Vương Lộc hất tay Thủ Hộ giả kia, bình tĩnh nói:
- Ta đã nói qua, ta sẽ không khế ước với ngươi, trước kia sẽ không, hiện tại sẽ không, sau này cũng không.
Thủ Hộ giả kia không tức giận, thu tay lại vừa cười vừa nói:
- Ngươi không được quên, ngươi cũng không phải người bình thường, người khác rất khó làm ngươi bị thương, nhưng nếu ngươi thụ thương, sẽ rất khó khôi phục, ngoại lực không cách nào trị liệu, chỉ có thể dựa vào năng lực khôi phục của bản thân để tự lành lại.
- Tự khôi phục.
Vương Lộc nói.
- Đúng vậy, mặc dù ngươi bị thương nặng, nhưng không đến mức nguy hiểm đến tính mạng, cần thời gian dài một chút sẽ khôi phục.
Con mắt Thủ Hộ giả kia dần dần híp lại nói:
- Thế nhưng trước đây ngươi đại khái không nhận qua thương tổn, hẳn không biết chuyện phát sinh sau khi ngươi bị thương. Vậy để ta nói cho ngươi, sau khi ngươi bị thương, năng lực vận may của ngươi sẽ giảm xuống, dùng vết thương hiện tại của ngươi, khả năng vận may của ngươi đã thấp đến mức có cũng được, không có cũng không sao?
- Vậy ngươi muốn thừa cơ giết ta sao? Vậy động thủ đi!
Vương Lộc không thèm để ý nói.
- Bảo bối, ta làm sao nỡ giết ngươi chứ, giết ngươi, ta biết đi đâu tìm nhân loại giống ngươi để khế ước, trên thế giới này hẳn không lại có người thứ hai tương tự ngươi, thích hợp khế ước với ta hơn.
Vẻ mặt Thủ Hộ giả kia dần dần lạnh lùng nói:
- Thế nhưng mất đi vận may của ngươi áp chế, lực lượng vận rủi của muội muội ngươi sẽ phát huy ra hiệu quả, nếu có sự trợ giúp của ta, đến lúc đó, Vương gia này của ngươi chỉ còn lại hai tỷ muội các ngươi, ngươi nói xem, như vậy có phải vui không?
Lần này Vương Lộc biến sắc, trước đó nàng không biết sau khi bản thân bị thương sẽ ảnh hưởng đến năng lực may mắn, bởi trước kia nàng chưa bao giờ xảy ra chuyện tương tự.
Giống lời Thủ Hộ giả kia nói, nếu lực lượng may mắn của nàng không áp chế được lực lượng vận rủi của Vương Thiền, chỉ lần này Vương gia gặp tai họa ngập đầu rồi.
- Ngươi nói vậy ta sẽ tin sao?
Vương Lộc cố trấn định nói.
Có lẽ Thủ Hộ giả chẳng qua đang gạt nàng, căn bản không có chuyện thụ thương khiến năng lực may mắn yếu bớt!
- Không tin sao?
Thủ Hộ giả kia đưa tay vứt ra một đồng tiền xu, để nó rơi vào trong tay Vương Lộc, sau đó nói
- Quăng mười lần thử nhìn một chút, nếu như dưới tình huống bình thường, hẳn mười lần ngươi tung lên đều ra mặt chữ? Để ta thử nhìn một chút, lần này ngươi có thể được mấy lần mặt chữ, năm lần hay sáu lần? Với vết thương lần này của ngươi, hẳn sáu lần đã là cực hạn đi!
Vương Lộc cầm đồng xu kia, nhìn một cái, sau đó ném lên không trung, lúc tiếp được xem xét, lần này không phải mặt chữ mà là mặt số.
- Ha ha, xem ra năng lực vận may của ngươi giảm xuống nhiều hơn so với tưởng tượng!
Thủ Hộ giả kia cười nói.
Vương Lộc biến sắc, lần nữa ném đồng tiền xu ra ngoài, thầm nghĩ muốn ra mặt chữ, nhưng đồng tiền xu rơi xuống, vẫn là mặt số!
Vương Lộc ném liên tục mấy lần, nhưng không có bất kỳ lần nào được, toàn bộ đều là mặt số.
Thủ Hộ giả kia giận dữ nói:
- Ngay cả ta cũng tính sai, không ngờ lực lượng vận rủi của muội muội ngươi mạnh đến vậy, sau khi lực lượng vận may của ngươi yếu bớt đi, bởi nàng tồn tại, cho nên lực lượng vận rủi ngược lại áp chế lại lực lượng vận may của ngươi, có lẽ căn bản không cần nhúng tay, lực lượng của Vương Thiền vẫn đủ triệt để mai táng Vương gia các ngươi!
Vẻ mặt Vương Lộc cực kỳ khó coi, nàng biết Thủ Hộ giả này nói không sai, lực lượng vận rủi của Vương Thiền tiến bộ nhanh chóng, vượt qua tất cả suy đoán của mọi người.
Thời điểm lực lượng vận may của nàng còn, cảm giác không được, hiện tại lực lượng vận may giảm bớt trên diện rộng, lực lượng vận rủi của Vương Thiền lại phát huy rõ rệt.
- Ngươi đã không còn lựa chọn khác, khế ước với ta, thu được lực lượng của ta trợ giúp, ngươi có thể khôi phục lực lượng, trấn áp lực lượng của Vương Thiền, khiến tất cả khôi phục như thường. Bằng không coi như lực lượng Vương Thiền không đủ diệt Vương gia, ta cũng không ngại giúp nàng một tay…
Thủ Hộ giả kia như Ác Ma, trong lòng nói phảng phất có mị hoặc ma quái!
Vẻ mặt Vương Lộc âm tình bất định, trong lúc nhất thời không cách nào ra quyết