Trước kia Chu Văn vẫn muốn tìm kỹ năng kết tinh Thâu Tinh thủ, nhưng không biết có phải vận khí kém quá hay không, hay kỹ năng kia vô duyên với hắn, một mực vẫn không tìm ra.
Mặc dù Chu Văn chưa từng luyện Thâu Tinh thủ, nhưng cũng biết trước kia Thâu Tinh thủ trộm Phối sủng có xác suất nhất định, hơn nữa còn ngẫu nhiên ăn cắp Phối sủng.
Nhưng bộ dáng hiện tại của Lưu Vân, Chu Văn đã biết không tốt, kỹ năng Thâu Tinh thủ của hắn chỉ sợ có biến hóa mới.
Tâm niệm vừa động, Tu La đao trong nháy mắt bị Chu Văn thu về, đồng thời một thanh Truyền kỳ cấp Phối sủng Cổ kiếm xuất hiện trong tay Chu Văn, tiếp tục bổ xuống, một loạt động tác được hoàn thành tỏng tích tắc.
Ngón tay Lưu Vân vừa nhanh vừa chuẩn, kẹp lấy lưỡi kiếm đồng thời, Chu Văn cũng cảm giác trong tay không còn, Cổ kiếm biến mất đồng thời Phối sủng đoạn tuyệt liên hệ với Chu Văn, hình xăm biến mất không thấy gì nữa.
- Ha ha… Không ngờ tới sao…
Lưu Vân cười ha ha, kiếm của Chu Văn đã về trong tay hắn.
Lần này Lưu Vân mưu tính đã lâu, lúc trước hắn thấy Chu Văn dùng Tu La đao tùy tiện chém thân thể Hoàng Kim chiến thần như thái rau, đã biết Tu La đao không nghi ngờ gì là Khủng Cụ cấp Phối sủng biến thành, hắn dùng trăm phương ngàn kế muốn thừa dịp Vua nhặt nhạnh chỗ tốt không biết gì về hắn, nhất kích trộm Tu La đao.
Những năm này Lưu Vân cũng không nhàn rỗi, Thâu Tinh thủ chẳng qua là căn cơ, hiện tại hắn đem đến Thâu Tinh thủ luyện đến trình độ người khác không cách nào với tới, đột phá đẳng cấp bản thân và năng lực hạn chế của Thâu Tinh thủ, hắn không phải ngẫu nhiên trộm Phối sủng nữa, chỉ cần tay của hắn đụng vào Phối sủng của đối phương, có thể trộm trở về.
Đương nhiên, đây cũng có hạn chế, cho nên Lưu Vân trăm phương ngàn kế muốn thừa dịp đối phương hoàn toàn không hiểu rõ hắn, trực tiếp nhất kích trộm Tu La đao.
Nhưng mới cười một nửa, Lưu Vân ý thức được không đúng, vũ khí cầm trong tay hắn, không mang bộ dáng Tu La đao mà là một thanh kiếm.
Cẩn thận cảm ứng một thoáng, Lưu Vân lập tức xúc động ói máu, cái này sao là Khủng Cụ cấp Phối sủng, đây chỉ là một thanh Truyền kỳ Cổ kiếm.
- Quái lạ, chuyện gì xảy ra? Dưới tình huống như vậy, làm sao đột nhiên thay đổi thanh kiếm khác, chẳng lẽ hắn đã sớm biết sự lợi hại của Thâu Tinh thủ? Hắn là ai?
Lưu Vân kinh nghi bất định nhìn Chu Văn, trong lòng cảm giác sự tình không tốt lắm.
Người quan sát trực tiếp không có nhiều tâm tư như Lưu Vân, càng không có nhãn lực tốt như vậy.
Bọn hắn chỉ thấy Chu Văn một đao bổ về phía Lưu Vân, sau đó đao trong tay biến mất, mà trong tay không của Lưu Vân lại xuất hiện một vũ khí, cho nên tất cả đều kinh ngạc tán thán.
- Trộm thánh quả nhiên danh bất hư truyền, có thể đoạt được vũ khí của Vua nhặt nhạnh chỗ tốt ngay trong chiến đấu.
- Thế này cũng được sao? Làm cách nào? Có thể trộm Phối sủng của đối phương, năng lực này quá biến thái đi?
- Trộm thánh thật đáng sợ, có được loại năng lực này, há thích cướp thì cướp sao? Còn ai dám sử dụng Phối sủng trước mặt hắn nữa?
……..
- Lưu Vân cái tên này quả nhiên luyện đến trình độ tùy tâm sở dục trộm Phối sủng… Thật lợi hại!
Trong lòng Chu Văn tán thưởng, nhưng động tác không hề ngừng.
Âm thầm vận chuyển thủ pháp Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, trong nháy mắt tiến hành trao đổi một thanh kiếm khác với Phối sủng trong tay Lưu Vân.
Bành!
Lưu Vân phát hiện kiếm trong tay đột nhiên biến thành một thanh kiếm khác, lập tức ý thức được không ổn, trực tiếp ném thanh kiếm ra ngoài.
Thanh kiếm nổ tung trên không trung, khiến Lưu Vân nổ đau hét thảm, thân thể bay ngược ra ngoài.
Chờ thời điểm mọi người kịp phản ứng, phát hiện Lưu Vân bị tạc bay ra ngoài biến mất, lại quay đầu nhìn Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, cũng không thấy thân ảnh của hắn, chỉ còn lại Đại Quy kia đang chiến đấu với Hoàng Kim chiến thần.
Trên Kim tinh, hai thân ảnh một trước một sau không ngừng thoáng hiện, rất nhanh cách xa phó bản Kim tinh, đi tới bên trong một khe nứt.
- Tiểu sư đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Lưu Vân đã đoán được Vua nhặt nhạnh chỗ tốt là Chu Văn, vừa rồi thủ pháp Thâu Thiên Hoán Nhật