Chu Văn một đường đuổi theo Kim ngư chém tới tấp, nhưng Kim ngư rất linh hoạt, nguyên bản mấy lần Chu Văn mất dấu Kim ngư, nhưng chính nó lại nhảy lên mặt dung nham, giống như muốn gây hắn với hắn.
Nhưng Chu Văn cảm giác rất kỳ quái, đầu Kim ngư này chắn chắn là đỉnh cấp Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng nó không hề đánh trả, chẳng qua bơi qua bơi lại trong dung nham, không giống Dung Nham trùng, giống như Hỏa Giáp ngạc phun ra hỏa diễm.
Nói nó không có năng lực phun hỏa diễm Chu Văn không tin, bởi trên thân con hàng này, có ngọn kim hỏa hết sức đáng sợ, nham thạch đụng phải ngọn lửa trên người nó, đều trực tiếp bị hòa tan, như vậy nó làm sao không có năng lực công kích hỏa diễm.
Thời điểm Cổ Điển câu Kim ngư, nhưng đầu Kim ngư kia không đánh trả, khiến Chu Văn rất kỳ quái, hiện tại càng thêm kỳ quái.
- Chẳng lẽ nói là một đầu Dị thứ nguyên sinh vật không có khả năng công kích?
Chu Văn ngẫm lại cảm thấy có chút không đúng, cái tên Kim ngư này không phải là kể theo chủ nghĩa ăn chay, có coi Dung Nham trùng là thức ăn, còn ăn băng tầm làm gì chứ.
Nghĩ đến băng tằm, con mắt Chu Văn lập tức sáng lên:
- Chẳng lẽ, bởi Kim ngư ăn băng tằm của Cổ Điển, cho nên nó tạm thời mất đi khả năng phóng hỏa.
Chu Văn càng nghĩ càng thấy đúng, mặc dù Cổ Điển lợi hại, nhưng dù sao hắn chưa tấn thăng Sử thi, hắn muốn câu Sử thi Kim ngư, khẳng định phải có chuẩn bị đặc thù, có lẽ băng tăm kia là khắc tinh của Kim ngư, khiến Kim ngư tạm thời mất đi năng lực khống chế hỏa diễm.
- Nói như vậy, đầu Kim ngư này rất có thể là đầu Kim ngư mà Cổ Điển câu.
Chu Văn lần nữa mất dấu Kim ngư, nhưng không bao lâu Kim ngư lại nổ lên mặt dung nham tiếp tục khiêu khích hắn, thời điểm tên này nhảy vào trong nham tương, còn cố ý xỉa xỉa cái đuôi, đem bọt nước bắn tung tóe Dung Nham hà.
- Nguyên bản muốn lợi dụng ngươi giúp ta cảm ngộ ảo diệu sức mạnh Hỏa hệ, nhưng ngươi muốn chết, vậy không nên trách ta.
Chu Văn tâm niệm vừa động, đem Nguyên Khí quyết đổi thành Ma Thần Kỷ, Mệnh cách Đại Ma Thần xuất hiện, đồng thời triệu hoán Mệnh hồn Thất Lạc Quốc Độ, một chiếc nhẫn kỳ dị xuất hiện trên ngón tay Chu Văn.
Chu Văn nhìn chằm chằm mặt Dung Nham hà, quả nhiên chốc lát sau, con Kim ngư lại nhảy ra ngoài.
Thất Lạc Quốc Độ trên mặt nhẫn đột ngột lóe sáng, thân hình Chu Văn đột ngột biến mất, cơ hồ đồng thời xuất hiện bên cạnh Kim ngư, Bá Kiếm kiếm quang chớp mắt đâm xuyên thân thể Kim ngư.
Giống như cá nướng bị xiên que, đã chết hẳn, không ngọ nguội, Chu Văn trực tiếp đem nó lên bờ.
Dị thứ nguyên sinh vật chém chết về sau, thi thể sinh vật so với bình thường nhanh chóng thối rữa, Chu Văn không muốn thi thể nó, có điều Chu Văn nghe Cổ Điển nói muốn bắt Kim ngư cho mèo ăn, nên dứt khoát triệu hồi Biến dị Thạch Si, đem xác Kim ngư trở về.
Trên đường về, Chu Văn không thấy đám người Lý Vị Ương, hẳn bọn họ đã đi về.
Ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, Chu Văn liên hệ Cổ Điển, hỏi hắn muốn xác Kim ngư không.
- Muốn.
Cổ Điển trả lời ngắn gọn.
Trước khi đem xác Kim ngư đến chỗ Cổ Điển, Chu Văn mổ xác Kim ngư, lại phát hiện bên trong có một khỏa trứng Phối sủng, khiến Chu Văn cảm thấy ngoài ý muốn.
Có điều ngoại trừ tốc độ đầu Kim ngư này trong dung nham rất nhanh, tựa hồ không có năng lực đặc biệt nào.
Thời điểm Chu Văn mang thi thể đến chỗ Cổ Điển, Chu Văn thuận tiện nghe ngóng vài câu.
Quả nhiên, Cổ Điển nói cho hắn biết, Kim ngư sau khi nuốt băng tằm, một quãng thời gian sau sẽ không thể sử dụng lực lượng Hỏa diễm.
Chu Văn không lừa hắn, hắn thật sự đem xác Kim ngư đút cho mèo ăn, mà một đám mèo lúc trước Chu Văn thấy, chỉ mấy tháng trôi qua, những con mèo kia đã lớn rất nhanh, mèo to mang mèo con đi ăn xác Kim ngư, Cổ Điển xé từng