Thái Thượng Khai Thiên Kinh bị Chu Văn chém vỡ trong tích tắc, Chu Văn chỉ cảm giác thân thể sinh ra biến hóa kỳ dị.
Mệnh cách Vương Chi Thán Tức thần bí khó lượng tự động vận chuyển, Mệnh hồn Sát Lục Giả đang bộc phát sát ý kinh khủng cùng thân thể Chu Văn kết hợp là một, so với thời điểm chiến đấu cùng tám Mệnh hồn kia còn mãnh liệt hơn.
Mà tinh thần khí của Chu Văn cũng như núi lửa phun trào.
Ba cỗ lực lượng hết thảy bùng nổ sinh ra năng lượng, đơn giản khó có thể tưởng tượng.
Chu Văn thấy qua không ít Thần thoại sinh vật, không tính Ma Anh ngay tại Thần thoại cấp có được năng lực Khủng Cụ hóa bên ngoài, đủ loại Thần thoại sinh vật mạnh mẽ như Bạo Quân Bỉ Mông, Chúc Long, sức mạnh khả năng bộc phá, tựa hồ vẫn chưa thể khủng bố như sức mạnh hiện tại của Chu Văn.
Dưới lực lượng khủng bố như vậy thôi thúc, Chu Văn cảm giác thân thể của mình đang không ngừng thuế biến.
Loại thuế biến này so với dĩ vãng khác biệt, các loại thuế biến trước kia, đều bên trong phạm vi Chu Văn có thể chịu đựng được, nhưng lần này tiến hóa sinh ra năng lượng, đã không phải phạm vi thân thể hắn có thể chịu đựng.
Lúc tiến hóa vừa mới bắt đầu, Chu Văn vô cùng lo lắng, bản thân thân thể sẽ bởi vì không chịu nổi lực lượng kia mà nổ tung.
Trên thực tế cũng xác thực như thế, chỉ trong nháy mắt, thân thể huyết nhục của Chu Văn xuất hiện vô số vết rạn, giống như vỏ trứng sắp vỡ.
Ngay lúc sống chết trước mắt, lực lượng kinh khủng kia lại hướng về một chỗ dũng mãnh lao tới.
Đó là một điểm, một điểm có như không, giống như điểm xuất phát của vũ trụ, lại điểm cuối cùng của thế giới.
Cái điểm kia như tồn tại chân thật, lại tựa hồ chỉ tồn tại trong ý thức.
Một điểm xen giữa hiện thực và hư ảo, nguyển bản còn khó xác định nó tồn tại hay không, nhưng thời điểm lực lượng kinh khủng kia rót vào bên trong điểm kia, điểm kia lại dần dần rõ ràng.
Nó đang không ngừng xoay tròn biến ảo, mà càng ngày càng ngưng tụ, nhưng loại ngưng tụ này hết sức trừu tượng, nó cũng không tồn tại bên trong hiện thực, tựa hồ chỉ trong tưởng tượng của Chu Văn mà thôi.
Dần dần, cái điểm kia càng lúc càng lớn, càng ngày càng sáng, theo một cái điểm biến thành một cái luân bàn.
Mà trên bàn quay kia, có rất nhiều đồ án quỷ dị đánh biến ảo chập chờn.
Những bức vẽ kia hết sức trừu tượng, Chu Văn có đôi khi cảm thấy những bức vẽ kia như chính mình, có đôi khi lại giống như Sát Lục Giả, thậm chí đôi khi giống những Mệnh hồn bị Chu Văn trảm diệt.
Thái Cổ Nhân Hoàng, Tân Kỷ Nguyên, Ngục Vương Tôn, phảng phất mỗi thời khắc nào đó, thoạt nhìn có một ít đồ án có chút tương tự bọn chúng, nhưng cẩn thận đi xem lại cảm thấy không giống.
Không nói rõ được cũng không tả rõ được, khó mà chuẩn xác miêu tả bộ dáng bức vẽ kia.
Thậm chí bản thân luân bàn, Chu Văn cũng không nói rõ được nó có hình dạng gì, nói nó là mâm tròn, nhưng nó không đơn thuần một mặt, nó có được độ cong như hình tròn.
Nói nói là một khối cầu, nhưng từ góc độ nào đi xem thấy nó lại lõm, giống như một đồng tiền xu đang không ngừng xoay tròn biến ảo.
- Đó là Vận Mệnh Chi Luân sao?
Chu Văn có khả năng cảm giác được, Vận Mệnh Chi Luân có thiên ti vạn lũ liên hệ với bản thân, tựa như một bộ phận trên thân thể hắn, thậm chí còn quan trọng như trái tim, đại não của hắn.
Nhưng thứ này lại khác những bộ phận quan trọng trên cơ thể, bởi nó độc lập tồn tại.
- Vận Mệnh Chi Luân của ta sẽ là gì? Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông cũng không tệ, Động Chúc thị giới của Chúc Long cũng cực mạnh, nhưng những thứ kia tựa hồ không liên quan gì đến ta…
Chu Văn không biết Vận Mệnh Chi Luân của mình rốt cuộc là cái gì?
Ba cỗ lực lượng vẫn đang không ngừng tràn vào thành hình Vận Mệnh Chi Luân, nhưng coi như Vận Mệnh Chi Luân, tựa hồ không cách nào gánh chịu lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Đặc biệt chỗ Mệnh cách Vương Chi Thán Tức tuôn ra năng lượng, đơn giản vô cùng vô tận, như tinh hà trong vũ trụ.
Những năng lượng tràn vào bên trong Vận Mệnh Chi