Phượng Ngọc Thấm hừ lạnh một tiếng, nhưng không nói thêm gì nữa.Ngô lão sờ sờ chòm râu, lộ ra nụ cười mỉm, tiểu tử ngươi không tồi, rất có giác ngộ!Giang Nhất Ninh thấy hai người đều đang nhìn mình, sắc mặt có vẻ càng thêm chân thành: "Ta giảm giá một chút đi, nếu không ...!Hai vạn?""Hử?" ×2Hai âm thanh đầy nghi vấn lập tức vang lên, nhưng vẻ mặt hai người nói lại cực kỳ khác!Ánh mắt Phượng Ngọc Thấm thì sáng ngời!Nhưng nụ cười của Ngô lão đã cứng ngắc trên mặt.Cái từ giảm giá này… sao lại tối nghĩa khó hiểu vậy ta?"Tiểu tử...!Ta chưa nghe rõ, ngươi lặp lại lần nữa coi!"Giang Nhất Ninh: "Hai ngàn vạn, quả thật sư tôn ta đòi nhiều hơn nhưng linh điền không được cái giá này! Cho nên ý của ta là hai vạn ổn rồi!"Phượng Ngọc Thấm vội vàng phụ họa: "Đúng hai vạn, coi như Thanh Trúc Phong của ta cũng tận tâm một chút!""Đúng vậy, sư tôn, quả thật hai ngàn vạn quá đáng lắm..."Ngô lão nhìn thấy hai sư đồ này, há miệng thở dốc...Lão đang cố gắng không để tiếng mắng chửi người phá miệng mà chui ra!Cuối cùng, Ngô lão chỉ dám khinh thường nhìn Giang Nhất Ninh: "Ha hả, tiểu tử, ngươi coi lão phu là tiểu oa nhi ba tuổi?""Hử?" Giang Nhất Ninh khó hiểu nói: "Ngô lão, người rất rõ trong 20 năm này ta đã bán bao nhiêu gốc Thiên Hạt Thảo trăm năm.
Tiếp sau, không nói tới các loại linh dược như Hỏa Linh Chi, chờ sau khi ta Trúc Cơ, tích cóp thêm một chút linh thạch, sẽ bắt đầu ươm trồng Bích Hà Tam Hoa...!Tính toán bảo thủ một chút, nói trong vòng 10 năm đạt được con số 2 vạn linh thạch, cũng không quá đáng.
Lại nói, nếu hôm nay không mua bán được thì giữ lại, dù sao tùy tiện trồng trọt một chút cũng không lãng phí tinh lực, không chậm trễ chuyện cần làm!""Còn nữa, với Đan đường, thời gian lấy lại vốn liếng từ linh dược thành đan ít nhất cũng ngắn lại gấp đôi so với một mình ta!"Ngô lão nghe hắn giải thích rất nhanh, chân mày tiếp tục nhíu lại."Tiểu tử, ta thừa nhận là ngươi nói rất đúng, nhưng chuyện đó lại được thành lập dựa trên tình huống tỷ lệ những loại linh thảo khác đạt được trăm năm cũng cao như Thiên Hạt Thảo! Ngươi có thể cam đoan chuyện đó hay không?"Giang Nhất Ninh lắc đầu: "Không thể! Với lại Ngô lão à, nếu có thể cam đoan, ta còn bán với cái giá ấy ư?"Ngô lão hiểu được, đúng là loại đạo lý này.Bởi vậy lão do dự một chút, lại nhìn nhìn thùng gỗ bên người Giang Nhất Ninh, rốt cuộc mở miệng báo giá: "5000 linh thạch!"Giang Nhất Ninh: "19000!""5500!""18500!""6500, không thể cao hơn được!""17500, không thể thấp hơn nữa!""7500, là cao nhất, dù sao Luyện Đan phong ta cũng không thiếu linh điền!""16500, là thấp nhất, dù sao ta cũng vất vả tưới 20 năm!"…Cuối cùng, giá thành giao là 1 vạn linh thạch!Giao hàng xong.Ngô