- Thống khổ như thế nào?
Chu Văn suy nghĩ một chút hỏi.
-Đau đến mức không muốn sống.
Vương Minh Uyên chỉ nói mấy chữ.
Trong lúc nhất thời, Chu Văn không biết trả lời như thế nào, bởi bốn chữ đau đến không muốn sống quá sơ lược, hắn không biết đó là khái niệm như thế nào, mà hắn chưa từng trải qua thống khổ như vậy.
Chu Văn cảm thấy nếu như nó là thống khổ trên mặt thể xác, đôi khi có thể chịu được một thoáng, thế nhưng có một số loại thống khổ trên mặt tâm linh, tinh thần, có thể còn thống khổ hơn thể xác nhiều.
Tựa hồ cũng cảm giác mình nói quá mức không rõ ràng, Vương Minh Uyên suy nghĩ một chút còn nói thêm:
-Dùng một cái thí dụ đi, nếu có một nữ nhân ngươi vô cùng vô cùng yêu, nàng ở ngay trước mặt ngươi bị người khác vũ nhục, nhưng ngươi lại không có năng lực đi cứu nàng. Hiện thực bày trước mặt ngươi có hai con đường có khả năng lựa chọn, một lựa chọn là liều mạng làm trận chiến, biết rõ không cứu được nàng, mà bản thân vì bảo hộ nàng mà chết, nhưng bản thân không thẹn với lương tâm. Lựa chọn thứ hai là cùng những người kia thông đồng làm bậy, sau đó nghĩ biện pháp giữ được mệnh của nàng, về sau cứu nàng thoát ly khổ hải, cuối cùng giết chết những kẻ làm nàng nhục nhã, báo thù cho nàng. Nếu như đó là trường hợp ngươi gặp phải, ngươi sẽ chọn như thế nào?
-Vấn đề này rất khó trả lời, lý trí nói cho ta biết nên chọn cách thứ hai, nhưng cuối cùng ta chỉ là một người, sợ không năng lực tinh thần mạnh, chịu đựng hoàn thành lựa chọn thứ hai, cho nên ta nghĩ nếu như là ta gặp được chuyện như vậy, ta sẽ chọn con đường thứ nhất.
Chu Văn nghiêm túc nghĩ trước nghĩ sau nói.
-Như thế này phải không?
Ngữ khí Vương Minh Uyên có chút cổ quái, giống như đang hỏi đáp, nhưng không biết đang hỏi Chu Văn hay là đang hỏi chính mình.
-Lão sư, đáp án của vấn đề này là gì?
Chu Văn biết có chút vấn đề, nếu như đầy đủ thông minh, có thể nghĩ được đáp án của nó.
Vương Minh Uyên cười một cái nói:
-Không có đáp án, vấn đề này ta đã hỏi bọn Chung Tử Nhã, đáp án Huệ Hải Phong giống ngươi, Chung Tử Nhã nói đầu tiên hắn sẽ giết chết nữ nhân kia, rồi chọn phương án thứ nhất, còn Khương Nghiên chọn con đường thứ hai.
-Vậy đáp án của lão sư là gì?
Chu Văn tò mò hỏi.
-Ta chưa có đáp án.
Vương Minh Uyên xoay chủ đề, nói:
-Tình huống bên Viễn cỗ chiến trường Trác Lộc như thế nào rồi? Các ngươi tìm được Lão hiệu trưởng hay chưa?
-Vẫn chưa, A Sinh gọi mấy cuộc điện thoại cho ta, mặc dù hắn không nói nhiều lời cho ta, nhưng ta cảm giác được, vô cùng bất lợi, có lẽ có hi sinh rất lớn.
Chu Văn nói xong, trầm mặc.
Gần đây A Sinh rất ít khi liên hệ với hắn, có điều Chu Văn biết, nhất định An gia sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ cho người mở cửa chính cung điện, đến lúc đó chắc chắn có tổn thất, dù sao An gia không có Thần thoại cường giả, sự tình bọn hắn có thể làm không thể hơn Chu Văn quá nhiều.
-Gần đây, ta có học một chút bói toán, mặc dù không quá tinh thông, có điều tựa hồ có chút tác dụng, cho nên giúp ngươi tính một quẻ cho Lão hiệu trưởng, bên trong quẻ hiện cát, hắn tạm thời không có chuyện gì.
Vương Minh Uyên nói.
Chu Văn không biết Vương Minh Uyên đang an ủi mình, hay có tài xem bói, có điều nghe vậy, dễ chịu hơn nhiều.
Cúp điện thoại, Chu Văn tiếp tục cày phó bản, nhưng cày đi cày lại, từ đầu đến cuối không có chút tiến triển gì, vô luận kén trắng trong chiến xa, hay là hai tòa cung điện bên trong Thần điện, hiện tại hắn không thể nào đánh hạ.
Thực lực của Chu Văn tựa hồ đã đến bình cảnh, coi như học thêm nhiều Nguyên Khí kỹ, hoặc luyện thêm Nguyên Khí quyết, không còn tác dụng quá lớn.
Chu Văn cảm giác mình không thể mù quáng cày mãi như vậy, cho nên hắn dự định sửa sang lại bản thân.
Chu Văn: Truyền Kỳ cấp.
Mệnh cách: Vương Chi Thán Tức.
Lực lượng: 21.
Tốc độ: 21.
Thể phách: 20.
Nguyên khí: 21.
Nguyên Khí kỹ: Ma Tinh luân, Cửu Long quyết, Long Môn Phi Tiên thuật, Quỷ bộ, Thiên Ngoại Phi Tiên, Hôi Tẫn chưởng các loại.
Phối hợp sủng: Đế Thính, Ba Tiêu Tiên, Biến dị Thạch Si, biến dị Kiếm Xỉ ngư, Biến Dị Liên hoa nghĩ, Ngân dực Thiên Tri