- Không muốn lên thuyền? Bên trên thuyền gì?
Chu Văn nghi ngờ hỏi, nhưng trong lòng mơ hồ có chút ý nghĩ.
- Ta không biết hắn nói đến thuyền gì, tin tức hắn truyền tới chỉ có một câu như vậy. Có điều ngoại trừ câu nói này bên ngoài, hắn còn truyền một trang giấy trong quyển nhật ký, tự tay vẽ cho ta, giữa hai bên hắn có liên quan.
Phất La Đức ra hiệu Lan Thi bên cạnh, lấy một trang giấy đưa Chu Văn.
Chu Văn tiếp nhận trang giấy nhìn một chút, phát hiện đó quả nhiên là một trang giấy hết sức bình thường, mà trên mặt giấy, vẻ phác thảo thủ công một tấm sơ đồ, đó là một mỏ neo thuyền, trên mỏ neo thuyền có hình ảnh một nữ nhân.
- Cái này…
Chu Văn thấy bức tranh này, lập tức cảm giác trong lúc mơ hồ bắt lấy cái gì, nhưng không cách nào liên hệ với nhau, loại cảm giác này vô cùng khó chịu.
Thời điểm vừa rồi Phất La Đức nói đến thuyền, Chu Văn mơ hồ cảm thấy cái này khả năng liên quan đến đồ án mỏ neo thuyền và nữ nhân kia, hiện tại cuối cùng xác định, cái này không ngoài dự đoán của hắn.
Có lẽ lão hiệu trưởng mất tích, hẳn liên hệ gì đó tới đồ án này.
- Không muốn lên thuyền. . . Chẳng lẽ nói. . . Thật sự có một chiếc thuyền như vậy… Lão hiệu trưởng mất tích như vậy, có phải bước lên chiếc thuyền kia…
Trong đầu Chu Văn lóe lên hàn loạt suy nghĩ.
Phất La Đức tiếp tục nói:
- Sau này, thời điểm ta còn muốn liên hệ giáo sư Âu Dương Đình, mạng lưới tin tức bên kia lại xảy ra vấn đề, chưa đợi ta bố trí nhân thủ lần nữa đi vào, tiểu đội nghiên cứu đã xảy ra chuyện.
- Nếu chẳng qua trong nghiên cứu xảy ra chuyện thì cũng thôi đi, nhưng qua điều tra của tă, lại không phải vậy, một ngày trước khi giáo sư Âu Dương Đình mất tích, đã từng có một nhóm đồ vật được đưa ra ngoài, nhưng những vật kia lại mất tích thần bí, làm sao cũng không tìm được hướng điều tra. Nếu không phải trước đó ta lưu lại nhân thủ nằm vùng, thậm chí không biết có một nhóm đồ vật như vậy.
Phất La Đức nói.
- Đó là vật gì?
Lan Thi cũng bị chuyện xưa này hấp dẫn, nhịn không được hỏi.
- Không biết, bởi người ta cài cắm vào, chỉ phụ trách công tác tiếp tế vật tư, không cách nào tiến vào hạch tâm đoàn nghiên cứu, mà đoạn thời gian kia, mạng lưới tin tức của ta bị phá hư nghiêm trọng, chỉ còn một mình hắn sống sót, mãi sau mấy ngày khi xảy ra chuyện, mới liên hệ được với hắn.
Phất La Đức lạnh giọng nói:
- Lúc đó về sau, , ta cẩn thận nghiên cứu qua đồ án này và sự tình tiểu đội nghiên cứu Trác Lộc, phát hiện rõ ràng có người tận lực xóa bỏ đi chỗ có manh mối, căn bản không điều tra được gì, có điều tại vào chỗ lại phát hiện ra đồ án kia, đồng thời điều tra ra được một ít thứ.
Chu Văn cùng Lan Thi đều nhìn Phất La Đức, bọn hắn đều muốn biết, rốt cuộc đồ án mỏ neo thuyền kia đại biểu cho cái gì?
Chu Văn nghiên cứu lâu như vậy, cũng làm rõ, rốt cuộc đồ án mỏ neo thuyền đại biểu cái gì.
Phất La Đức nói:
- Các ngươi hẳn nghe nói qua truyền thuyết liên quan đến đại hồng thủy? Vô luận truyền thuyết thần thoại bất kỳ khu nào, hoặc truyền thuyết trong tông giáo, đều có truyền thuyết tương tự đại hồng thủy.
Chu Văn gật đầu:
- Đông khu xác thực có truyền thuyết tương tự đại hồng thủy, truyền thuyết Thủy Thần cùng Hỏa Thần đại chiến, đụng Bất Chu sơn, khiến cho trụ trời đứt gãy, phát sinh đại họa ngập trời, khiến nước lũ đào thiên hạ xuống từ trên trời, che lấp toàn bộ thế giới.
Phất La Đức gật đầu, tiếp lời nói:
- Trừ thần thoại người Đông khu bọn hắn bên ngoài, những khu khác cũng có rất nhiều truyền thuyết thần thoại tương tự, nổi tiếng nhất hẳn là chuyện tông giáo thần thoại Thuyền cứu nạn Noah, các nơi trên thế giới đều có truyền thuyết tương tự, các ngươi không cảm thấy vô cùng trùng hợp, nếu như chuyện này là sự tình thật sự phát sinh, mà không phải truyền thuyết thì thế nào?
- Ý của ngươi nói, đồ án mỏ neo thuyền kia có nguồn gốc từ chiếc thuyền cứu nạn Noah? Như vậy giáo sư Âu Dương Đình nói không muốn lên thuyền có ý gì? Bên trong truyền thuyết, không phải bên trong thuyền Noah cứu nhân loại và đủ loại sinh vật hay sao?
Chu Văn cảm thấy điều này tựa hồ có chút mâu thuẫn.
Phất La Đức lại lắc