Long Môn Thạch thú bình thường cao hơn nửa người, lớn lên giống chó xồm, thân thể có màu trắng xám nham thạch.
Nhưng Long Môn Thạch thú mấy học sinh kia đang vây công có một chút khác biệt, thân thể Thạch thú kia lại giống như dương chi bạch ngọc sáng long lanh, mà Thạch thú cao lớn hơn bình thường nhiều.
Mấy tên Phàm thai học sinh vây công Thạch thú, quyền chưởng kết hợp Nguyên Khí kỹ của bọn hắn, đánh trên thân Thạch thú cơ hồ không có tác dụng gì.
Bởi Phàm thai Dị thứ nguyên sinh vật rất ít khi tuôn ra trứng Phối sủng, cho nên những học sinh kia không có Phối sủng, chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình mà liều mạng, thế nhưng không có hiệu quả gì, một học sinh còn bị Thạch thú đả thương.
Lý Huyền thấy đó là bạn học của mình, bèn khiêng Lôi thần kiếm qua, trực tiếp làm thịt con Thạch thú kia, miễn bọn hắn bị Thạch thú làm thương tích.
Thạch thú bị Lý Huyền chém thành hai nửa, chỉ thấy một khỏa trứng Phối sủng rơi ra ngoài.
-Mẹ kiếp không ngờ vận khí tốt đến thế?
Lý Huyền hơi kinh ngạc nhìn viên trứng Phối sủng kia.
Mặc dù nó là trứng Phối sủng Long Môn Thạch thú, có điều chỉ là Phàm thai, tỷ Phàm thai Dị thứ nguyên sinh vật có thể tuôn ra trứng Phối sủng, không khác mua xổ số lắm, lần này có thể tuôn ra, chứng tỏ vận khí rất tốt.
Những học sinh kia đều nhìn chằm chằm trứng Phối sủng, trứng Phàm thai rất hiếm thấy, hơn nữa còn là loại Biến dị, thuộc tính khẳng định tốt, không ai không muốn.
Nhưng Biến dị Thạch thú do Lý Huyền giết chết, bọn hắn không dám đi đoạt, nhưng để bọn hắn từ bỏ, bọn hắn không quan tâm, dù sao Biến dị Thạch thú do bọn hắn phát hiện trước.
-Trứng Phối sủng các ngươi tự chia đi.
Lý Huyền đối với trứng Phối sủng Biến dị Thạch thú không có hứng thú gì, ban đầu hắn chỉ ra tay giúp đỡ, không có ý định muốn cướp đồ.
Mấy học sinh kia nghe xong, lập tức vui mừng quá đỗi, có hai người học sinh đang do dự, nhưng ba học sinh khác đã tranh nhau lao vào cướp trứng Phối sủng.
Ba người kia không ai chịu ai, trực tiếp lao vào cướp, mặc khác hai học sinh khác cũng phản ứng, gia nhập.
Có ai không muốn có được trứng Phối sủng, học sinh bình thương học hết bốn năm chưa chắc tấn thăng Truyền kỳ, thứ nhất do Nguyên Khí quyết kém, thứ hai do tài nguyên không đủ, còn lại là ngộ tĩnh của mỗi người.
Nguyên Khí quyết bình thường cần người dũng lĩnh ngộ mới có thể thăng cấp tiếp, còn Nguyên Khí quyết tương tự Mê Tiên kinh, bản thân không khác một tên ngoại lai.
Lý Huyền nhìn thoáng qua mấy đồng học đang cướp đoạt trứng Phối sủng, nhếc miệng nói với Chu Văn:
-Hiện thực tàn khốc như vậy, coi như quan hệ tốt như thế nào, nếu liên lụy đến lợi ích cá nhân, cái gì đồng học bằng hữu, căn bản không đáng nhắc tới, ta và ngươi nên cảm thấy vui mừng khi không dính vào chỗ chúng giật đồ.
Chu Văn lắc đầu nói:
-Vậy cũng chưa chắc, như chúng ta vẫn cần phải đi đoạt, chỉ có điều đồ vật chúng ta tranh đoạt cao cấp hơn bọn họ mà thôi, trên bản chất không khác nhau lắm.
-Nói cũng đúng, đây là thói đời, là người hay ma thật khó nói.
Lý Huyền thở dài nói.
Rõ ràng hắn đang nghĩ tới chuyện của mình, coi như huynh đệ ruột thịt, cũng không đáng tin cậy.
-Đi thôi, chúng ta tới chỗ khác nhìn chút.
Chu Văn không muốn tiếp tục để tài này, tương lai nếu lực cấm chế trong Dị thứ nguyên lĩnh vực triệt để biến mất, đến lúc đó chỉ phát sinh những chuyện tương tự, vì sinh tồn, rất nhiều chuyện con người sẽ bỏ qua luân thường đạo lý.
Hai người đang chuẩn bị muốn rời khỏi, đột nhiên nghe được một tiếng tiếng chim hót từ vùng trời truyền đến, Tiểu điểu trên bả vai Chu Văn, toàn thân lông vũ vàng nhạt đều dựng lên, như gặp kẻ địch, nhìn bên trong bầu trời.
Chu Văn thầm giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đầu đại điểu màu vàng như một mảnh Kim vân từ bầu trời nhào