- Ta đi, đánh không lại, trực tiếp chơi bẩn đá người ta ra khỏi bảng xếp hạng, Dị thứ nguyên vô liêm sỉ vậy sao?
- Không chơi nổi đừng đùa! Còn đánh con mẹ ngươi, trực tiếp tiếp chỉ định đệ nhất đi!
- Nhã. . . Thật đáng thương. .
- Địa Cầu chi vương cái quằn què gì, Nhã mới thật sự là Địa Cầu chi vương.
Trong lúc nhất thời toàn bộ quần chúng Liên bang và hải ngoại đều phẫn nộ, nhưng làm vậy có lợi ích gì? Nhã vẫn bị đá ra khỏi bảng xếp hạng, không cách nào trở lại bảng xếp hạng.
Sắc mặt Chu Văn rất khó coi, hắn lo lắng không phải vấn đề thắng bại.
Chung Tử Nhã có thể cầm vị trí đệ nhất hay không, có bị ủy khuất hay không, đối với Chu Văn không quan trọng.
Nhưng Chung Tử Nhã đã ký đánh cược khế ước, nếu như hắn không lấy được vị trí đệ nhất, như vậy coi như hắn thất bại, thân thể của hắn sẽ bị Thủ Hộ giả chiếm lại, hoàn toàn mất đi bản thân.
Hiện tại Chu Văn hận không thể lập tức tìm Chung Tử Nhã, xem hắn rốt cuộc thế nào, nhưng hắn không biết Chung Tử Nhã ở nơi nào?
- Sát Ma, ký đánh cược khế ước về sau, nếu thua sẽ như thế nào?
Chu Văn gọi Sát Ma, nghiêm mặt hỏi.
Sát Ma có vẻ cười trên nỗi đau của người khác trả lời:
- Đánh cược khế ước đối với hai bên đều có lực ước thúc mạnh mẽ, coi như Thiên Tai cấp cường giả cũng khó vi phạm đánh cược khế ước, đoán chứng lúc này đây thân thể tiểu tử kia đã thuộc về Thủ Hộ giả đánh cược kia đi.
Nghe Sát Ma nói như vậy, Chu Văn biết không có hi vọng, ngay cả Thiên Tai cấp cường giả còn không trốn được đánh cược khế ước, Chung Tử Nhã tám chín phần lành ít dữ nhiều.
- Dù thế nào cũng không cách nào để nhân loại dành vị trí đệ nhất là sao?
Ánh mắt Chu Văn lạnh như băng nhìn bảng xếp hạng, trong lòng vô cùng phẫn nộ, hướng về phía Ma phương.
Nếu Chung Tử Nhã bại, đó là do hắn tài nghệ không bằng người, nhưng cưỡng ép thải loại hắn như vậy, đoạt sinh mệnh của hắn, khiến Chu Văn không có cách nào tiếp nhận, trong lòng có cỗ tà hỏa không cách nào phát tiết.
- Ngươi đi làm gì?
Sát Ma thấy Chu Văn đi về phía Ma phương, vội vàng đuổi theo hỏi.
- Tham gia bài danh chi chiến Ma phương.
Chu Văn trả lời.
Sát Ma vội vàng nói:
- Kỳ thật ngươi không cần đi, chúng ta là một thể, ta lấy đệ nhất chẳng khác nào ngươi cầm đệ nhất. Hiện tại ta xếp số một, ta có khả năng cam đoan, tuyệt đối có khả năng giữ vững vị trí thứ nhất, cầm lại Thứ Nguyên luân.
Dĩ nhiên Chu Văn biết Sát Ma thắng chẳng khác nào hắn thắng, nhưng Chu Văn không muốn thắng như vậy, càng không muốn để Thủ Hộ giả như Sát Ma chiến thắng.
Tuy nói Sát Ma thuộc về hắn, nhưng Sát Ma cũng đồng thời đại biểu cho một Dị thứ nguyên chủng tộc nào đó, nếu để Sát Ma thắng đồng nghĩa đại biểu cho Dị thứ nguyên chúng tộc kia thắng, đây không phải điều hiện tại Chu Văn muốn.
- Ngươi, lưu lại đây, chờ ta khiêu chiến, làm thế nào do ngươi quyết định.
Chu Văn thu hồi Phối sủng, chỉ để lại Sát Ma đứng ở nơi đó, sau đó leo lên Ma phương.
Bởi Nhã đã bị đá ra khỏi bảng xếp hạng, vị trí đệ nhất bảng xếp hạng thuộc về Sát Ma, Chu Văn leo lên Ma phương về sau, đem Nguyên khí của mình rót vào bên trong Ma phương.
Ma phương lập tức có phản ứng, bên trong nhân loại thuần túy, chỉ sợ có mỗi mình Chu Văn có thể kích hoạt Ma phương.
Bởi Thủ Hộ giả và Dị thứ nguyên sinh vật đều có tên trời sinh, nhưng nhân loại lại không có, thời điểm Ma phương kiểm trắc, phần tên trống không, cần tự mình Chu Văn đi lấp.
- Người.
Chu Văn chỉ điền một chữ.
Bởi không có Thủ Hộ giả hay Phối sủng khác khiêu chiến Sát Ma, sau khi Chu Văn phát khởi khiêu chiến về sau, hình ảnh Ma phương trên toàn thế giới đều xuất hiện hình ảnh và tên hắn.
- Người!
Tất cả nhân loại thấy cái tên này đều ngẩn người.
Bởi Dị thứ nguyên sinh vật và Thủ Hộ giả có tên mặc định, coi như nhân loại và Thủ Hộ giả cùng nhau tham chiến, Ma phương cũng chỉ biểu hiện tên của Thủ Hộ giả, không lộ ra tên của nhân loại.
Mà chữ Người, rõ ràng không phải tên Thủ Hộ