- Ha ha, ta rốt cuộc tìm được thân pháp thích hợp ủa mình, tốc độ của ta làm thế nào cũng không nhanh bằng ngươi cùng Chung Tử Nhã, cho nên không có cách nào bảo trì tốc độ cao, do đó ta lợi dụng lực bộc phá của chính mình, khiến tốc độ trong nháy mắt nhanh hơn các ngươi, mà sức chịu đựng của ta rất tốt, có thể chống đỡ tốc độ liên tục bùng nổ, đây mới là thân pháp thích hợp nhất đối với ta.
Huệ Hải Phong vui sướng cười nói.
- Thân pháp không tệ!
Chu Văn tán thưởng nói.
Huệ Hải Phong ôm bả vai Chu Văn nói:
- Thân pháp này dựa vào sự giúp đỡ của ngươi hoàn thành, cho nên ngươi có một nửa công lao, ta cho ngươi đặt tên một nửa, mỗi người nghĩ một chữ, coi như tên thân pháp này đi. Về sau thân pháp này dương danh thiên hạ, tên của ngươi và ta đều lưu trong sử sách.
- Không cần, ta chẳng qua chỉ giúp ngươi bồi luyện thôi.
Chu Văn nhún vai nói.
- Thân pháp của ta lấy ý tưởng bên trong thân pháp của ngươi, nên tên khẳng định phải được ngươi đặt một nửa, nhanh nghĩ cho nó cái tên, ta muốn nhanh chóng hoàn thiện nó.
Huệ Hải Phong lấy ra giấy bút, đưa cho Chu Văn, để hắn viết một chữ, sau đó chính mình viết chữ còn lại.
Mặc dù Chu Văn không thích phương pháp đặt tên của Huệ Hải Phong, có điều Huệ Hải Phong khăng khăng như vậy, hắn suy nghĩ một chút, viết trên giấy một chữ”Chân”.
Hai người viết xong, cũng nhau mở giấy ra, thấy Huệ Hải Phong viết trên giấy một chữ Chân, hai người nhìn chữ trên tờ giấy của đối phương, không khỏi hơi ngẩn ra.
Huệ Hải Phong nở nụ cười:
- Xem ra chúng ta cùng chung chí hướng, đều nghĩ giống nhau. Nếu viết lại tên có chút không hay, nên thân pháp này gọi là Nhị Chân đi.
- Nhị Chân. . . Nhị Chân. . . Thật hai. . . Danh tự có chút. . .
Chu Văn niệm mấy lần, đột nhiên phát hiện có chút không đúng.
Huệ Hải Phong nói, rõ ràng cũng ý thức được vấn đề này, có điều hắn không để ý, vừa cười vừa nói:
- Nhị Chân có vẻ không êm tai, có điều đó là số mệnh an bài, nên cứ gọi như vậy đi.
Nói xong, Huệ Hải Phong chạy đi, không kịp chờ đợi trở về nghiên cứu hoàn thiện thân pháp của hắn.
Chu Văn lắc đầu nói:
- Mấy đệ tử của Vương Minh Uyên đều có thiên phú thượng đẳng, nhưng tính cách đều lạ, vốn tưởng Huệ Hải Phong còn giống người bình thường một chút, hiện tại xem ra, không thể coi hắn là người bình thường được.
A Sinh làm nhiều công tác, hắn không chỉ là Phó quan của An Thiên Tá, mà còn là quản gia An gia, hắn lo cả việc nhà lẫn chuyện quân đội, cho nên nhiều chuyện hắn không làm xuể, cũng phải an bài nhân thủ đi làm.
Thời điểm hắn cầm tờ danh sách, vẻ mặt lập tức cổ quái.
Trên danh sách viết ba cái tên, trong đó có Chu Văn, ba người này lần trước do Tần phó thống đốc viết xuống, An Thiên Tá cũng đã nói, muốn đích thân khen ngợi ba người này.
Danh sách không vấn đề, nhưng bên trong ba người có tên Chu Văn.
- Ngươi xác định phần danh sách này chính xác không?
A Sinh nhìn mặt nhân viên tình báo hỏi, chuyện này nhất định phải xác thực rõ ràng, nếu không sẽ xảy ra vấn đề lớn.
- Đúng vậy, nhiều sĩ quan đều gặp qua ba người bọn hắn, chúng ta cũng lấy thông tin trích xuất camera ở một số cửa hàng lân cận, lại tới Tịch Dương học viện đối chiếu so sánh, xác định đúng là ba người này, hơn nữa chúng ta đưa ảnh ba người để cho những sĩ quan kia đối chiều, cũng xác nhận là ba người bọn hắn.
Nhân viên tình báo khẳng định nói.
- Rất tốt, làm không sai, ngươi mau đi.
A Sinh nhìn tên danh sách, khóe miệng lộ ra một nụ cười kỳ dị, cầm một chút tư liệu, đứng dậy đi tới văn phòng An Thiên Tá.
- Vào đi.
An Thiên Tá đang xử lý văn bản tài liệu,