến mới thấy thứ này thật thần kỳ.Kiếm cương do chân khí ngưng tụ mà thành, sau khi kiếm cương bị kích phát dù nó tiêu tán rồi vẫn có thể một lần nữa dùng chân khí ngưng tụ lại.Rõ ràng đều đề cập tới chân khí, vậy trong chuyện này có liên quan gì tới linh vận?Giang Nhất Ninh không rõ nguyên lý, nhưng vẫn không miệt mài theo đuổi.Kiếm cương đã thành, kế tiếp phải thử 《 Ngự Kiếm Thuật 》 xem!Hắn bước ra một bước, đứng ở phía trên một luồng kiếm cương!Trong mắt hơi hiện lên nét hưng phấn…《 Ngự Kiếm Thuật 》, đi!Sưu ——Kiếm cương dưới chân Giang Nhất Ninh bắn nhanh đi!Hắn chỉ hơi ngả nghiêng một cái, trong nháy mắt đã bị kéo lộn ngược ra đằng sau, đầu dưới chân trên, ngã lên mặt đất!Giang Nhất Ninh vội vàng đứng dậy, vỗ vỗ tro bụi trên áo…Đúng lúc ấy, từ trog nhà gỗ truyền ra giọng nói đầy khinh thường của Phượng Ngọc Thấm: "Ngươi muốn đần độn chết ta sao? Vận khí vào chân, ổn định thân thể!"Giang Nhất Ninh cười gượng hai tiếng, lại triệu ra một luồng kiếm cương khác, tiếp tục bước lên trên!Lần này, hắn làm theo lời sư phụ nói, chuẩn bị chu đáo mọi chuyện...Ngự Kiếm Thuật lại lên nào!Sưu ——"Ai ~ ai ~ ai..."Chỉ thấy một bóng người không trung, xiêu xiêu vẹo vẹo, y như đang làm xiếc đi trên dây, hai tay khua khoắng lung tung...…Nhoáng lên một