- Thật ra không bị mất, có điều Thạch khí bị một đầu Phối sủng của ta ăn mất, hiện tại nó đang biến thành thạch trứng, đang tiến hóa.
Chu Văn thạch trứng, đưa ra:
-Không biết thứ này có thể thay thế Thạch khí được không?
-Cái này…Không biết…Thử một chút xem sao..
A Sinh không thể xác định, suy nghĩ một chút nói:
-Ngươi đưa Thạch trứng cho ta, sau đó an vị trên quái xe, xe này đi ra ngoài di tích được, sẽ không có nguy hiểm gì. Hơn nữa vết thương trên người Lữ Vân Tiên và Lục Ngưng cần ra ngoài trị liệu, nơi này không có Phối sủng hệ trị liệu.
-Trước đó, ngươi đem Lục Ngưng đưa ra ngoài?
Chu Văn đưa thạch trứng cho A Sinh nói.
-Ta không thể xử lý Huyết tơ trùng trên người nàng, đành phải đem nàng đi ra ngoài.
A Sinh tiếp nhận thạch trứng nói.
-Ngươi với bọn Tửu gia phát sinh chuyện gì vậy?
Chu Văn không tin A Sinh chủ quan đem người lạ có dụng tâm khác đi theo mà hoàn toàn không biết gì cả.
-Xem như lợi dụng lẫn nhau đi, Tửu gia có mưu đồ, ta cũng cần có người hấp dẫn Trường Sinh Thụ chú ý.
A Sinh thận trọng cất giữ thạch trứng.
-Ngươi tìm được Lam tỷ và lão hiệu trưởng chưa? Bọn hắn không sao chứ?
Chu Văn muốn hỏi vấn đế hắn muốn biết nhất.
-Hẳn là bên trong Thạch điện, có điều trước đó bởi thiếu sót Thạch khí, không mở ra Thạch điện, hiện tại có miếng Thạch trứng này, nếu như không có gì bất ngờ, hẳn có thể mở ra Thạch điện, cứu bọn họ ra, ngươi đi về trước đi, có việc gì chờ ta trở về rồi hãy nói.
A Sinh nói xong nhảy xuống quái xe, hướng về chỗ hang động quái xe tới, chốc lát không thấy bóng dáng.
Chu Văn thở dài một hơi, tựa vào bên trong thùng xe, toàn thân đau đớn.
-Sớm biết ngồi trên quái xe có thể đi thẳng đến Thạch điện tìm được A Sinh, đã không phải gặp phiền toái như vậy, kém chút mất mạng.
Chu Văn nhìn Lục Ngưng và Lữ Vân Tiên một chút, thấy tình huống bọn hắn không tốt lắm, không biết bọn họ có thể kiên trì cho tới khi trở lại doanh trại hay không.
Thời điểm trở về, lối đi giống lúc đến đây, qua sa mạc cùng hải dương về sau, quái xe lái ra khỏi thông đạo dưới lòng đất.
Chu Văn đem Lữ Vân Tiên và Lục Ngưng mang về doanh địa, Triệu Tân trị liệu vết thương trên người bọn họ, cuối cùng bảo vệ mỗi người một mạng, Huyết tơ trùng bò lên thân thể bọn hắn còn chưa đủ trí mạng, có điều Hắc Ám y sư trọng thương, tạm thời không có cách nào giúp bọn hắn khu trừ Huyết tơ trùng, cho nên để bọn hắn tạm thời hôn mê.
Chu Văn bị thương rất nặng, có điều lực lượng Hồi xuân đằng có hạn, Chu Văn để Triệu Tân chữa trị cho Lữ Vân Tiên và Lục Ngưng trước, còn chính mình sử dụng Tiểu Bàn Nhược Kinh để chậm rãi khôi phục.
Nằm trên giường cày Phó bản, động Bạch biên bức bị Chu Văn cày, mặc dù tỉ lệ rơi đồ không cao, nhưng số lượng bù chất lượng, thỉnh thoảng tuôn ra chút đồ, nhưng phải mặt hàng quá tốt.
-Lúc nào có thể cày được một đầu Hạnh Vận Tiểu Hổ, mang theo Tiểu lão hổ đi cày động Bạch biên bức, trong lòng thập phần khó chịu.
Lần nữa tiến vào bờ biển dưới đất, Chu Văn quan sát tỉ mỉ Lam bầu trời, nhưng không thể phát hiện bên trong bầu trời có gì.
-Tại sao trong trò chơi không có quái xe nhỉ?
Không có cách nào đi trên không, Chu Văn chỉ có thể đi trên mặt biển, cưỡi Độc Chi Bạch Ảnh bay lượn tầng trời thấp, không dám bay quá cao.
Bay không bao lâu, chỉ thấy nước biển phun ra, một đầu Hắc long lao ra khỏi mặt biển, há miệng thôn phệ Chu Văn và Độc Chi Bạch Ảnh.
Miệng rống mang theo hắc động hấp lực khủng bố, để Độc Chi Bạch Ảnh bị hút vào, không có lực phản kháng, không kịp giãy dụa.
Chu Văn vội vàng để Độc Chi Bạch Ảnh sử dụng kỹ năng Dạ chi Âm ảnh, thật sự có hiệu quả, thậm chí ngay cả Nhân vật tí hon cũng biến thành âm ảnh, nhanh chóng trốn khỏi miệng rồng thôn phệ.
Rất nhanh, tại nhiều phương