Chu Văn đưa tay cầm nam nhân hôn mê kia, người áo đen kia không chút do dự mệnh lệnh hàng loạt Cổ trùng lao về phía nam nhân hôn mê kia, Cổ trùng như bão cát từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Những Cổ trùng kia có đặc tính hoàn toàn khác biệt, đổi thành người khác, đối với với nhiều Cổ trùng như vậy, tự nhiên vô phương chống trả.
Chu Văn còn chưa động, Tiểu điểu trực tiếp hét dài một tiếng, vô số Cổ trùng kia trong tích tắc đều từ không trung đi rơi xuống, mặc dù không chết, tuy nhiên lại nằm rạp dưới đất run lẩy bẩy, hoàn toàn không nghe chỉ huy.
Con ngươi Hắc Y nhân co vào, liên tục thúc dục những Cổ trùng kia, tuy nhiên hoàn toàn không có chút hiệu quả nào, coi như Thần thoại Cổ trùng vẫn câm như hến, run lẩy bẩy trên mặt đất, không hề phản ứng.
- Làm sao có thể?
Trong lòng Hắc Y nhân hoảng hốt.
Những Cổ trùng kia sinh tử tương liên với hắn, hắn cưỡng ép phóng ra tinh huyết và Nguyên khí, kích phát tiềm năng bản thân, khiến những Cổ trùng kia cảm thấy uy hiếp đến tính mạng, chúng nó tất nhiên sẽ liều chết phản kháng, coi như gặp gỡ thiên địch, cũng sẽ liều mạng một trận.
Nhưng hiện tại hắn vô luận kích phát tiềm năng thân thể thế nào, nhóm Cổ trùng kia vẫn không nhúc nhích, chỉ run rẩy.
Chu Văn đã bắt lấy nam nhân hôn mê kia, một tay nắm lấy cổ áo hắn, nhấc thân thể hắn lên.
- Chu Văn, ngươi đã biết Độc Cô gia và An gia đã hợp tác nhiều năm, ngươi thật sự muốn vì một tên phản đồ nói đối, phá hư quan hệ và tín nhiệm giữa hai nhà xây dựng nhiều năm trước sao?
Hắc Y nhân dừng một chút lại tiếp tục nói:
- Huống hồ bản thân hắn đã trúng nhiều loại Cổ độc, không có khả năng sống sót, chẳng lẽ ngươi lại vì một kẻ hấp hối sắp chết làm như vậy, liệu có đáng giá không? Đem hắn giao cho ta, Độc Cô gia chúng ta sẽ nghĩ biện pháp liên hệ Nhị gia, ngươi chỉ cần chờ một thời gian ngắn là được.
- Ta đã sớm nói cho ngươi biết, ta không phải họ An. Mà nếu quan hệ cứ dễ dàng mất như vậy, vậy quan hệ này không cần phải duy trì nữa.
Chu Văn nhìn nam nhân hôn mê kia, tiếp tục nói:
- Quan trọng nhất chính là, ta không có tính nhẫn nại tốt.
Nói xong, cái tay còn lại của Chu Văn đâm về phía thân thể của nam nhân kia, năm ngón tay như lưỡi đao, mang theo hào quang sáng chói, trực tiếp đâm vào thân thể của nam nhân hôn mê kia.
Tay như lưỡi đao, mang theo từng đạo dây cung, không ngừng trảm bổ trên thân thể nam nhân kia.
Hắc Y nhân thấy Chu Văn làm như thế, còn tưởng rằng hắn muốn tự tay giải quyết nam nhân hôn mê kia, vừa cười vừa nói:
- Độc Cô gia sẽ nhớ kỹ phần ân tình này của các hạ, chúng ta sẽ mau chóng tìm nơi Nhị gia hạ lạc…
Lời của hắn vẫn còn chưa nói xong, nụ cười đã ngưng kết trên mặt, sau đó trong mắt tràn đẩy vẻ kinh hãi.
Một quyền cuối cùng Chu Văn đánh vào nam nhân hôn mê kia, những Cổ trùng chui vào bên trong thân thể hắn, lại bị nhất kích chấn bay toàn bộ ra ngoài, ngay cả Cổ trùng chui vào trong não cũng không ngoại lệ.
Những Cổ trùng bị chấn xuất ra trong nháy mắt, Tiểu điểu đã bắn một ngụm Kim viêm, trực tiếp đốt toàn bộ Cổ trùng kia thành tro bụi.
Hắc Y nhân rõ ràng thấy công kích của Chu Văn đã đánh nam nhân kia không thành hình người, theo đạo lý tên kia không cách nào sống nổi, nhưng thương hại trên người nam nhân kia trực tiếp chuyển biến tốt, trong chốc lát đã trở về như người bình thường, vết thương hoàn toàn biến mất.
Nguyên bản nam nhân hôn mê kia, lúc này đã tỉnh táo lại, thân thể rơi trên mặt đất, chuyền bò lên, vừa mừng vừa sợ nhìn thân thể mình.
- Chu Văn, Độc Cô gia ta bị một đám người không rõ lai lịch vây công, đám người Nhị gia cũng bị nhốt lại bên trong Vạn Tượng cốc…
Nam nhân kia vội vàng lớn tiếng nói với Chu Văn.
- Có chuyện này sao?
Chu Văn nhíu mày nhìn về phía Hắc Y nhân kia.
Hắc Y nhân kia lại không hề bối rối, vừa cười vừa nói:
- Chẳng lẽ ngươi nghe một tên phản đồ nói hươu nói vượn?
- Nói như vậy Độc Cô gia không có việc gì?
Chu Văn hỏi lại.
- Cũng không phải không có việc gì, chính cái tên phản đồ này gây chuyện, bắt hắn trở về tự nhiên không sao?
Hắc Y