Chu Văn đợi nửa ngày, rốt cuộc đã nhận được tin tức, nhưng tin tức gửi tới không phải Trương Ngọc Trí mà là Huệ Hải Phong.
- Sư đệ, ta đã lấy được Phối sủng may mắn, ngươi xem thử có đủ hay không?
Sau tin nhắn của Huệ Hải Phong có một danh sách.
Chu Văn nhìn một chút, phát hiện hết thảy có mười một Phối sủng may mắn không cùng loại, hai đầu Thần thoại cấp, sáu đầu Sử thi cấp, hai đầu Truyền kỳ cấp, còn một đầu Phàm thai cấp Phối sủng.
- Phàm thai Phối sủng thôi đã hiếm thấy rồi, lại còn có thuộc tính may mắn, có điều Phàm thai Phối sủng may mắn coi như cộng thêm may mắn, thêm được cùng lắm vài điểm.
Chu Văn trả lời:
- Được rồi, cho ta thời gian hai ngày chuẩn bị, sau đó ta sẽ đến tìm ngươi.
- Không cần, ngươi ở Lạc Dương đi, ta đã cho người qua, đêm nay có thể đến Lạc Dương.
Huệ Hải Phong trả lời.
- Cũng được!
Chu Văn không tiếp tục kiên trì, chỉ cần có Ma phương, từ nơi nào tiến Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh đều như thế.
- Sư đệ, ta đều giao người cho ngươi, bên này ta là người lợi nhất.
Huệ Hải Phong gửi tin nhắn cười đùa.
- Kỳ thực một mình ta tiến vào cũng được.
Chu Văn cảm giác hắn đi một mình ngược lại an toàn hơn.
- Được, vậy ngươi phải mặc chế phục của Liên bang, sau đó cắm một cái tiểu hồng kỳ, viết lên vài chữ Liên bang gì đấy là được.
Huệ Hải Phong trả lời.
- Ta vẫn dẫn người lên thì tốt hơn.
Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy cái này không được tốt lắm.
- Hắn hắc, vì chuẩn bị đống Phối sủng may mắn này cho ngươi, ta đã bỏ ra đại giới, ta tin không ai có thể kiếm ra đội hình Phối sủng may mắn cường đại như vậy, mà ngươi muốn nhiều Phối sủng may mắn như vậy làm gì? Theo ta được biết, mặc dù Phối sủng may mắn trên phương diện nào đó có thể tăng tỷ lệ thu được trứng Phối sủng hay Thứ nguyên kết tinh, nhưng cái này có một hạn mức nhất định, vượt qua hạn mức này, coi như ngươi mang nhiều Phối sủng may mắn đi cũng không tăng lên nữa.
Huệ Hải Phong tò mò hỏi.
- Về sau ngươi sẽ biết.
Chu Văn không rảnh nói chuyện với Huệ Hải Phong, vội vã trở về Lạc Dương xem những Phối sủng may mắn kia, bởi người bình thường chỉ có thể dựa vào tin tức Phối sủng truyền lại và kinh nghiệm phán đoán thuộc tính của Phối sủng, không cách nào nhìn thấy tư liệu chính xác.
- Sư phụ…
Chu Văn vừa trở lại An gia Lạc Dương, đã thấy Huệ Ngoạn lao đến.
- Sao ngươi lại tới đây?
Chu Văn hơi kinh ngạc, Huệ Hải Phong lại mang Huệ Ngoạn tới.
Hiện tại con đường đi các khu vực đều có Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, tính an toàn rất thấp, Huệ Ngoạn có thể nói là hi vọng tương lai của Huệ gia, hiện tại mang hắn ra ngoài, thực sự quá mạo hiểm.
- Ta nói muốn tới đây, học tập sư phụ ngài, cho nên phụ thân đồng ý để ta cùng đi.
Huệ Ngoạn nói.
Chu Văn nghĩ thầm:
- Học tập cùng ta? Ngươi có thể cùng ta học cái gì, ta theo ngươi học còn tạm được.
Thiên tư tên Huệ Ngoạn này quá cao, học một biết mười, cái gì đã gặp qua đều không quên được, đọc nhanh như gió.
Chu Văn rất hoài nghi, có phải Huệ Hải Phong có công nghệ cao gì đó, lắp trí nhớ nhân tạo vào nhi tử hắn.
Thời điểm trước đó Chu Văn ở Huệ gia, đã dạy qua Huệ Ngoạn, nhưng những thứ kia phần lớn chỉ hiểu không cách nào diễn đạt bằng lời, những thứ có thể dạy bằng lời, Chu Văn đã dạy hết, hiện tại để hắn đi dạy tiếp, hắn thật không còn gì nữa.
- Chu tiên sinh, đây là đồ vật Tổng thống phân phó cho chúng ta mang cho ngài, mời ngài kiểm tra và nhận.
Một sĩ quan chừng ba mươi tuổi, mang theo mấy sĩ quan khác đi đến trước mặt Chu Văn.
Hắn trông rất kỳ quái, bộ mặt không có bất kỳ biểu lộ nào, lông mày, râu ria cùng ngũ quan thoạt nhìn như giả mạo, thế nhưng Chu Văn có thể khẳng định, đây chẳng qua là cảm giác, trên mặt hắn không hề ngụy ngang gì, chân thân hắn đúng như vậy.
Tất cả bọn hắn có mười một người, trên cổ tay mỗi người đều có khóa sắt khóa lại.
Chu Văn không cần đoán cũng biết, đây chính là mười một viên Phối sủng may mắn Huệ Hải Phong đưa tới, mười một người này hẳn là người Huệ Hải