Lực lượng Nhân Hoàng có thể lợi dụng sinh cơ cường đại chữa trị cho thân thể, ngoại trừ không thể chữa trị cho bản thân hắn, vết thương trên người khác đều có thể chữa trị.
Nhưng nắm đấm Chu Văn đánh trên thân linh dương, cảm giác bên trong thân thể nó phảng phất như lò nung, sinh cơ tiến vào lập tức bị thôn phệ hết.
Cho tới bây giờ Chu Văn chưa gặp qua tình huống như vậy, tình huống hiện tại của linh dương vẫn chưa chuyển biến tốt, bởi sinh cơ trên người hắn tiêu hao quá nghiêm trọng, cho nên hào quang Nhân Hoàng càng ngày càng yếu.
Chu Văn không còn cách nào khác, đành phải đem Long Hổ Đan Tinh đút cho linh dương, sau đó tiếp tục dùng lực lượng Nhân Hoàng đánh trên thân nó.
Nhìn từng khỏa Đan Tinh như đường đậu đút vào trong miệng linh dương, Chu Văn đau lòng cơ hồ muốn rỉ máu, những Đan Tinh khác thì thôi đi, nhưng tỉ lệ rơi ra Long Hổ Đan Tinh lại quá thấp, hắn cày Đan Lô sơn lâu như vậy, chỉ cày ra một viên này, những Thần thoại cấp Đan Tinh khác giống như Long Hổ Đan Tinh cũng có mấy khỏa, tất cả đều đút cho linh dương.
Không biết đan dược có tác dụng, hay lực lượng Nhân Hoàng có hiệu quả, nhiệt độ kinh khủng trong thân thể của linh dương giảm xuống một chút.
Nguyên bản thân thể co giật, dần dần bình tĩnh lại.
- Đừng đánh nữa, chút sinh cơ này của ngươi, coi như hoàn toàn đánh vào thân thể ta cũng không tạo nên tác dụng lớn.
Linh dương khôi phục ý thức, giãy dụa bò dậy.
Chu Văn đánh mỏi nhừ tay, hào quang Nhân Hoàng trên người gần như không còn, chỉ có thể giải trừ hợp thể với Nhân Hoàng.
- Ngươi không sao chứ?
Chu Văn hỏi.
- Trở về trước rồi nói.
Linh dương quan sát bốn phía một chút, thấy vẫn tại phụ cận Tử Cấm Thành.
Tuy nói Tử Vi Tinh Quân chịu quy tắc Địa Cầu áp chế, hẳn không dám ra, có điều việc này không phải mười phần chắc chín, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Bởi thương tích trên người linh dương quá nặng, sinh cơ Chu Văn tiêu hao nhiều, cũng hơi mệt một chút, dứt khoát triệu hồi ra Thổ Hành thú, mang theo linh dương cùng độn thổ đi.
- Phóng Tiểu điểu ra.
Sau khi cách xa kinh đô, linh dương đột nhiên nói với Chu Văn.
Chu Văn đem Tiểu điểu và Nha Nhi từ bên trong Hỗn Độn châu phóng ra, Tiểu điểu nhìn thoáng qua linh dương, tự động rơi trên đỉnh đầu linh dương.
Chu Văn nhìn kỹ một hồi, phát hiện nhiệt độ trên thân linh dương đang chậm rãi giảm xuống mà tinh thần Tiểu điểu trở nên vô cùng phấn chấn, lông vũ sáng rõ hơn nhiều.
- Hóa ra Tiểu điểu có thể hấp thu nhiệt lượng trên thân linh dương, khó trách con hàng linh dương kia vẫn thích mang Tiểu điểu theo.
Chu Văn chợt hiểu ra.
- Lão Dương, vừa rồi ta nghe Tử Vi Tinh Quân nói, ngươi khôi phục nhân thân, chẳng lẽ nói trước kia ngươi có bộ dáng giống người?
Trong lòng Chu Văn hơi nghi vấn, thực sự không nhịn được.
Linh dương lười biếng nói:
- Không tính vậy.
- Không tính vậy có nghĩa là gì?
Chu Văn không lý giải được.
Nhưng linh dương lại không để ý tới hắn, ghé trên lưng Thổ Hành thú như ngủ thiếp đi.
Thấy linh dương không muốn nói, Chu Văn đành áp chế nghi vấn trong lòng, chuyên tâm khống chế Thổ Hành Thú đi đường.
- Hôm nay việc này thật kỳ quái, tấm linh phù kia không thể tự mình rơi xuống, dưới tình huống đó, Tử Vi Tinh Quân không có khả năng tự thoát khỏi.
Linh dương nhắm mắt lại, đột nhiên nói một câu.
Chu Văn gật đầu, nói:
- Ta biết, nhưng ta một mực chú ý, vẫn không phát hiện ra có sinh vật nào khác xuất hiện tại phụ cận.
Linh dương không nói gì nữa, tiếp tục nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không biết có ngủ hay không?
Nếu Chu Văn có thể quan sát được, sẽ phát hiện có một thiếu nữ tóc vàng đang đứng trên lưng Thổ Hành thú, mà đứng ngay sau lưng hắn, cách không đến một gang tay.
Thiếu nữ tóc vàng kia dĩ nhiên là Điềm Điềm, nàng vốn tưởng Tử Vi Tinh Quân có thể báo thù cho Á Na, nhưng ai biết bọn hắn vẫn có thể sống sót ra ngoaifl.
- Xem ra ta chỉ có thể tự mình báo thù cho Á Na.
Trong lòng Điềm Điềm nghĩ vậy, nhưng không lập tức ra tay.
Bởi Thổ Hành thú vẫn trong trạng thái độn thổ, nếu nàng đụng vào Chu Văn, biến thành Hoàng Kim, Thổ Hành thú là Phối sủng của hắn, tự nhiên chết đi.
Khi đó đám người Nha Nhi sẽ bị nhốt dưới mặt đất, Điềm Điềm sợ nàng bị thương.
- Chờ bọn hắn trở về mặt đất, động thủ lần nữa cũng không muộn.
Trong lòng Điềm Điềm nghĩ vậy, tiếp tục đứng ở nơi đó chờ đợi.
Từ sau khi lần