- Thoạt nhìn, lực lượng của hắn hết sức thích hợp ngươi.
Chu Văn đánh giá Độc Cô Bất Sát nói.
- Không thể nói phù hợp hay không phù hợp, bởi ngoài trừ lão già kia bên ngoài, chỉ có một người Độc Cô gia như ta mới có thể tiến vào Sâm La điện, hắn không còn lựa chọn nào khác.
Độc Cô Bất Sát đánh giá đám người Chu Văn nói:
- May mắn các ngươi không phải người Độc Cô gia ta, bằng không chắc chắc không đến phiên ta kế thừa lực lượng của Độc Cô Vô Danh.
Rõ ràng việc Chu Văn bọn hắn không hề bị lực lượng Sâm La điện ảnh hưởng, cũng khiến Độc Cô Bất Sát hết sức giật mình.
Nếu một người không bị ảnh hưởng, còn nói trùng hợp được, nhưng nhiều người và sủng vật đều không bị ảnh hưởng, vậy thì hơi tà môn.
Có điều cái này không quan trọng nữa, Độc Cô Bất Sát đã lấy được vật hắn muốn, hiện tại đám người Chu Văn tiến đến, đã không cách nào ngăn cản hắn.
Độc Cô Bất Sát nhìn Chu Văn nói:
- Ta còn muốn cảm tạ ngươi cứu mạng ta, còn trợ giúp ta thu được lực lượng chân chính, chờ ta trở thành chủ nhân của Vạn Tượng cốc về sau, tất nhiên sẽ có chỗ báo đáp.
- Nếu nửa Độc Cô Bất Sát kia còn chưa đủ trở thành chủ nhân Độc Cô gia, thậm chí còn bị bắt nhốt chỗ này, ngươi cảm thấy mình làm được sao?
Chu Văn nói.
- Hắn không được, nhưng ta có khả năng.
Độc Cô Bất Sát tự tin nói.
- Chỉ sợ ta không cách nào cho ngươi cơ hội như vậy, phiền tức do ta gây ra, để ta tự giải quyết, không cần người khác làm thay.
Chu Văn nói.
- Ngươi làm thế này để ta thật khó khăn, vô luận nói thế nào, ngươi cũng có ân với ta, ta không muốn giết ngươi.
Độc Cô Bất Sát giận dữ nói.
- Độc Cô gia sinh ngươi nuôi ngươi, ân tình đối với ngươi vô cùng lớn, ngươi tựa hồ không hề tính toán buông tha bọn họ, ta thì tính là gì.
Chu Văn nói.
- Cũng đúng, nếu chọn con đường này, dù thế nào cũng phải đi tiếp.
Độc Cô Bất Sát khẽ gật đầu, nhìn Chu Văn nói:
- Hiện tại ngươi rời đi còn kịp.
Chu Văn không nói gì, chẳng qua nhìn Nguyệt Độc và linh dương một chút, Chu Văn cảm giác hai người bọn hắn tích cực đến đây như vậy, hẳn không đơn giản chỉ diệt sát Độc Cô Bất Sát thôi.
Độc Cô Bất Sát thấy Chu Văn không nói lời nào, liền tiếp tục nói:
- Vô Ngần sơn sắp thực hóa, ta không có thời gian chờ đợi thêm nữa, ngươi đã không rời khỏi, ta đây chỉ co thể tiễn ngươi lên đường.
Trong lúc nói chuyện, trên người Độc Cô Bất Sát kim quang đại phóng, Hoàng Kim giáp trên người phun tỏa hào quang, quang mang phát ra tựa hồ có thể đâm vào linh hồn, giống như muốn hòa tan linh hồn người ta.
- Mau lui lại. . . Đó là Tẩy Hồn thần quang. . .
Hắc Y nhân ngoài điện, thấy Hoàng Kim quang mang về sau, vẻ mặt lập tức đại biến, lớn tiếng nhắc nhở Chu Văn.
- Cái gì là Tẩy Hồn thần quang?
Thân thể của Chu Văn tắm gội bên trong Hoàng Kim thần quang, không hề cảm giác có điểm gì đặc biệt.
- Người ngoài chỉ biết rằng Độc Cô Vô Danh am hiểu thân pháp, lại rất ít người biết rằng, mạnh nhất kỳ thật không phải thân pháp, mà chính là lực lượng Tẩy Hồn thần quang, người bị Tẩy Hồn thần quang soi sáng, sẽ bị xóa đi trí nhờ. Thân thể của ngươi cường hãn thế nào, lực lượng có mạnh đến đâu, nhưng nếu như ngươi không có trí nhớ, chẳng khác nào hài nhi vừa mới ra đời, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết, quên đi hết thảy, chỉ còn thân thể mạnh mẽ vô dụng… Nhanh chóng lui ra ngoài… Chớ bị Tẩy Hồn thần quang chiếu xạ… Ngươi sẽ triệt để mất trí nhớ. . .
Hắc Y nhân thấy Chu Văn vẫn không có ý định động thủ, lo lắng nói.
Không đợi Chu Văn nói cái gì, Độc Cô Bất Sát cắt ngang, mở miệng nói trước:
- Đây không phải Tẩy Hồn thần quang, phải gọi Diệt Hồn thần quang mới đúng, lực lượng nguyên bản của Độc Cô Vô Danh kết hợp với lực lượng của bản thân ta, sinh ra hiệu quả hơn xa Tẩy Hồn thần quang trước đây, hiện tại Diệt Hồn thần quang không chỉ tẩy đi trí nhớ, còn có khả năng xóa đi linh hồn, khiến thân thể biến thành cái xác không có linh hồn… Có điều dù sao ngươi có ân với ta… Hiện tại ta chẳng qua xóa đi trí