- Ai biết được, ta vừa mới đản sinh, cũng không biết nhiều thứ.
Nguyệt Độc nói.
- Trước đó những sinh vật kia tựa hồ biết rõ chắc chắn phải chết, nhưng vẫn vọt vào Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, ngươi biết lý do tại sao không?
Chu Văn một mực chú ý đến vấn đề này.
- Không biết, có lẽ chúng nó sống không vui, muốn chết!
Nguyệt Độc vừa cười vừa nói.
Chu Văn nhìn Nguyệt Độc một hồi lâu không nói gì, hắn cảm thấy Nguyệt Độc khẳng định biết chút gì, nhưng Nguyệt Độc không nói, hắn cũng không có năng lực đọc tâm thuật, đành coi như thôi.
- Cám ơn ngươi đã tới cứu ta, có điều nơi này không thích hợp với ngươi, trở về đi.
Nguyệt Độc đứng dậy nói.
- Trong vũ trụ rốt cuộc có nguy hiểm gì?
Chu Văn lại hỏi một câu.
- Chờ ngươi có được lực lượng Thiên Tai cấp, đến lúc đó tự nhiên biết.
Nguyệt Độc quay người bay khỏi tiểu hành tinh, chỉ có thanh âm lanh lảnh xuyên qua chân không, đến tai Chu Văn:
- Nếu như không quan trọng, đừng rời khỏi Địa Cầu.
Chu Văn còn muốn hỏi cái gì, Nguyệt Độc đã biến mất không thấy.
- Trong vũ trụ, rốt cuộc có thứ gì có thể khiến tồn tại Thiên Tai cấp kiêng kỵ như vậy, thậm chí còn kinh sợ?
Chu Văn ngưỡng vọng vũ trụ tinh không, nhưng trên tiểu hành tinh này, hắn không nhìn thấy cái gì.
Tiến vào vũ trụ nhiều lần, Chu Văn liền biết một sự kiện, ở trên Địa Cầu có thể nhìn thấy rất nhiều sao trời, nhưng bên trên rất nhiều tiểu hành tinh đều không thấy gì.
Truyền tống về tới Địa Cầu, lần này Chu Văn may mắn xuất hiện tại phụ cận Lạc Dương, rất nhanh đã trở lại Lạc Dương.
Không biết có phải Chu Văn gặp ảo giác hay không, Lạc Dương tựa hồ phồn hoa hơn trước kia nhiều, người đến người đi, cửa hàng san sát.
Chu Văn rất nhanh phát hiện, đây không phải ảo giác của mình, rất nhiều cửa hàng vừa mới khai trương, hắn trước kia chưa từng gặp qua.
Hơi suy nghĩ một chút, liền biết đại khái chuyện gì xảy ra, các thế lực lớn khẳng định đều lai lịch đồ vật tạo ra Cực Quang kia của An gia.
Cứng rắn không được, chỉ có thể tìm kiếm nghĩ cách mở ra lối riêng, hiện tại Lạc Dương lớn như vậy, không biết có bao nhiêu người là gián điệp của các thế lực khác nhau.
Trở lại gian phòng của mình, Chu Văn không kịp chờ đợi triệu hoán ra Thiên Tử Tam Kiếm, hắn muốn biết rõ ràng, Thiên Tử Tam Kiếm làm cái gì có thể ngăn lại được phát súng thứ bảy tất sát kia.
Theo lý luận mà nói, Khủng Cụ cấp Thiên Tử Tam Kiếm không có khả năng ngăn cản nhất kích mang lực lượng Thiên Tai cấp mà không tổn hao gì, huống chi viên đạn còn không đơn giản.
Tuy vậy Thiên Tử Tam Kiếm vẫn không bị tổn thương.
Chu Văn nghiên cứu các loại năng lực và kỹ năng của Thiên Tử Tam Kiếm một chút, hi vọng tìm ra nguyên nhân Thiên Tử Tam Kiếm không bị đánh vỡ, từ đó tìm ra năng lực có thể đẩy phát súng thứ bảy kia.
Kỳ thực không chỉ Chu Văn nghiên cứu, các thế lực khác cũng nghiên cứu tại sao Vua nhặt nhạnh chỗ tốt có thể ngăn cản phát súng thứ bảy kia.
Thông qua trận chiến kia của Nguyệt Độc, không ít người đều phát hiện, phát súng thứ bảy vô cùng mạnh mẽ, mà viên đạn thứ tám tiếp theo không hề mạnh mẽ như vậy.
Nhưng phát súng thứ bảy kia bị một thanh Cổ Kiếm cản lại, bọn hắn hết sức muốn biết, thanh Cổ kiếm kia là Phối sủng gì, hơn nữa có năng lực thế nào, có thể tìm được vật thay thế không?
Các thế lực lớn đều nghiên cứu theo hướng này, nhưng căn bản đều không nhận ra Thiên Tử Tam Kiếm trên tay Chu Văn.
Trong hiện thực căn bản không có Thiên Tử Tam Kiếm, coi như bọn hắn đi Cổ Kiếm mộ, vận khí tốt nghịch thiên, tối đa tuôn ra Hàm Quang, Thừa Ảnh cùng Tiêu Luyện kiếm.
Mà Thiên Tử Tam Kiếm do Chu Văn dung hợp ba thanh kiếm trên ra, căn bản không có khả năng cầm tới.
Vừa tra lai lịch Cổ kiếm, các thế lực cũng muốn điều tra lai lịch Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, cho dù hợp tác với hắn cũng được.
Đáng tiếc căn bản không ai biết Vua nhặt nhạnh chỗ tốt là ai, truyền thông