Nhà gỗ vốn nhỏ hẹp, khoảng cách từ Chu Văn đến nữ nhân kia đã rất gần, khoảng cách một đao tới nữ nhân kia thực sự quá gần, dùng tốc độ ra đao của Chu Văn, chỉ cần trong nháy mắt có thể chém trúng nữ nhân kia.
Nhưng khoảng cách trong gang tấc như vậy, A Tu La đao lại dừng lại, bị ánh mắt nữ nhân kia nhìn chăm chú, toàn thân Tu La đao run rẩy, không cách nào tiến thêm, cứ như vậy đứng trước mặt nữ nhân kia không ngừng run rẩy, không khác gì cá chết vùng vẫy.
Chu Văn dùng cái tay còn lại thêm sức, Tu La đao vẫn không cách nào tiến lên chút nào.
Bành!
Ánh mắt nữ nhân kia ngưng tụ, cả người lẫn đao cùng nhau bay ngược ra ngoài, đập trên giường gỗ, trên Vô Cực Yêu Long Vương khôi giáp xuất hiện rất nhiều chỗ bể nát, Chu Văn phun ra một ngụm máu, trong lồng ngực đau thấu xương.
Nữ nhân kia không biết lúc nào chạy tới bên giường đưa tay chộp tới mặt nạ thằng hề của Chu Văn.
Chu Văn đột nhiên mở trừng hai mắt, hư ảnh Đại Phạm Thiên như Ma như Thần xuất hiện, khuôn mặt thứ tư đưa về phía lưng chậm rãi chuyển động, theo khuôn mặt chuyển động, hắc động cũng càng lúc càng lớn, tựa hồ muốn thôn phệ hết thảy.
Bên trong có vô số oán linh thét lên, vô số sinh vật trong Địa Ngục gào thét, phảng phất muốn nhân thế biến thành luyện ngục.
Nữ nhân kia lại trừng hắc động Địa Ngục kia, khóe miệng hơi nhếch một cái, lộ ra vẻ khinh thường, một tay nắm ấn về phía hắc động Địa Ngục kia.
Ngón tay của nàng trơn bóng ngọc nhuận, không nhìn thấy một tia tì vết, hoàn mỹ như dương chi bạch ngọc.
Một tay nắm lại này, lại ẩn chứa lực lượng không gì sánh kịp, phảng phất có thể trấn áp chư thiên vạn giới, hắc động kinh khủng dưới bàn tay nàng, bắt đầu co vào.
Oán linh trong hắc động thét lên, tiếng gầm rú kinh khủng càng ngày càng yếu, mãi cho đến cuối cùng không nghe được cái gì.
Mà hắc động bị trấn áp cơ hồ biến thành một đường khe hở, thân thể khổng lồ của Đại Phạm Thiên dưới sự trấn áp đều nhỏ bé như kiến hôi.
Mắt thấy bàn tay kinh khủng kia đã chiếm cứ thiên địa, cơ hồ đập Chu Văn và Đại Phạm Thiên thành mảnh vỡ.
Nhưng đột nhiên Đại Phạm Thiên và Chu Văn trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, mạnh mẽ biến mất khỏi bàn tay của nữ nhân kia, khiến nàng hơi kinh ngạc.
Năng lực không gian kinh khủng thế nào, căn bản không thể thoát khỏi sự trấn áp của nàng, trên thực tế bên trong phòng hiện tại không dễ dàng sử dụng năng lực Không gian hệ như vậy, bởi rất dễ dàng xuất hiện vấn đề không thể tiến vào thông đạo Không gian.
Nhưng Chu Văn lại biến mất, mà dưới tay của nữ nhân kia, đồng thời xuất hiện một sinh vật hình người khác, nữ nhân kia không kịp dừng tay, lực lượng kinh khủng trực tiếp trấn nát sinh vật hình người kia.
Mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng nữ nhân kia cũng biết, sinh vật bị nàng nghiền ép, chính là một trong mười mấy người đứng trong phòng.
Sau này bị Chu Văn quăng tới, bị nàng đặt phía sau lưng, gần vị trí nhà gỗ.
Nữ người ý thức được cái gì, thời điểm quay đầu nhìn lại, phát hiện Chu Văn dưới Hỗn Độn Đản bảo về lao ra khỏi phòng hiện tại.
Trong mắt nữ nhân kia tràn đẩy vẻ tức giận, nàng lại bị một nhân loại nhỏ yếu trốn mất dưới mí mắt, hơn nữa còn khiến nàng lỡ tay giết chết một con mồi, lòng tự trọng và cao ngạo của nàng không thể nào tiếp thu được.
Cơ hồ không do dự, nữ nhân kia vọt ra thẳng phòng hiện tại.
Mặc dù phòng nhỏ và hành lang thời gian cách nhau mỗi cái cửa gỗ, nhưng cửa gỗ này lại cửa giữa hai không gian riêng biệt khác nhau, coi như nữ nhân kia muốn ra ngoài, cũng phải mất thời gian đi tới cửa mới ra ngoài được.
Chờ thời điểm nàng tới hành lang thời gian, chỉ thấy Chu Văn đang xuyên qua một cửa gỗ khác tới khu ban đầu.
Nữ nhân lần nữa đuổi theo, trong lòng giận không kềm được, thông qua cửa gỗ thời gian, lại khiến tốc độ và lực lượng cường đại của nàng vô phương phát huy tác dụng.
Chờ nàng tiến vào Thời Gian tiểu ốc, chỉ thấy Chu Văn xuyên qua cửa gỗ, bóng lưng vừa lúc rời khỏi phòng nhỏ.
- Ta xem ngươi có thể chạy đi nơi đâu, coi như lên trời xuống đất, cùng trời cuối đất, hôm nay ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
Cơ hồ không nhìn thấy thân hình nữ nhân kia di chuyển, nàng đã đi ra