Lữ Vân Tiên thấy Chu Văn cầm chuôi đao, tưởng Chu Văn phát hiện kẻ địch, vội vàng vận chuyển Nguyên Khí quyết, cảnh giác nhìn bốn phía.
Phía ngoài ba người Triệu Tân cũng hơi khẩn trương lên, mặc dù Chu Văn và Lữ Vân Tiên muốn đi, cho dù bọn họ chết cũng chẳng liên quan đến họ.
Nhưng ở địa phương quỷ dị này, không muốn nhìn đồng loại ngay trước mặt mình bị chém đầu.
Đột nhiên, thân hình Chu Văn biến mất, giống như quỷ mị xuất hiện trước đoạn cột đá gãy, hai tay cầm đao, toàn lực chém về phía trước mặt cột đá, một đạo huyết quang trên đao chém, bay ra ngoài.
Răng rắc!
Cột đá bị Chu Văn một đao nghiêng chém thành hai đoạn, bổ khẩu bình trượt như gương, nhưng vết cắt có máu tươi bắn tung tóe ra, mà Lữ Vân Tiên và ba người phía ngoài đều khẽ giật mình.
-Văn thiếu gia, đây là căn nguyên gây Không gian chi phong quỷ dị bên trong di tích sao?
Lữ Vân Tiên đi tới, nhìn thi thể Phong Giới trùng trong hốc cột đá nói.
Chu Văn đứng một bên cạnh thi thể Phong Giới trùng tìm kiếm, một bên gật đầu:
-Không sai, không phải chỉ một đầu này, ngươi không nên cách ta quá xa, miễn xảy ra chuyện.
Đáng tiếc, con Phong Giới trùng này không tuôn ra kết tinh, cũng không tuôn ra trứng Phối sủng.
Chu Văn cùng Lữ Vân Tiên tiếp tục đi về phía trước, phía ngoài vẻ mặt ba người Triệu Tân hết sức cổ quái.
-Triệu Tân, tiểu tử Chu Văn xác thực có khả năng, ngay cả An phó quan đều không tìm được chỗ nấp của Dị thứ nguyên sinh vật bên trong di tích, hắn có thể tìm được, xem ra thật sự có bản lĩnh, chúng ta có vào chung hay không?
Một người trong nhóm nhìn Triệu Tân nói.
-Đi vào làm gì? Chịu chết sao? Hắn có thể tìm ra một đầu, ai biết bên trong còn có bao nhiêu con nữa, vạn nhất sai lầm, không phải chết bên trong sao. Hơn nữa An phó quan giao phó chúng ta thủ tại đây, chúng ta cứ an ôn chờ bọn hắn trở về, hà tất phải lấy mạng đi liều?
Triệu Tân nói xong đi trở về, nhưng nhìn một đao kia của Chu Văn, trong đầu hắn thỉnh thoảng hiển hiện không nhịn được, nhỏ giọng lầm bầm một câu:
-Tiểu tử kia, thật có điểm tà môn.
Chu Văn không tới trong hiện thực vị trí Phong Giới trùng, lại giống như trong trò chơi, hắn một đường giết qua, căn bản không cho Phong Giới trùng cơ hội sử dụng Giới Phong, nhanh chóng chém giết chúng nó bên trong thạch huyệt.
Lữ Vân Tiên đi theo Chu Văn, mắt thấy Chu Văn phảng phất như thần linh biết trước, vừa đi vừa giết, Trúc đao xuất vỏ nhất định nhuốm máu, giết chết từng con Phong Giới trùng trong hốc đá, ánh mắt hắn nhìn Chu Văn càng ngày càng cổ quái.
Hắn nghiêm túc quan sát qua, tuy nhiên không thể nhìn ra điểm nào dị thường, càng không biết chỗ nào giấu Phong Giới trùng, mà Chu Văn xuất đao lại kiên định không chút do dự, đem từng con Phong Giới trùng trốn trong hốc đá chém giết.
Vốn di tích bị một lực lượng khủng bố bao phủ, nhưng trước mặt thiếu niên này, lại khiến người ta cảm giác an toàn, ở trong mắt Lữ Vân Tiên bây giờ, cả người Chu Văn tựa hồ tản ra hào quang cùng nhiệt độ, chiếu sáng không gian khủng bố này.
-Loại cảm giác này. . . Rất quen thuộc. . . Trước kia đã từng có. .
Lữ Vân Tiên nhớ tới trước kia, hắn đi theo An Thiên Tá đi vào Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Thời điểm đó An Thiên Tá lớn hơn Chu Văn hiện tại một chút, khoảng hai mươi tuổi không khác lắm, khi đó An Thiên Tá trở thành người cầm lái An gia mấy năm, mà người Lạc Dương đều biết đến thiếu niên Đốc quân.
Có điều khi đó An Thiên Tá không được nhiều người tin phục như bây giờ, bên trong An gia, nhiều người bằng mặt không bằng lòng đối vời người thiếu niên Đốc quân này.
Lúc đó Nam khu Lạc Dương xuất hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực mới, không biết bao nhiêu dân chúng gặp tai họa, An Thiên Tá muốn điều phái nhân thủ đên trấn áp Nam khu Dị thứ nguyên lĩnh vực, nhưng bên trong gia tộc cản trở, nên chỉ có thể huy động một bộ phận nhỏ của quân đội.
An Thiên Tá không thể không tự mình mang theo quân đội tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, khi đo Lữ Vân Tiên không phải doanh trưởng, chẳng qua là một lớp trưởng nho nhỏ, tất cả bọn hắn bốn ban đi theo An Thiên Tá xông vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, gặp rất nhiều Dị thứ nguyên sinh vật quỷ dị.
Kết quả viện quân