Chỗ An Thiên Tá bên kia, tầm mắt không ít người đều cố ý hay vô tình nhìn hướng bên này, bọn hắn cũng muốn biết, Chu Văn cùng Lý Huyền có thể giải quyết Cứ Hình hay không?
Dù sao loại hình pháp đem người cưa làm hai đoạn này, không phải năng lực tự lành bình thường có thể tiếp nhận.
Mà bọn hắn càng muốn biết, đám người Chu Văn giải quyết vấn đề thời gian thế nào?
Dù sao vừa rồi có An Kính Vũ sử dụng Thủ Hộ giả am hiểu lực lượng Thời gian hệ, tăng nhanh tốc độ cưa, mới có thể kết thúc nhanh như vậy, bằng không tốc độ cưa kia kỳ thực không nhanh, cứ chậm rãi cưa, chỉ sợ phải mất mười phút mới hoàn thành xong hình phạt kia.
- A! Đau quá!
Cái cưa vừa mới vừa đụng phải thân thể Lý Huyền, cưa phá một chút da, Lý Huyền đã kêu lớn lên.
- A. . . A. . . A. . .
Cái cưa kim loại cưa một chút, Lý Huyền đều kêu thảm một tiếng, đơn giản giống như tiểu cô nương bị cường bạo, thê thương, hic hic.
Những quân quan kia không khỏi cau mày lên, mặc dù bọn hắn cũng biết, Cứ Hình khẳng định rất đau, nhưng Lữ Bất Thuận cũng chịu đựng như vậy, thậm chí không kêu rên lên một tiếng, tên Lý Huyền này, nhìn thế nào cũng chẳng ra dáng Gia môn gì.
Bởi Lý Huyền không hề tiến vào quân đội, mà du lịch tứ phương, phần lớn thời gian đều ở Nam khu, cho nên bọn hắn không hiểu rõ nhiều về Lý Huyền, chỉ biết Lý Huyền là Tam thiếu gia Lý gia tại Lạc Dương, đồng thời là hảo hữu của Chu Văn.
Chu Văn thấy Lý Huyền kêu thảm như vậy, liền an ủi:
- Lý Huyền, ngươi nhịn một chút, ta để bọn hắn cưa nhanh lên, ngươi cần chịu đau lâu như vậy.
Đám người An Kính Vũ nghe Chu Văn, đều cảm giác lời này của Chu Văn hơi kỳ quái, cái gì để bọn hắn cưa nhanh lên? Loại hình phạt này có thể thương lượng được sao?
Nguyên bản bọn hắn cho rằng Chu Văn chẳng qua nói đùa, đại khái sẽ sử dụng năng lực thời gian gia tốc, hoặc dùng năng lực có tác dụng tương tự.
Ai biết Chu Văn đứng ở ngoài cửa, thật đúng đứng bên ngoài hô với bên trong hình phòng một câu:
- Các ngươi cưa nhanh một chút đi.
- Cái này cũng được sao, nếu được thì cần ta tới đây làm gì?
An Kính Vũ lẩm bẩm một câu, hắn cũng không tin thế này cũng được.
Nhưng theo tiếng nói của Chu Văn, nguyên bản cưa kim loại một thoáng một thoáng trở về, đột nhiên tốc độ cưa như cưa điện, nhanh chóng.
Nhưng cái cưa bằng kim loại kia thật nhanh vừa đi vừa về lôi kéo, làm thế nào cũng không cưa xuống, cứ cưa đi cưa lại trên lưng Lý Huyền, phía trên cưa dính rất nhiều máu, thoạt nhìn rất khủng bố, nhưng tóm lại vẫn không thể xuống dưới.
Lý Huyền kêu càng thảm hơn, có điều năng lực tự lành của hắn không hề kém Lữ Bất Thuận, chờ cái cưa kim loại kia dừng lại về sau, hắn đã tự lành, thông qua cửa ải này.
- Đau bỏ mẹ, quả thực muốn mạng già, lão Chu, ngươi phải thêm tiền cho ta mới được.
Lý Huyền nhe răng toét miệng từ bên trong đi ra.
An Kính Vũ bọn người hơi giật mình nhìn đám người Chu Văn và Lý Huyền bên kia, vẻ mặt đều cổ quái.
- Chẳng lẽ hình phòng có khả năng thương lượng?
Mặt mũi An Kính Vũ càng tràn đây nghi hoặc, không khỏi nhìn về phía căn hình phòng thứ hai, hơi lưỡng lự, có nên thử một chút phương pháp của Chu Văn hay không?
Căn phòng thứ hai là chảo dầu hình, bên trong hình phòng có một cái chảo lớn, bên trong dầu đã đun sôi, chỉ cần người tiến vào bên trong, chỉ sợ trong nháy sẽ bị chiên chín.
Lữ Bất Thuận nhảy vào chảo dầu, thịt mỡ nổ tanh tách, đã biến thành màu vàng kim, còn bốc lên mùi thơm.
Hình phạt này ít nhất phải trên mười phút đồng hồ, An Thiên Tá bọn hắn khẳng định không chờ lâu được như vậy, cho nên cần An Kính Vũ sử dụng thời gian gia tốc, khiến thời gian hình phạt này có thể trôi qua nhanh hơn.
Nhưng hiện tại An Kính Vũ hơi hoài nghi, có thể thương lượng với hình phòng này một chút, để nó nhanh kết thúc hay không?
Nếu Chu Văn có thể thương lượng, không có đạo lý bọn họ không thể thương lượng với hình phòng, nếu như có thể thương lượng, như vậy hắn có thể tiết kiệm nhiều Nguyên khí hơn, về sau để dành đối phỏ vấn đề bất ngờ.
Bởi khi tiến nhập Hoàng Tuyền