Mặc dù Cái Mạn đáp ứng, nhưng trong lòng Chu Văn không vì vậy mà thả lỏng.
Lòng người khó dò, ai cũng không biết, sau khi đi vào sẽ xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng Chu Văn nghe tình báo của Phất La Đức, điều gì nên làm thì làm, nếu bọn họ tự mình tìm đường chết, cái này Chu Văn cũng không ngăn được.
- Tiến vào Hoang Ngôn Mê Cung về sau, hết thảy đều nghe ta, người khác nói cái gì ngươi cũng không được nghe cũng không cần tin.
Chu Văn lặng lẽ nói với Vương Lộc.
- Được.
Vương Lộc khẽ gật đầu.
Mọi người tới trước mê cung, dựa theo trình tự lập trước đó trả lời.
Bởi có một chút vấn đề không cách nào trả lời, gặp được loại vấn đề này chỉ có thể từ bỏ, sau đó trong vòng một ngày không cách nào trở lại mê cung.
Cho nên Chung Cực gia tộc chuẩn bị nhân thủ nhiều như vậy, chính vì phòng ngừa lý do này, coi như một bộ phận người không tiến vào được, cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của bọn hắn.
Bên trong đội ngũ, không thể thiếu ba người Chu Văn, Vương Lộc và Cái Mạn.
Chu Văn nhìn thoáng qua nhiều người như vậy, có gần ba mươi người, cường nhân Bắc khu có Thần thoại Phối sủng, hơn phân nửa đều ở đây.
Nhưng trả lời từng vấn đề này, sợ phải dùng hết ba mươi phút, mọi người mới tụ hợp lại được, cái này quá lãng phí thời gian.
- Hoang Ngôn Mê Cung quá hung hiểm, càng nhiều nhân thủ càng dễ đối phó sự kiện ngoài ý muốn.
Cái Mạn nói.
- Vậy được rồi, Vương Lộc được xếp vị trí nào?
Chu Văn hỏi một câu.
- Bởi nếu Vương Lộc không đi vào, không ai có thể thông qua cửa ải Vận Mệnh Nữ Vu, cho nên để nàng đi vào trước, chúng ta để hai thành viên lão luyện gia tộc tiến vào tiếp ứng nàng, đề phòng nàng bên trong xảy ra bất trắc.
Cái Mạn nói.
- Đối một thoáng, để Vương Lộc đi cuối cùng.
Chu Văn nói.
- Cái này không tốt lắm, nếu nàng không vào được, như vậy công tác lúc trước của chúng ta không phải uổng phí sao?
Cách Mã nói.
- Ta nhớ nơi này do ta quyết định? Ta nói nàng đi cuối cùng, nàng sẽ đi cuối cùng, có vấn đề gì sao?
Chu Văn nhìn Cách Mã nói.
Sắc mặt Cách Mã biến hóa, không nói ra lời, đành phải đem ánh mắt nhìn về phía Cái Mạn.
- Dùng năng lực Vương Lộc, hẳn sẽ vào được, vậy để nàng tiến vào cuối cùng đi.
Cái Mạn không nguyện ý vì chuyện nhỏ nhặt này xung đột với Chu Văn, đành phải nói.
Có mệnh lệnh của Cái Mạn, Cách Mã mới sửa lại trình tự.
Người bên ngoài đều cho rằng Chu Văn coi trọng Vương Lộc trẻ tuổi xinh đẹp, muốn biểu hiện trước mặt Vương Lộc, bọn họ không nói gì thêm, chỉ hơi xem thường, Chu Văn đến thời điểm này còn muốn thể hiện với nữ nhân, tóm lại chỉ là người trẻ tuổi non nớt.
Bọn hắn làm sao biết, đi vào muộn nửa giờ, thời gian an toàn thêm nửa giờ, vạn nhất bên trong xảy ra chuyện gì, không thể ra ngoài theo kế hoạch, nói không chừng đây chính là thời gian cứu mạng.
Từng người trả lời vấn đề tiến vào mê cung, có không ít người gặp được vấn đề khó, chỉ có thể từ bỏ, người chân chính đi vào, chỉ hơn một nửa.
Chu Văn vốn là người trả lời cuối thứ hai, có điều suy nghĩ một chút, hắn để Vương Lộc đi trả lời vấn đề trước.
Không phải Chu Văn muốn bản thân an toàn hơn, mà muốn biết loại người như Vương Lộc, sẽ gặp phải vấn đề gì.
Vương Lộc đi tới trước cửa, trên cửa kia lập tức xuất hiện một đạo vấn đề: Một cộng một có phải bằng hai?
Chu Văn lập tức bó tay rồi, lại có câu hỏi như vậy.
Không hề nghi ngờ, Vương Lộc thuận lợi tiến vào.
Chu Văn lại đến kiểm tra, sau đó trên cửa xuất hiện vấn đề:
- Ngươi là kẻ ác hay là người tốt?