Chu Văn vội vàng quét một thoáng đồ án nhỏ, điện thoại đang loading, khiến lòng hắn buông lỏng một chút.
-Hy vọng còn tới kịp.
Chu Văn nhìn một chút dòng sông đối diện, không biết lão hiệu trưởng, Âu Dương Lam và A Sinh hiện tại như thế nào.
Chu Văn vừa quét xong đồ án nhỏ trên tấm bia, đằng sau tấm bia đột nhiên nhảy ra một hình bóng, đó là một đầu Huyết thiềm thừ, phun một búng máu vào Chu Văn.
Lữ Vân Tiên đột nhiên đứng bên người Chu Văn, một tay giữ chặt bờ vai của hắn, đem hắn vung ra đằng sau, đồng thời một tay khác giơ lên chắn, chặn huyết tia.
Chỉ thấy khiên kim loại bị ăn mòn mấp mô, kém chút thành nước.
Tay kia Lữ Vân Tiên cầm một thanh đao, chém xuống, trực tiếp đem Huyết thiềm thừ chém thành hai nửa.
-Văn thiếu gia, hiện tại có thể đi về chưa?
Lữ Vân Tiên quay đầu nhìn Chu Văn hỏi.
-Được.
Chu Văn đứng lên, vỗ vỗ phủi bụi đất trên người, gật đầu nói.
Đi theo Lữ Vân Tiên về tới trụ sở, trò chơi cũng download hoàn thành, trên màn hình điện thoại hiện đồ án cột mốc biên giới, trên đó hiện hai chữ Trác Lộc.
Bắt đầu vào Phó bản Trác Lộc, rất nhanh Nhân vật tí hon xuất hiện trước Viễn cỗ chiến trường, huyết vũ phiêu phiêu trên bầu trời, Chu Văn chưa kịp làm gì, Nhân vật tí hon như phát điên lao ra ngoài, đâm đầu vào huyết hà, sau đó màn hình đen lại.
Chu Văn hơi chút phiền muộn, vừa vào đã chết một, điều này hiển nhiên không phải điềm lành.
Trong trò chơi không có áo mưa, Chu Văn thử mặc nhuyễn giáp do Tam nhãn kim cương lực sĩ biến thành và áo giáp do Kim tinh giáp thú biến thành, có điều cả hai không thể bao trùm toàn bộ thân thể, không biết có tác dụng gì không.
Kết quả chứng minh, cái này vô dụng, chỉ cần chút máu dính vào da thịt, chỉ cần một giọt, Nhân vật tí hon như bị bệnh dại, không nhận khống chế của Chu Văn, cuối cùng chết thảm trong huyết vũ.
Chu Văn thử nghiệm Liên Hoa Phật thể, kiểm tra xem nó có bị huyết vũ ăn mòn hay không, nếu không sao thì Chu Văn mới có thể đi vào Viễn cỗ chiến trường.
Liên hoa Phật thể không ngừng tiêu hao Nguyên khí, Chu Văn phải chuyển Nguyên Khí quyết thành Đạo quyết, mới có thể chống đỡ tiêu hao của Liên hoa Phật thể.
Di chuyên bên trong huyết vũ, tầm mắt cực kỳ hạn chế, căn bản không thể nhìn thấy gì trong vòng hai ba mét, may mắn Chu Văn có vòng tai Đế Thính, khiến hắn không khác gì có rada di chuyển trong huyết vũ.
Giẫm lên bùn lầy, Chu Văn hướng về chỗ hiển thị quân đội đóng quân, địa điểm hắn muốn tới, là khu di tích Âu Dương lão hiệu trưởng nghiên cứu di tích, A Sinh và Âu Dương Lam khẳng định đi tới đó.
Mới đi không được bao xa, Chu Văn nghe được một thân ảnh, đang hướng về chỗ hắn.
Đó là sinh vật hình người, tóc dài rũ xuống đất, che khuất khuôn mặt, tứ chi thon dài, toàn thân ướt đẫm máu, động tác bước đi hết sức quái dị, như tang thi.
Chu Văn không dám khinh thường, triệu hoán Đao thuẫn kỵ sĩ, và Biến dị Ma hóa tướng xông tới. Vô luận nó là cái gì, sinh vật bên trong Viễn cỗ chiến trường, tuyệt đối không thể khinh thường.
Nhưng Đao thuẫn kỵ sĩ và Biến dị Ma hóa tướng không ngăn cản được huyết vũ, không đi được bao xa, giống như mất khống chế, tự giết lẫn nhau.
-Huyết vũ cũng ảnh hưởng đến Phối sủng sao?
Tâm tình Chu Văn kém đi rất nhiều, không thể sử dụng Phối sủng, hơn nữa hắn luôn phải mở ra Liên hoa Phật thể tiêu hao Nguyên khí, điều này khiến lực chiến đấu của hắn yếu hơn rất nhiều.
Răng rắc!
Sinh vật quái dị kia động thủ, thân hình trong mưa nhanh không thể tưởng tượng nổi, trong nháy mắt đi đến trước mặt Biến dị ma hóa tướng đang nổi điên, hai tay cầm đầu hắn, trực tiếp vặn xuống, tiện tay vứt xuống đất, thân hình lại động, đem đầu Đao thuẫn kỵ sĩ vặn xuống.
-Quả nhiên nơi này