Chu Văn rơi lên trên bờ thạch khí, nhìn thoáng qua bốn Cự Viên kia, chúng nó không có động tác gì, tựa hồ không chú ý tới hành động của Chu Văn.
- Thật muốn ta khế ước Thủ Hộ giả?
Chu Văn nhìn thạch kén bên trong thạch khí, vẻ mặt âm tình bất định.
Bản thân việc khế ước Thủ Hộ giả cũng không phải việc khó gì, chỉ cần đạt yêu cầu thể chất phù hợp với Thủ Hộ giả, chỉ cần một giọt máu có thể hoàn thành.
Coi như không đạt yêu cầu của Thủ Hộ giả, chỉ cần Thủ Hộ giả tự mình đồng ý, vẫn có thể khế ước được.
Nhưng Chu Văn cũng không hứng gì đối với việc khế ước Thủ Hộ giả, thậm chí còn gạt bỏ, nói cho cùng Thủ Hộ giả chính là công cụ của Dị thứ nguyên.
Cái này gần giống Người Sinh Hóa do nhân loại chế tạo trong huyễn tưởng, khế ước với sinh vật như vậy, lúc nào cũng có thể bị phản bội, loại cảm giác này không tốt đẹp gì.
Chủ yếu do bí mật trên người Chu Văn quá nhiều, vạn nhất để Thủ Hộ giả biết được bí mật, âm thầm thông báo Dị thứ nguyên, trời biết Dị thứ nguyên sẽ đối phó hắn thế nào?
Nếu còn biện pháp khác, Chu Văn làm sao cũng không chịu khế ước Thủ Hộ giả, coi như muốn khế ước, ít nhất phải giống Ma Anh, khế ước chủ phó với Sát Ma.
Nhưng bây giờ Chu Văn ngẫm lại, tựa hồ đã không còn đường khác, Dị thứ nguyên lĩnh vực này rất quỷ dị, hiện tại không khế ước, chắc không ra nổi.
Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy nếu như có thể đi ra ngoài, trước khế ước một thoáng cũng được, ngược lại khế ước Thủ Hộ giả đa số là Bình Đẳng khế ước, sau đó chỉ cần nghĩ biện pháp giải trừ là được.
Mà loại Bình Đẳng khế ước này, muốn giải trừ không khó, vẫn có thể nghĩ biện pháp.
- Bảo mệnh quan trọng nhất.
Chu Văn nghĩ tới đây, thuần thục ngưng tụ chỉ mang, một vết thương như lỗ kim, gạt ra một giọt máu tươi, chuẩn bị muốn nhỏ nó lên thạch kén.
Trước khi nhỏ xuống, Chu Văn cố ý nhìn thoáng qua bốn đầu Cự Viên kia, thấy chúng nó hoàn toàn không có dự định ngăn cản, thế ngoan tâm, đem giọt máu kia nhỏ xuống thạch kén.
- Ai, ta bị buộc bất đắc dĩ, không phải thật sự muốn khế ước Thủ Hộ giả, các vị tiên tổ chớ trách ta, muốn trách thì trách gen di chuyền các ngươi quá ưu tú.
Trong lòng Chu Văn ai oán.
Máu tươi đã nhỏ phía trên thạch kén, muốn hối hận đã không kịp.
Nhưng một giây sau, Chu Văn lại xấu hổ phát hiện, máu tươi của mình rơi rên thạch kén, giống như giọt nước rơi bên trên chảo dầu, oạch một thoáng liền tuột xuống, không dính chút nào bên trên thạch kén.
Chu Văn há to miệng, nửa ngày chưa lấy lại tinh thần.
- Tình huống như thế nào? Không phải muốn ta khế ước sao?
Chờ Chu Văn dần dần bình tĩnh trở lại, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Nếu không phải để hắn tới khế ước, vậy thả hắn tới đây làm gì? Bốn Cự Viên kia rõ ràng đồng ý để hắn tới, nhưng biểu hiện như vậy, phải nói rõ chúng nó rất coi trọng Chu Văn.
Nhưng máu của hắn lại không cách nào làm Thủ Hộ giả chi kén phản ứng, nó rõ hắn không được Thủ Hộ giả tán thành, hoặc nói huyết mạch và thuộc tính của hắn không đạt yêu cầu của Thủ Hộ giả.
- Chẳng lẽ bốn đầu Cự Viên kia nhìn sai rồi?
Trong nội tâm Chu Văn nghi vấn, nhưng nhìn thoáng qua bốn đầu Cự Viên kia, lại cảm thấy ý tưởng này không đúng.
Nếu Chu Văn là những Cự Viên kia, phát hiện mình nhìn sai rồi, hẳn sẽ trực tiếp nuốt, miễn giữ lại xấu hổ, nhưng những Cự Viên kia lại không tính toán như vậy, vẫn chờ đợi cái gì đó.
- Đây rốt cuộc thế nào?
Chu Văn lần nữa dò xét thạch kén, cẩn thận đi xem, phát hiện thạch kén này quả thật có điểm khác.
Trước đó Chu Văn phát hiện, bên ngoài mặt thạch kén có một ít vân xám nhàn nhạt, thoạt nhìn không thu hút, nếu không cẩn thận ngay cả nhìn cũng không thấy, mà trước đó Chu Văn cảm thấy những hôi văn đó là hoa văn ban