Chờ thời điểm Chu Văn chạy tới Ma phương, thấy Nhã đang chiến đấu với một Thủ Hộ giả tên là Thần Thú.
Thủ Hộ giả Thần Thú kia cần một thạch chùy lớn, lực lượng vô cùng cường hãn, một lần lại một lần đánh văng Thái Cổ tiên kiếm trong tay Nhã ra.
Thời điểm Thái Cổ Kiếm Tiên trong tay Nhã chính là Thái Cổ tiên kiếm, uy lực của nó so với trạng thái Thái Cổ Kiếm Tiên còn cường hãn hơn, tuy nhiên lại không thêể chém giết Thần Thú.
- Thần Thú mạnh như thế sao?
Chu Văn hơi kinh ngạc, hắn đến muộn mấy giờ, mà chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
- Không phải như vậy.
Phong Thu Nhạn có chút hưng phấn mà nói:
- Nhã thực sự quá cường đãi, hắn đã liên tục đánh bại ba Thủ Hộ giả kia, Thần Thú đã là Thủ Hộ giả thứ tư.
- Thứ tư rồi sao?
Chu Văn nghe vậy lại nhíu mày.
- Đúng vậy, Nhã kia thật sự ngông cuồng, căn bản không nghỉ ngơi, có người khiêu chiến hắn liền ứng chiến, đến bây giờ bốn Thủ Hộ giả khiêu chiến hắn, có hai tên bị trọng thương, một tên bị giết, nhìn Thần Thú chắc không chịu nổi rồi.
Lý Huyền hâm mộ nói.
- Nói như vậy bọn hắn biết mình địch lại, còn muốn khiêu chiến Nhã?
Chân mày Chu Văn càng nhíu sâu hơn.
- Đây không phải bình thường sao? Nhã là đệ nhất, Thủ Hộ giả không phải đều muốn tranh đoạt đệ nhất sao? Cái này có vấn đề gì?
Vương Thiền không hiểu hỏi.
Chu Văn lắc đầu, không nói gì thêm, chẳng qua nhìn Nhã đáng chiến đấu.
Mà Nhã giống như Chu Văn, không phải người thuần túy dựa vào kiếm pháp, đủ loại kỹ pháp của hắn khiến Chu Văn không khỏi nghĩ đến Phân thân Mộc ngẫu Nhã Đế bên trong Hổ Lao quan.
- Chẳng lẽ nói, Phân thân Mộc ngẫu Nhã Đế chính là một Thủ Hộ giả? Thủ Hộ giả dung hợp với Chung Tử Nhã chính là Nhã Đế?
Chu Văn vô cùng hoài nghi thật có khả năng này.
Chu Văn cày Hổ Lao quan nhiều như vậy, lại chỉ gặp qua Phân thân Mộc ngẫu Nhã Đế, nhưng chưa bao giờ gặp qua bản tôn Nhã Đế, đối với tồn tại Nhã Đế thế nào vẫn hoàn toàn không biết gì cả, nói không chừng hắn thật sự là Thủ Hộ giả.
Thần Thú một búa đập nát thân thể Nhã, nhưng nó vẻn vẹn chẳng qua là phân thân, Nhã chân chính đã xuất hiện sau lưng Thần Thú, Thái Cổ tiên kiếm đâm về phía lưng Thần Thú.
Thần Thú quyết định thật nhanh, liều mạng thụ thương, quay người dùng một cái cánh tay làm đại giới, chặn công kích của Thái Cổ tiên kiếm, sau đó nhận thua thối lui ra khỏi cách đấu tràng Ma phương, không muốn liều mạng đến cùng.
Các nơi tại Liên bang, dân chúng và giới truyền thông đều sôi trào, Nhã đã thắng bốn lần liên tục, chiến tích như vậy tuyệt đối tiền vô hậu lai giả, dù sao trước kia hầu hết tất cả mọi người chưa nhìn quan Thủ Hộ giả chiến đấu liên tục, Nhã xem như người đầu tiên.
Căn bản không để Nhã có thời gian nghỉ ngơi, lại có Thủ Hộ giả khiêu chiến Nhã, khiến tất cả mọi người đều reo hò.
- Nhã. . . Nhã. . . Nhã…
Rất nhiều người đều hưng phấn vung vẩy nắm đấm, hô to tên Nhã, muốn Nhã tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến.
Nhưng Chu Văn lại cảm thấy không thích hợp, tuy nói Thủ Hộ giả vì đệ nhất mà chiến, nhưng trên thực tế có một chút Thủ Hộ giả không có năng đạt đệ nhất bảng xếp hạng, hoàn toàn không cần thiết mạo hiểm tham chiến, có thể chờ đợi cơ hội lần sau.
Dù sao cuộc chiến bảng xếp hạng hiện tại, một năm có một lần, căn bản không cần lấy trừng chọi đá, chờ đợi cơ hội tiếp theo.
Nhưng những Thủ Hộ giả kia lại liên tục khiêu chiến Nhã, cái này không giống như muốn đạt đệ nhất, càng giống như muốn làm tiêu hao Nhã.
- Chẳng lẽ những Thủ Hộ giả khác muốn liên hợp lại đối phó Nhã sao?
Trong lòng Chu Văn đột nhiên hơi động, hắn tựa hồ nghĩ đến điều gì.
- Không đúng, Nhã và những Thủ Hộ giả khác không giống nhau, những Thủ Hộ giả khác đều khế ước với nhân loại. Nhưng Nhã lại hấp thu Thủ Hộ giả, nếu như vậy không biết có thể coi Nhã đại biểu Dị thứ nguyên chủng tộc kia không? Nếu như không thể, như vậy Nhã thắng, chẳng lẽ không có Dị thứ nguyên chủng tộc nào tiếp quản Địa Cầu?
Chu Văn càng nghĩ càng thấy đúng:
- Suy luận như vậy hẳn không sai, Dị